Chương 150: Giúp điều trị
Chương 150: Giúp điều trịChương 150: Giúp điều trị
"Hiểu Tình, lát nữa bọn em đi cùng chị."
Phục Anh vẫn lo lắng Lê Hiểu Tình một mình đi trị liệu cho người ta.
Tuy rằng nói cô ấy quen biết mấy người Liễu Hạo Quảng, nhưng Ngôn Ha đã nói qua, trong đó có 30 người, Lê Hiểu Tình cũng là nể mặt cô mới đáp ứng hỗ trợ trị liệu, cô cũng không thể để cô ấy xảy ra chuyện gì.
"Được ah."
Lê Hiểu Tình ăn tổ yến hầm, thỏa mãn trả lời.
Trong cửa hàng ẩm thực còn có tổ yến dưỡng sinh làm đẹp, so với tổ yến thương hiệu nào đó cô ấy từng ăn trước kia còn ngon hơn nhiều.
"Ba viên tinh hạch tang thi tàng ngao vừa rồi cũng tương đương với 300 viên tinh thạch."
Lý Ngôn Hề nhìn tiến độ hưng phấn nói, thì ra thú hạch động vật có lực như vậy sao?
5%...
Phục Đình Du giương mắt nhìn tiến độ một cái, lại nhìn Lý Ngôn Hề đang hưng phấn.
Mới có chút đã cao hứng như vậy sao?
"Hoàn thành mục tiêu 5% trước thời hạn, hôm nay chúng ta mới vừa bắt đầu, không tệ không tệ."
Cao Viễn nhớ rõ bọn họ dự định sau khi kết thúc hôm nay nâng cấp ba lô lên 5%, hiện tại đã nâng cấp lên, coi như là hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn. ...
Khu biệt thự Kim Nguyên cũng không phải là một khu biệt thự quá lớn, mấy người Liễu Hạo Quảng trở lại khu A của bọn họ đã lâu lắm rồi.
Tống Hưng đang hưng phấn nói với mọi người chuyện bọn họ vừa nhìn thấy.
"Cái gì?" Ba con tang thi tàng ngao kia đã bị người giết? Đó là loại người gì vậy?"
Một người đàn ông trung niên hơi mập khó có thể tin được hỏi, hắn tên là Lưu Tuấn Dân, cũng là một trong những chủ sở hữu trong biệt thự Kim Nguyên.
"Lại nói tiếp, các người có thể đã gặp qua, chính là chủ sở hữu của căn C020 kia, hai đại mỹ nữ!"
Tống Hưng lại tiếp tục ba hoa chích chòe miêu tả những gì mình chứng kiến, cũng bao gồm chuyện Lý Ngôn Hề tự tay giết con tang thi tàng ngao kia, cùng với mấy đồng đội lợi hại, thậm chí còn có chuyện dị năng giả hệ trị liệu.
Liễu Hạo Quảng muốn ở bên cạnh ngăn cản, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Không chỉ có Tống Hưng, mấy người khác đều trả lời tất cả các câu hỏi của mọi người, đại khái bởi vì biết chuyện tang thi tàng ngao chết cho nên quá mức cao hứng.
Chỉ là... Hắn nhìn thoáng qua sắc mặt khác nhau của người trong phòng, hy vọng lát nữa không nên tạo thành phiền toái gì cho mấy người Phục tiểu thư!
"Trên thế giới này lại còn có dị năng giả hệ trị liệu? Cô ấy có thực sự chữa lành vết thương không?”
"Đúng vậy, lát nữa vị mỹ nữ kia sẽ tới giúp Tiểu Tạ trị liệu, vẫn là đội trưởng Liễu chúng ta có mặt mũi, ha ha ha." Tống Hưng nói ra.
"Đội trưởng Liễu, nếu những người đó lợi hại như vậy, bọn họ nguyện ý ở lại chỗ này thì tốt rồi."
Một cô gái trẻ tuổi tên là Từ Đan Trân nói, tuy rằng cô ta chỉ là người thuê nhà trong Kim Nguyên, nhưng bởi vì thức tỉnh dị năng hệ thủy cho nên cũng tương đối có quyền nói chuyện. Nếu như có vài người lợi hại gia nhập bọn họ, bọn họ cũng không đến mức mỗi lần gặp phải nguy hiểm sẽ chật vật như vậy, cũng không cần mỗi lần đều phải chết vài người.
"Đúng vậy, nếu bọn họ nguyện ý ở lại chỗ này thì tốt rồi."
"Dù sao đi đâu cũng giống nhau, đội trưởng Liễu không bằng anh khuyên nhủ bọn họ lưu lại, chúng ta có đồ ăn đồ uống cũng có thể hỗ trợ bọn họ."
"Đúng vậy, đều là một tiểu khu...
Liễu Hạo Quảng nhìn người nghị luận sôi nổi, cười khổ nói: "Tôi cũng muốn người ta lưu lại, nhưng bọn họ đã nói rồi, tới nơi này chỉ vì lấy một vài thứ, hôm nay phải đi."
"Đội trưởng Liễu, không bằng hỏi bọn họ đi đâu, chúng ta cũng có thể đi theo."
Lưu Tuấn Dân đột nhiên nghĩ kỳ nghĩ hỏi, dù sao những thứ xung quanh bọn họ có thể ăn cũng đều bị bọn họ tìm tới, nơi này ở lại sẽ càng ngày càng khó khăn.
"Cái gì? Phải đi ra ngoài, tôi không dám, đường bên ngoài căn bản đi không được không nói, còn nhiều tang thi như vậy, tôi vẫn nên ở lại chỗ này thôi."
"Tôi cũng vậy, tôi không đi ra ngoài, mấy người chúng ta ở chỗ này rất tốt, sẽ có biện pháp."
Liễu Hạo Quảng nhìn một đám người cho tới bây giờ luôn không có ý kiến thống nhất lắc đầu, giống như loại tình huống này, hắn coi như có tâm cũng vô lực a...
"Anh Liễu, cám ơn anh đã giúp tôi tìm người chữa thương, tôi vốn không ôm hy vọng nữa."
Trong góc, Tạ Kỳ Thắng cảm ơn Liễu Hạo Quảng đang kiểm tra thương của mình, vết thương trên cánh tay bên phải của hắn đã bắt đầu bốc mùi, bàn tay trái càng thối rữa nghiêm trọng.
Mấy ngày nay vẫn nhờ Liễu Hạo Quảng trợ giúp, nếu không mình ngay cả ăn uống cùng đi vệ sinh cũng khó khăn.
"Đừng nói như vậy, cậu cũng vì cứu người mới như vậy."
Liễu Hạo Quảng đút một miếng bánh quy soda vào miệng Tạ Kỳ Thắng.
Tạ Kỳ Thắng vào lúc động đất xảy ra đã đi cứu người trong một biệt thự bị sập, lại không nghĩ tới hiện trường đột nhiên xảy ra hỏa hoạn, lúc hắn đi ra gân như biến thành một người lửa, may mà bảo vệ hiện trường tương đối nhiều, mới đồng loạt giúp hắn dập tắt.
Chỉ là còn chưa kịp đưa đến bệnh viện đã xảy ra chuyện như vậy.
Tạ Kỳ Thắng vẫn cảm thấy mình mạng lớn, rõ ràng bị thương còn kiên trì sống lâu như vậy, tuy rằng hiện tại mấy chủ sở hữu trong biệt thự luôn châm chọc khiêu khích mình, hoặc là ở sau lưng nói hắn còn sống cũng lãng phí lương thực gì đó, nhưng dục vọng sống cực mạnh hắn vẫn sống sót.
Đang nói, đã có người phát hiện một chiếc xe Jeep màu xám bạc chạy tới từ khu C, Liễu Hạo Quảng cũng vỗ võ Tạ Kỳ Thắng, đứng dậy ra ngoài nghênh đón.
"Phục tiểu thư, Lý tiểu thư, lát nữa mặc kệ mọi người trong phòng nói cái gì hai người không nên để trong lòng, bọn họ cũng không có tâm tư xấu, chỉ là đều muốn sống mà thôi."
Liễu Hạo Quảng nói ra, hắn không muốn gây thêm phiền toái cho mấy người vừa mới giết ba con tang thi tàng ngao.
"Được, chúng tôi chữa thương xong sẽ đi."
Lý Ngôn He đại khái đã đoán được tình huống trong phòng, người sống sót ở cùng một chỗ sẽ có đủ loại chuyện, kiếp trước cô cũng đã gặp qua không ít lần.
Lê Hiểu Tình sau khi theo y học không phải chưa từng thấy qua vết thương lớn gì, nhưng khi cô nhìn thay Ta Ky Thắng kéo dài thành vết thương như vậy vẫn nhịn không được nhíu mày.
Cũng may đây là người trẻ tuổi, chắc trước kia thân thể không kém, nếu không nhiễm trùng lâu như vậy, sợ là phải cắt cụt chỉ.
"Tôi phải khử trùng cho anh trước rồi mới trị liệu, có thể sẽ có chút đau nha." Lê Hiểu Tình nói với Tạ Kỳ Thắng.
"Vâng, cảm ơn cô đã ở đây."
Tạ Kỳ Thắng có chút đỏ mặt, mấy người Liễu Hạo Quảng nói đám người này một người lại đẹp hơn một người, vị nữ bác sĩ tóc dài này càng làm cho hắn đỏ mặt.
Trên xe vốn vì che mắt người khác rương thuốc cùng dược phẩm phát huy tác dụng cực lớn, Cố Dao cũng dựa theo yêu cầu của Lê Hiểu Tình giúp Tạ Kỳ Thắng rửa sạch xung quanh vết thương.
Tạ Kỳ Thắng luôn nhãn nại không kêu ra tiếng nào, giờ phút này mấy người khác đã vây kín tò mò nhìn.
Thủ pháp chuyên nghiệp của Lê Hiểu Tình khiến Liễu Hạo Quảng không khỏi bội phục, hắn mới biết được thì ra trước kia Lê Hiểu Tình chính là bác sĩ, chỉ là trùng hợp lại thức tỉnh dị năng trị liệu.
"Quá lợi hại, quá thần kỳ."
Lưu Tuấn Dân nhìn vết thương của Tạ Kỳ Thắng dần dần được khôi phục nói, loại trị liệu trực tiếp khôi phục nguyên trạng vết thương này quả thực chính là thần tiên trị thương ahl
"Đúng vậy, thật lợi hại, hoàn toàn nhìn không ra nơi đó từng bị thương."
Mọi người nhao nhao tán thưởng nói.