Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1005 - Chương 1006: Ký Hiệp Ước

Chương 1006: Ký hiệp ước Chương 1006: Ký hiệp ướcChương 1006: Ký hiệp ước

“Đây là?” Phương Tri Hành kinh hãi. Đại Hắc Phật Mẫu giải thích nói: “Đây cũng là “kiếm hiệp ước, là lời thề minh ước ngưng tụ thành, ví dụ ta hoặc là Cơ Nguyên Võ vi phạm ước hẹn thì sẽ gặp bất trắc ngay lập tức.”

Trong lòng của Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ, cậu đáp lại: “Bản đồ biển thì thế nào?”

Đại Hắc Phật Mẫu cười nói: “Ta nghe lời ngươi, đã giao trước một nửa bản đồ biển cho Cơ Nguyên Võ, nửa còn lại nằm trong tay của chúng ta.” Phương Tri Hành gật đầu nói: “Ừm, đảm bảo này có lẽ có thể phòng ngừa những người chó cùng rứt giậu, nửa đường đổi ý.”

Đại Hắc Phật Mẫu tất nhiên là hiểu rõ, lại nói: “Cơ Nguyên Võ cũng nói ra điều kiện, ông ta yêu cầu chúng ta phải ngồi chung một con thuyền với ông ta, lúc ra biển khởi phải tuân theo sự sắp xếp của “xúc xắc Túc Mệnh.”

Phương Tri Hành nhíu mày, khó hiểu nói: “Xúc xắc Túc Mệnh gì chứ?”

Đại Hắc Phật Mẫu nói: “Một pháp bảo truyền quốc kỳ dị, lúc ném xúc xắc có thể chặn được bất kỳ ảnh hưởng của ngoại giới, bởi vậy kết quả phóng ra là gì toàn dựa vào số mệnh cá nhân.

Ví dụ như đội thuyền bị tập kích cần có mấy người liều mạng giết địch, vậy thì ai sẽ đi mạo hiểm xuất chiến?

Cơ Nguyên Võ hứa hẹn ông ta sẽ không ép buộc bất kỳ ai xuất chiến, mọi thứ sẽ giao cho xúc xắc Túc Mệnh quyết định.” Phương Tri Hành tặc lưỡi nói: “Đường đường là hoàng đế lại dựa vào một con xúc xắc để giải quyết nguy cơ? Lỡ như mọi người đều tung ra kết quả không xuất chiến, vậy ai sẽ hóa giải nguy cơ?”

Đại Hắc Phật Mẫu cười nói: “Không đâu, xúc xắc Túc Mệnh thật ra là thần khí bảo mệnh, đặc biệt là về phương diện ứng phó với nguy cơ to lớn, rất có hiệu quả.

Ví dụ kết quả tung ra là mấy người cần phải xuất chiến, mấy người khác thì không cần, vậy có thể khống chế được trận nguy cơ này.

Tình hình đáng sợ nhất là mọi người tung ra đầu phải xuất chiến, vậy thì không khó đoán ra trận nguy cơ đấy đã đạt đến mức bị diệt cả đoàn.” Phương Tri Hành nghe đến tấm tắc kêu lạ, cậu suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Phía bên chúng ta là chín người thêm một con chó, bên Cơ Nguyên Võ thì thế nào?”

Đại Hắc Phật Mẫu vội vàng nói: “Cơ Nguyên Võ không lộ ra danh sách cho ta biết, nhưng ta tra xét được bên cạnh ông ta có một đội thân vệ, trong đội có huyết mạch Hoàng tộc cùng với mấy cao thủ mà triều đình nuôi dưỡng, ai nấy đều mạnh mẽ bất phàm.

Ngoài ra, Cơ Nguyên Võ còn tổ chức bốn đội hộ vệ, một đội tiên phong, một đội luyện đan.

Ngoại trừ những điều này, còn có các giới tinh anh như Phật Đạo Nho, Kiếm môn, Phù môn... tu vi thấp nhất là Cửu Ngưu cảnh, phần lớn đa số là cao thủ Bách Ngưu cảnh.” Bà nói đến đây thì cảm thán: “Từ bố trí những thành viên này thì không khó nhìn ra Cơ Nguyên Võ chuẩn bị rất đầy đủ, hơn nữa còn cực kỳ - quyết đoán, dường như là móc rỗng toàn bộ vương triều Đại Chu.” Phương Tri Hành hơi im lặng, sau đó hỏi: “Giám Thiên ti đâu, Thiên Lôi tham gia vào không?”

Đại Hắc Phật Mẫu lắc đầu nói: “Tạm không rõ cho lắm.”

Phương Tri Hành gật đầu, đại khái hiểu rõ sự việc.

Ký hiệp ước này thật ra cũng không tồi.

Trên thực tế, chỉ cần Cơ Nguyên Võ không trở mặt, những thứ khác đều dễ nói. Dù sao, người có thể có thực lực dùng một hơi giết chết Phương Tri Hành lác đác không có mấy người. Lùi lại một bước để nói, Phương Tri Hành còn có chiêu nhỏ máu sống lại.

Trước khi ra biển, cậu có thể cất lại một giọt máu ở nơi nào đó, cho dù bản thân chết ở trong biển rộng cũng có thể khởi tử hoàn sinh. Phương Tri Hành nghĩ đến đây thì rất thoải mái, buông lỏng tinh thần, hỏi Đại Hắc Phật Mẫu: “Bà biết Hải Lưu Vương không?”

Đại Hắc Phật Mẫu gật đầu nói: “Từng gặp qua, Hải Lưu Vương cũng là một thành viên đội thân vệ của Cơ Nguyên Võ.” Phương Tri Hành gật đầu nói: “Nghe đồn trong tay của Hải Lưu Vương có đá Tha Đà, ta rất có hứng thú, có thể làm phiền bà đáp cầu dắt mối cho ta làm một vụ giao dịch được không?”

Đại Hắc Phật Mẫu kinh ngạc nói: “Đá Tha Đà chỉ là truyền thuyết hư vô mờ mịt, ngươi có cách nghiệm chứng thật giả à?”

Phương Tri Hành cười nói: “Có lẽ là được, chỉ cần ta nhìn thấy đá Tha Đà đấy.”

“Được!”

Đại Hắc Phật Mẫu sảng khoái nhận lời.

Bất giác, ánh nắng chiều ngã về phía tây, đến chạng vạng tối.

Ánh nắng chiều như lửa, sóng gió phập phồng, mỗi một gợn sóng trên mặt biển đều lộ ra vẻ tươi đẹp dị thường.

Ngư Châu rất lớn nằm ven biển, nhưng thủ phủ của nó lại không nằm trong lãnh thổ Ngư Châu.

Cách ven bờ hơn 50 dặm có một đảo nhỏ có cảnh vật đẹp đẽ giống như lòng bàn tay, tên là đảo Chưởng Tâm!

Hải Lưu Vương xây dựng thủ phủ trên đảo Chưởng Tâm, rời xa thế tục.

Nói là thủ phủ, thực tế trên đảo chỉ là một vương cung có quy mô khổng lồ giống như sơn trang nghỉ mát vậy. “Đấn rồi..."

Đại Hắc Phật Mẫu dẫn theo Phương Tri Hành bay vọt lên eo biển, đến bầu trời của đảo Chưởng Tâm.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0