Chương 1009: Tha Đà
Chương 1009: Tha ĐàChương 1009: Tha Đà
Chỉ thấy, Phương Tri Hành đã biến thành một điểm nhỏ, cách bà ta cực kỳ xa.
Hoá ra bản thân bà ta bị đợt xung kích bắn ngược này một hơi đánh bay ra mấy ngàn mét!
Toàn thân Hải Lưu Vương kích động, khí huyết hỗn loạn, thở hổn hển, lúc này mới bình phục lại.
Cho dù như thế, bà ta vẫn trấn định tự nhiên.
Bởi vì nơi này là biển!
Chỉ cần có nước tồn tại, vậy thì Ngũ Trảo Thủy Long của bà ta có thể sống lại vô hạn.
Phương Tri Hành dĩ nhiên mạnh mẽ, chỉ tiếc cậu chọn sai chiến trường. “Ở trong biển, Hải Lưu Vương ta là bá chủ tuyệt đối!”
Hải Lưu Vương nửa ngồi xổm xuống, bàn tay đặt trong nước biển. Ông ~
Mặt biển lại sôi trào, Ngũ Trảo Thủy Long từ từ dâng lên, sông cuộn biển gầm.
Hải Lưu Vương nhảy lên đỉnh đầu Ngũ Trảo Thủy Long điều khiển rồng nước xông ra.
Không đến một giây, Ngũ Trảo Thủy Long đi tới trước mặt Phương Tri Hành.
Nhưng lúc này, Phương Tri Hành vận sức chờ phát động, đột nhiên hiển lộ ra Đại Uy Thiên Long Pháp Tướng.
Pháp tướng khổng lồ đỉnh thiên lập địa, kim quang rực rỡ, uy nghiêm thần thánh giống như một Phật Đà giáng xuống thế gian.
Khuôn mặt Phật Đà giống y hệt Phương Tri Hành, bình tĩnh mà lãnh khốc, tay phải cầm một bát Tử Kim. Theo Đại Uy Thiên Long Pháp Tướng xuất hiện, tất cả sóng cuộn biển gầm đột nhiên yên lặng lại.
Mặt biển nháy mắt bình tĩnh, không hề gợn sóng, giống như một mặt gương.
Thấy tình hình như vậy!
Hải Lưu Vương biến sắc, trong ánh mắt chợt xuất hiện vẻ mặt nghiêm trọng, hai tay nhanh chóng bấm quyết.
“Nhân long hợp nhất, hải di sơn đảo hải!” Chỉ một thoáng, cả người Ngũ Trảo Thủy Long run rẩy, lần nữa bành trướng một vòng, trở nên to lớn hơn, hung uy vượt quá tưởng tượng.
“Giết!"
Hải Lưu Vương cưỡi Ngũ Trảo Thủy Long, xông thẳng lên tận trời, mở ra miệng khổng lồ như vực sâu, muốn một ngụm nuốt lấy Phương Tri Hành.
“Tới hay lắm!”
Phương Tri Hành khinh miệt cười, nâng bát Tử Kim lên, trùm về phía trước.
“Đại Uy Thiên Long, Đại La Pháp Chú, Bàn Nhược Chư Phật, Bàn Nhược Ba Ma Oanhil” Bát Tử Kim nhanh chóng phóng lớn, che lấp mặt trời, xông về phía Ngũ Trảo Thủy Long úp ngược xuống. “Chengl”
Bát Tử Kim khổng lồ lại bao trùm cả Ngũ Trảo Thủy Long, trấn áp tại chỗ! “Phật pháp?!”
Biểu cảm Hải Lưu Vương ác liệt, điều khiển Ngũ Trảo Thủy Long điên cuồng giãy giụa, qua lại đánh sâu vào bát Tử Kim, rầm rầm rầm, ầm âm rung động!
Bà ta đã sớm nghe nói Phương Tri Hành phật pháp tinh thâm, là kỳ tài vạn năm khó gặp, ngay cả Không Tịch đại sư cũng bại bởi hắn.
Hôm nay tự mình trải nghiệm, quả nhiên không giống người thường. Phương Tri Hành đặt mông ngồi xuống, đè chặt bát Tử Kim, không cho Hải Lưu Vương chạy ra.
Đồng thời, cậu bắt đầu tụng niệm Bàn Nhược Tâm Kinh, phóng ra lượng lớn kim quang, dùng phật pháp cọ rửa thể xác và tỉnh thần của Hải Lưu Vương, tiến hành độ hóa. “Buồn cười, chỉ dựa vào ngươi cũng muốn độ hóa bổn vương?”
Hải Lưu Vương thẹn quá thành giận, trong miệng lầm bẩm bắt đầu đọc <Th;ủy Kinh Chú> chống lại sự tôi luyện của phật pháp.
Trong lúc nhất thời, toàn thân bà ta phóng ra ánh sáng xanh thẳm, trừ đi kim quang trên đỉnh đầu.
Hai loại sức mạnh vô cùng huyền diệu đối chọi gay gắt, chém giết kịch liệt, tiêu ma lẫn nhau, giằng co không dứt.
Thời gian nhanh chóng trôi quaIl Nhoáng cái đã qua hai ngày.
Trận chiến đấu này vẫn bất phân thắng bại, ai cũng không thể hoàn toàn đánh bại đối phương, càng miễn bàn nhanh chóng giết chết. Đại Hắc Phật Mẫu từ xa bay tới.
Bà luôn quan sát cuộc chiến, không tham gia trong đó.
Trên thực tế, trừ bà ta còn có rất nhiều cao thủ ở xa xa quan sát cuộc chiến, bao gồm đương kim hoàng đế Cơ Nguyên Võ.
Hải Lưu Vương thành danh đã lâu lại là một trong tứ đại thân vương, mọi người hiểu biết về bà ta khá nhiều.
Nhưng mà Phương Tri Hành thì khác, hắn là ngang trời xuất thế, tốc độ quật khởi quá nhanh.
Mọi người tràn ngập tò mò về hắn. Thông qua trận chiến đấu này, cuối cùng mọi người có cơ hội suy đoán căn nguyên của Phương Tri Hành. Kết quả...
Mọi người bị chấn động!
Hải Lưu Vương ở trong biển uy phong cỡ nào, tung hoành vô địch. Nhưng mà bà ta bị Phương Tri Hành đảo khách thành chủ, trấn áp dưới bát Tử Kim.
Cho dù trận chiến này của hai người không phân ra thắng bại nhưng Phương Tri Hành biểu hiện rất kinh diễm.
Hải Lưu Vương bất hạnh rơi xuống làm nần.
Tới lúc này, Đại Hắc Phật Mẫu không thể không tham gia, mở miệng nói: “Ra biển chính vào hôm nay, nhị vị còn muốn tiếp tục đánh không?”