Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1050 - Chương 1051: Nói Dối (2)

Chương 1051: Nói dối (2) Chương 1051: Nói dối (2)Chương 1051: Nói dối (2)

Hạ Hầu Mật sợ hãi, lập tức khàn giọng hét lớn: “Thái y, mau truyền thái y.”

Ngoài cửa hoàn toàn tĩnh mịch, không hề có động tĩnh gì.

Trong lòng của Hạ Hầu Mật hơi hồi hộp, mạnh mẽ bò dậy, chạy về phía cửa.

Đột nhiên có một bóng người lóe ra. Đồng tử của Hạ Hầu Mật co rụt lại, thốt lên: “Là ngươi!”

Bóng dáng đập vào mi mắt rõ ràng là quý phi Đoan Mộc Ảnh Tuyết.

Tay bà cầm một thanh trường thương, trên thân mặc áo giáp có màu sắc tươi đẹp.

“Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Hạ Hầu Mật sợ hãi biến sắc, liên tiếp lùi về phía sau.

Vẻ mặt của Đoan Mộc Ánh Tuyết tràn đầy sát ý, lạnh giọng nói: “Kịch độc mà ngươi uống vốn là ta để lại cho bản thân.”

Hạ Hầu Mật không khỏi sợ hãi nói: “Anh Tuyết muội muội, mưu hại hoàng hậu có tội gì, ngươi không thể nào không rõ đúng không?” “Hoàng hậu chóa mát”

Đoan Mộc Ánh Tuyết cười khinh thường: “Từ lúc rời khỏi Đại Chu, ta không còn là quý phi nữa, ngươi không còn là hoàng hậu nữa, ta và ngươi đều giống như những người khác, đều là người mạo hiểm một lòng cầu đạo.”

Hạ Hầu Mật nhất thời không phản bác được. Sát ý của Đoan Mộc Ánh Tuyết lạnh thấu xương, giơ cao trường thương, triển khai tư thế tấn công, nói: “Nếu không phải ngươi dồn ép không tha, gần như hại chết cha ta thì ta cũng sẽ không đi đến bước này. Ngươi bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa!”

Cương lực khổng lồ rót vào bên trong trường thương.

Trường thương chấn động bắn ra hào quang ba màu, xa hoa.

Hạ Hầu Mật hít một hơi khí lạnh, ngày càng khiếp sợ, vươn tay nắm chặt trường kiếm, rút ra.

Nhưng!

Một cảm giác bất lực hư thoát lớn lao kéo đến! Hạ Hầu Mật không cách nào giơ trường kiếm lên.

Sau nháy mắt, Đoan Mộc Ánh Tuyết đột nhiên bộc phát, trường thương hơi nghiêng về phía trước, điểm một cái.

“Như Ý Thiên Quân thương!”

Tuyệt học của thị tộc Đoan Mộc bày ra vô cùng nhuần nhuyễn vào thời khắc này.

Phương Tri Hành về đến phòng, nằm lên trên giường, ngã đầu ngủ thiếp đi.

Ngủ một giấc là 2 ngày.

Lúc cậu tỉnh lại, tinh thần cả người sung mãn, quét sạch mọi sự uể oải. “Mày tỉnh rồi!”

Tế Cẩu nhảy lên trên giường, vui tươi hớn hở nói: “Nói cho mày biết một tin tốt, hoàng hậu ngủm rồi.” Phương Tri Hành nghiêng đầu, kinh ngạc nói: “Chết như thế nào vậy?” Tế Cẩu trả lời: “Ta nghe lén được hoàng hậu uống thuốc độc tự sát.” Phương Tri Hành không khỏi buồn bực nói: “Cơ Nguyên Võ còn sống đấy, ta cũng bị ước hẹn đình chiến cưỡng chế, không thể trực tiếp giết bà ta, bà ta tự sát cái rắm?”

Cậu nói đến đây thì đột nhiên giật mình, bật cười nói: “Chó cắn chó, một miệng lông.”

Tế Cẩu không khỏi trợn mắt. Nó rất phiền về điều này.

Mắng người thì mắng người, nhắc đến chó làm gì chứ.

Lúc này, Phương Tri Hành chú ý đến giao diện hệ thống đã cập nhật. [Điều kiện để đạt tới Ngô Hoàng Vạn Tuế Chân Long Công: đảo ngược trăm ngày viên mẫn:

1, Giết chết hoặc chiến thắng 10 sinh mệnh đồng cấp (4/10)

2, Thu thập 1 đóa hoa Cửu Diệp Tương Tư (Chưa hoàn thành)

3, Sưu tầm 1 Bách Nhật Dũng Tàm (Chưa hoàn thành)

4, Thu hoạch 100 Xích Chi Bích (Chưa hoàn thành)] “Ồ, điều kiện hiện ra rồi!”

Đáy mắt của Phương Tri Hành sáng ngời, tỉ mỉ lướt qua.

Điều kiện 1 là nhiệm vụ giết chóc, cậu đã sớm làm được bốn cái, theo thứ tự là Hắc Sơn Dương sơ sinh, Phi Long chân nhân, lão tổ Vu tộc cùng với hải tảo khổng lồ.

Điều kiện 2 và 3 là sưu tầm vật phẩm, hoa Cửu Diệp Tương Tư và Bách Nhật Dũng Tàm lại là thứ chưa từng nghe qua.

Điều kiện 4 vẫn là sưu tầm Xích Chỉ Bích.

Trùng hợp, Phương Tri Hành lật tay lấy ra một túi đen, đổ ra sáu Xích Chi Bích. Đây là chiến lợi phẩm cậu cướp đoạt được trên người của lão tổ Vu tộc. “Thul”

[4, Thu hoạch 100 Xích Chi Bích (6/100)]

Vẫn chưa hoàn thành!

[Điều kiện để đạt tới Đại Uy Thiên Long Pháp Tướng: Nhị Quả La Hán viên mãn:

1, Độ hóa 3 Sơ Quả La Hán (Chưa hoàn thành)

2, Sưu tầm 1 xá lợi Nhị Quả La Hán (Chưa hoàn thành)]

Cũng quét ra môn Phật pháp thứ hai.

“Con đường phía trước cứ từ từ, bừng sáng.”

Phương Tri Hành cười đắc ý, tâm trạng vô cùng sung sướng.

Không lâu sau, Đại Hắc Phật Mẫu gõ cửa tiến vào.

“Có chuyện, đến lúc nói cho ngươi biết rồi.”

Biểu cảm của Đại Hắc Phật Mẫu vô cùng nghiêm túc, có dáng vẻ tâm sự nặng nà.

Phương Tri Hành bình tĩnh nói: “Sao vậy, Cơ Nguyên Võ xuất quan rồi à?” Đại Hắc Phật Mẫu lắc đầu nói: “Không có, ta dự tính ông ta ít nhất còn cần một tháng nữa mới có thể xuất quan.”

Phương Tri Hành không quan tâm đến việc này, với thực lực hiện tại của cậu, mặc dù không đánh thắng Cơ Nguyên Võ, đối phương cũng đừng hóng giết chết cậu.

Đây là chỗ có lòng tin.

Đại Hắc Phật Mẫu hơi im lặng, rồi nghiêm túc nói: “Ta đã nói dối.” Phương Tri Hành nhếch mày, kinh ngạc nói: “Nói dối cái gì?”

Đại Hắc Phật Mẫu lật tay lấy ra ngọc tỷ truyền quốc, tỉ mỉ nói: “Thật ra ta không hoàn toàn làm theo kế hoạch của ngươi, bản đồ biển là ta giao cho Cơ Nguyên Võ không phải là một nửal”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0