Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1003 - Chương 1004: Ngư Châu (2)

Chương 1004: Ngư Châu (2) Chương 1004: Ngư Châu (2)Chương 1004: Ngư Châu (2)

Trước đây Quân Dao khiến người ta nhìn chỉ biết nhịn, không được động tà niệm.

Nhưng bây giờ, cô có hào quang không thể nhìn gần, như một thanh lợi kiếm đẹp đẽ khiến người ta khiếp sợ tài năng của cô!

Phương Tri Hành cẩn thận nhìn lên, phát giác trên thân của Quân Dao mơ hồ có một luồng kiếm ý Vô Vị cực kỳ huyền diệu.

Luồng kiếm ý này giống như nước bao dung tất cả, giống như gió tự do tự tại.

Luồng kiếm ý này không bị danh lợi ràng buộc, không bị ân oán dây dưa, không bị chấp niệm ngăn chặn. Luồng kiếm ý này thuận theo tự nhiên, vô vi mà làm, nước là thiện nhất, yên tĩnh sinh linh. “Đáng tiếc, kém chút nữa thì có thể đột phá đến Chân Quy rồi.” Trong lòng của Phương Tri Hành than nhẹ. “Phương đại cai”

Quân Dao đi đến, liếc nhìn Phương Tri Hành, vui vẻ chạy tới.

Lâu ngày không gặp, vui mừng bất tận.

“Chậc..."

Phân thân Dương Thần cạn lời, bản thân bảo vệ Quân Dao nhiều năm như vậy, tốt xấu gì cũng là thầy trò, kết quả lại bị phớt lờ.

Hầy...

Phương Tri Hành và Quân Dao kéo tay nhau tiến vào động phủ, ôn lại chuyện cũ.

“Ta muốn đến hải ngoại, rời khỏi hòn đảo đơn độc Đại Chu này.” Phương Tri Hành nói cho Quân Dao tất cả rồi dò hỏi: “Muội suy nghĩ đôi chút, vẫn ở lại đây tiếp tục tu hành hay là...”

“Ta sẽ đi với huynh!”

Cậu vẫn chưa dứt lời, đã bị Quân Dao cắt ngang.

Cô quả quyết nói: “Mặc kệ Phương đại ca đi đến nơi nào, ta đều đi theo huynh.”

Phương Tri Hành gật đầu cười, ôm Quân Dao vào lòng, hôn môi nồng nhiệt.

Hiện tại, cơ thể của Quân Dao khoẻ mạnh, có lẽ là chơi không mệt. Hai người một chó lặng lẽ rời khỏi động thiên Nhất Niên.

Từ khi Phương Tri Hành tiến vào rồi lại đi ra, trên thực tế bên ngoài chỉ trôi qua 2 ngày.

Phương Tri Hành lật tay lấy ra một món pháp bảo, là Ngũ Thải Tường Vân.

Đây là pháp khí phi hành Phật môn mà cậu tự tay tạo ra.

Nếu không phải nguyên liệu có hạn thì cậu sẽ có năng lực tạo ra Thất Thải Tường Vân.

Có Ngũ Thải Tường Vân, Phương Tri Hành ngự không phi hành, có thể tiết kiệm được hai phần ba sức mạnh tiêu hao.

Dùng ít sức, còn bay nhanhI

Tế Cầu vẫn là như vậy, không có thay đổi quá lớn.

Có điều 2 năm ma luyện, nó cũng có thu hoạch, trở nên mạnh mẽ hơn tí. Mà trên người của Quân Dao lại có thêm một hộp kiếm, bên trong đựng bảy thanh bảo kiếm, đầu là binh khí cấp 5!

Bao gồm thanh Tòng Tâm kiếm của cô cũng được Phương Tri Hành tăng lên đến cấp 5.

<V;ô Vi Kiếm Kinh> mà Quân Dao tu luyện chính là kiếm đạo vô lượng, theo đuổi vạn kiếm hợp nhất!

Có nghĩa là bảo kiếm trong tay cô càng nhiều thì sức chiến đấu càng mạnh.

Có bảy thanh bảo kiếm cấp 5 gia trì, Quân Dao có sức tự bảo vệ mình. Dưới Chân Quy, không ai có thể làm gì được cô.

Bầu trời cao xa vô hạn, Phương Tri Hành điều khiển Ngũ Thải Tường Vân phá không rời đi.

“Bọn họ đi rồi...”

Thanh Long phong chủ nhìn theo, trong lúc nhất thời xúc động rất lâu, nói khẽ: “Chuyến đi này chỉ sợ là Vĩnh biệt, bọn họ sẽ không trở về nữa.”

Huyền Vũ tông chủ đáp lại: “Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, hơn nữa chúng ta và bọn họ chưa chắc có ngày gặp lại.” Thanh Long phong chủ biến sắc, kinh ngạc nói: “Nói như thế nào nhỉ?”

Huyền Vũ tông chủ ngửa đầu nhìn lên bầu trời, trầm ngâm nói: “Ta luôn đợi một cơ hội đi đến thế giới tầng trên...”

Ngư Châu!

Bất giác, đã đến cuối tháng.

Bách tính của Ngư Châu đa phần đều lấy đánh bắt cá mà sống.

Mà mấy tháng nay vừa hay là mùa bắt cá, cũng là lúc đám ngư dân bận rộn nhất.

Thuyền đánh cá lớn nhỏ ra vào bến cảng tấp nập, ngày đêm không ngừng nghỉ.

Có người thắng lợi trở về, có người không quân về nhà, tất cả đầu có kỳ ngộ.

Cá biển mà đám ngư dân vớt lên, thông qua đường thủy tiêu thụ vào đất liền, thu nhập tương đối khá.

Vì vậy Ngư Châu luôn là vùng đất giàu có.

Đặc biệt là mười mấy năm qua, lực lượng triều đình cả nước mở rất nhiều xưởng đóng thuyền ở Ngư Châu, trưng dụng vô số lao công, điên cuồng đóng thuyền.

Phóng mắt nhìn đi, chiếc thuyền cỡ lớn dừng sát bên ngoài xưởng đóng thuyền vượt qua 100 chiếc.

Để đóng những con thuyền khổng lồ này, dường như triều đình đã móc rỗng của cải, tiêu hao vượt quá tưởng tượng.

Dù là như thế, chi phí vẫn luôn khan hiếm, còn xa mới đủ dùng.

Vì thế, hoàng đế không tiếc đích thân hạ tràng, cướp đoạt tài phú của các châu, cực lực bóc lột mồ hôi nước mắt của người dân.

Điều này cũng dẫn đến tiếng kêu ca xôn xao, các nơi liên tục khởi nghĩa, không ngừng nghỉ.

Ngũ Thải Tường Vân từ trên trời hạ xuống, chợt chui vào cảng biển trong trấn nhỏ.

Phương Tri Hành, Quân Dao, còn có Tế Cẩu, cả chặng đường chạy nhanh chạy chậm, cuối cùng cũng đến mục đích trước thời gian hẹn sẵn.

“Đại Hắc Phật Mẫu cũng đến rồi đúng chứ.”

Phương Tri Hành phóng ra thần hồn cảm ứng, tra xét toàn bộ trấn nhỏ. Nhanh chóng có căn nhà dân khiến cậu chú ý đến.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0