Quyển 25 - Chương 18: Công lược hoàng đế bệnh tật
Quyển 25 - Chương 18: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 18: Công lược hoàng đế bệnh tật
Phong Quang vui vẻ thì sẽ đối tốt với bạn, nhưng một khi cô đã không vui thì cô sẽ chẳng buồn để ý đến bạn luôn.
Như hiện tại, một nam một nữ ngồi trên ngạch cửa dưới mái hiên, hai người chẳng hề nhìn nhau mà chỉ nhìn người đi lại trên đường.
Có một trong hai người là quý nhân mặc lăng ba tơ lụa, còn đa số chính là người già trẻ con mặc vải thô áo tang, người trẻ tuổi đều đã đi cứu tế, việc xây lại nhà ở cũng cần không ít sức lao động.
Nước ngập thành họa, ngay cả việc làm ăn kinh doanh cũng bị chững lại vì khó khăn. Phong Quang nhìn sạp hàng nhỏ phía đối diện, suốt một buổi sáng cũng chỉ có hai khách hàng mà thôi. Trong tình hình thế này, ai cũng đều khó sống.
Ngay lúc hai người đều trầm mặc, Nhật Quỹ bỗng nghe được một câu,"Ngươi cũng có kỳ động dục chứ?"
Nhật Quỹ đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo vành tai liền đỏ rực, mất tự nhiên nói:
"Ngươi hỏi cái này làm gì?"
"Ta chỉ hỏi một chút thôi, làm sao vậy?"
Phong Quang ngẩng đầu nhìn hắn"Có phải ngươi cũng có kỳ động dục hay không?"
"Ngươi cũng biết... cũng biết hỏi câu này đại biểu cho ý gì chứ?"
Độ nóng trên mặt hắn tăng lên, lỗ tai đã hoàn toàn biến thành màu đỏ.
Phong Quang suy nghĩ một lát rồi nói:
"Chẳng lẽ... là đại biểu cho ý ta muốn ngủ với ngươi?"
Nhật Quỹ đưa tay đè lại hai mắt mình, hít sâu một hơi.
Cô bỗng nhiên không nhịn được mà nở nụ cười, thật sự cảm thấy dáng vẻ thẹn thùng của hắn cực kỳ thú vị.
Cô ngồi sang bên cạnh hắn, nhỏ giọng hỏi:
"Ta đoán đúng rồi à?"
"Ừm..."
Nhật Quỹ buông tay, vừa rũ mắt liền thấy cô đang đưa tay chống cằm, nhìn mình với vẻ thú vị. Độ nóng chưa kịp giảm đi trên mặt hắn lại lập tức tăng lên.
Phana Ouana nahiêng đầu hỏi: "Người ở nơi này đều có kỳ động dục sao?"
"Không sai..."
Nhật Quỹ biết cô không phải là người ở thế giới này, nên nếu không biết cũng là chuyện rất dễ hiểu. So với việc để cô vì tò mò đi hỏi người khác, thì thà hắn cứ nói cho cô biết còn hơn, cũng đỡ cho những người khác phải xấu hổ,"Nam tử mười tám, nữ tử mười sáu. Bắt đầu từ lúc thành niên, mỗi khi đến thời điểm nhất định thì sẽ... sẽ có kỳ động dục. Kỳ động dục sẽ khác nhau tùy từng người, có người sẽ vào mùa xuân, cũng có người sẽ vào mùa thu."
"Vậy khi kỳ động dục tới, nếu bọn họ không tìm được người... Ý ta là bọn họ không thành thân, vậy thì sẽ thế nào?" Cô đổi cách nói khéo.
"Thân thể sẽ cực kỳ khó chịu, cũng rất khó... chống lại được cám dỗ."
Phong Quang nhớ tới dáng vẻ thống khổ của Mộ Quy thì hơi hiểu ra một chút, cô lại cười đầy ẩn ý,"Ngươi cảm nhận rõ ràng như thế, vậy hẳn là người cũng từng trải qua kỳ động dục rồi nhỉ?"
Nhật Quỹ bắt đầu nhìn trái nhìn phải, nhất định tránh nhìn vào cô.
"Ta nói này, người thoạt nhìn tuổi cũng không nhỏ, có thể thành thân nha."
"Thân là Thần quan... Vì cung phụng thần, nên phải giữ gìn thân thể thánh khiết."
"Ồ, cho nên ngươi vẫn là xử nam."
Nhật Quỹ quay đầu đi, không cho người khác thấy sắc mặt hắn lúc này.
Phong Quang lại suy nghĩ một lát, buột miệng thốt ra một câu,"Ta là Thần Nữ, ngươi muốn cung phụng thần, vậy chẳng phải ý là, ngươi giữ thân thể thánh khiết vì ta sao?"
Được gọi là Thần Nữ lâu rồi, cô dường như đã quên bản thân chỉ là "hàng giả". Một lúc lâu sau, từ phía Nhật Quỹ truyền đến một câu nói nhỏ,"Cầu xin cô... đừng nói nữa.""
"Vì sao?" Cô làm như không thấy hắn thẹn thùng mà cố ý truy hỏi.
Nhật Quỹ cảm thấy đau đầu, hắn vẫn phải rời khỏi đây thôi. Chẳng qua hắn vừa định đúng dậy, một chiếc xe ngựa liền lao tới cửa, làm bắn lên một bãi nước bùn. Nhật Quỹ theo bản năng tiền duỗi tay kéo Phong Quang vào trong lòng, dùng thân thể mình chắn nước bẩn văng đến.
Chờ đến khi bình tĩnh lại, hắn mới ý thức được mình đã làm gì. Hắn vừa cúi đầu, ánh mắt hai người đã chạm nhau, hắn thấy hình ảnh mình phản