Chương 1008: Ký hiệp ước (3)
Chương 1008: Ký hiệp ước (3)Chương 1008: Ký hiệp ước (3)
Hải Lưu Vương hít thở sâu, vẻ mặt vui sướng.
Ngũ Trảo Thủy Long vặn vẹo thân thể, đột nhiên bành trướng phóng lớn, cứ như được thổi hơi, mở cái miệng lớn như vực sâu.
Nó cúi đầu, vòng xoáy khổng lồ trên mặt biển giống như một viên minh châu, bị nó nuốt vào trong bụng. “Ly long hàm châu, du ngư bất cốt” Hải Lưu Vương cười lớn: “Phần thắng chung quy vẫn thuộc Về ta.” Phương Tri Hành vẫn bình tĩnh tự nhiên, nắm chặt Ngũ Hành Vạn Nhân đao, bổ ra một đao.
Phần phật!
Đột nhiên, ngọn lửa màu đen phô ra ở trên mặt biển, bao trùm Ngũ Trảo Thủy Long.
Từng thanh đại đao chen chúc dựng thẳng lên, xuyên qua trên dưới toàn thân của Ngũ Trảo Thủy Long. “Gầm!”
Ngũ Trảo Thủy Long run rẩy kịch liệt, trên thân trải rộng từng lỗ thủng do đao, nước biển điên cuồng bắn ra ngoài.
“Đao uy đúng là tàn bạo!”
Hô hấp của Hải Lưu Vương ngưng lại, trừng mắt nhìn Ngũ Trảo Long Thủy tan rã, hóa thành nước biển rơi lả tả trong biển.
Phương Tri Hành thu đao, mỉm cười nói: “Thân vương, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện làm ăn chưa?” Khóe miệng của Hải Lưu Vương nghiêng lên, cười giễu nói: “Ngươi sẽ không cho rằng như vậy là kết thúc rồi đấy chứ?”
Ánh mắt của Phương Tri Hành sáng lên, tầm mắt nhìn về phía dưới nước.
Bõml
Mặt nước nổ tung!
Một con Ngũ Trảo Thủy Long nhảy ra khỏi mặt nước.
Đồng tử của Phương Tri Hành hơi co rụt lại, ngạc nhiên nói: “Con thủy long của ngài cũng có thể tạo ra con đường sống lại?”
Hải Lưu Vương cười ha ha nói: “Tại sao lại không thể?”
Bà ta vẫn chưa dứt lời, dưới thân của Ngũ Trảo Thủy Long đột nhiên hiện lên Thái Cực Đồ Án.
Phương Tri Hành rùng mình, cúi đầu nhìn lại, mặt biển phía dưới thân mình đột nhiên hiển hiện một vòng xoáy khổng lồ.
Sức mạnh cắn nuốt khổng lồ lập tức giáng xuống!
Thân thể của Phương Tri Hành trầm xuống, đáp vào trung tâm vòng xoáy.
Cậu giậm mạnh chân, chống đỡ thân hình, dừng lại ở phía trên vòng XOáy.
“Đây là Ngũ Hành Hợp Nhất!”
Biểu cảm của Phương Tri Hành vô cùng kinh ngạc, phóng mắt nhìn khắp thiên hạ, dù là Huyền Vũ tông chủ cũng không thức tỉnh được Ngũ Hành Hợp Nhất. Chỉ có một mình cậu thức tỉnh thần lực Ngũ Hành hoàn mỹ nhất.
Hải Lưu Vương cười đắc ý nói: “Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông, nước có thể dung nạp vạn vật, trải qua qua một lần tẩy lễ con đường sống lại, sức mạnh mà trước đó ngươi phóng thích ra đầu bị Ngũ Trảo Thủy Long của ta cắn nuốt dung hợp, biến hóa dùng cho bản thân.”
Lúc nói chuyện, bà ta làm ra động tác quơ đao.
Chỉ thấy Ngũ Trảo Thủy Long giơ móng vuốt rồng lên, ngưng luyện ra một thanh thủy đao, chém ra ngoài. Phần phật!
Ngọn lửa màu đen phô ra dưới thân Phương Tri Hành, từng thanh đao nhọn xuyên qua đất trời.
Da mặt của Phương Tri Hành căng lại.
Đây là lần đầu cậu thưởng thức được dáng vẻ của “Đao Sơn Hỏa Hải” từ thị giác của mình.
“Đẹp thật, không hổ là sát chiêu mà ta thức tỉnh ra!”
Phương Tri Hành cười giễu, giang hai cánh tay ra.
“Thần La Thiên Chinh, hãy để đau khổ giáng xuống thế giới này!”
Sức mạnh vô hình không dấu vết chợt bộc phát ra.
Lấy Phương Tri Hành làm trung tâm! Ngọn lửa màu đen đứng mũi chịu sào, vù vù bốn phía, thổi quét tám phương.
Ngay sau đó, từng thanh đại đao toàn bộ sụp đổ hóa thành nước lũ ngập trời, bắn về phía Ngũ Trảo Thủy Long và Hải Lưu Vương.
Ngay cả lốc xoáy to lớn cũng theo đó sụp đổ, hóa thành sóng triều cao vài trăm mét, chậm rãi đánh sâu vào vòm trời.
Chỉ trong nháy mắt!
Không gian xung quanh Phương Tri Hành hoàn toàn biến thành một khu vực chân không khổng lồ.
XÌ xÌ ~
Ngũ Trảo Thủy Long đang điên cuồng múa may đột nhiên bị ngọn lửa màu đen phừng vào mặt, vạn đao xỏ xuyên qua, máu tươi giàn giụa.
Mà đây chỉ là đợt thương tổn đầu tiên!
Sóng xung kích mà Thần La Thiên Chinh bắn ngược theo sát tới! Đùng!
Thân thể rồng khổng lồ giống như đụng phải một bức tường, vặn vẹo biến hình, điên cuồng rung động. “A a ~"
Ngũ Trảo Thủy Long kêu rên thê lương, toàn thân sụp đổ, bị tách rời. Gần như đồng thời, Hải Lưu Vương cũng kêu lên đau đớn, phần mặt giống như bị đè ép biến hình, giống như bị trúng một quyền, mũi ngọc cũng sụp xuống. Lực bắn ngược khủng bố vô tình đánh sâu vào thân thể hắn!
Hải Lưu Vương bất ngờ, rầm một cái, thân thể bay ngược ra ngoài. Bà ta lúc này giống như một hòn đá nhỏ, rất nhanh va chạm trên mặt biển, sau đó cứ lên xuống giống như chơi ném đá, bay về phía xa, ở trên mặt biển rộng lớn để lại từng vòng sóng gợn, nối liền thành một đường.
“Đây là thủ đoạn gì?”
Trong lòng Hải Lưu Vương kinh hãi, hai tay chưởng ra đột nhiên đánh lên nước biển.
Bịch bịich!
Cả người bà ta bắn bay lên, mạnh mẽ ổn định thân hình. Mặt biển ảnh ngược ra khuôn mặt của bà, lỗ mũi đang chảy máu, miệng cũng chảy ra một tia máu. “Ta bị thương rồi...”
Hải Lưu Vương lau máu trên mặt, lại ngẩng đầu nhìn lại!
Vừa nhìn thì hay rồi, đồng tử Hải Lưu Vương co rụt vào trong dữ dội.