Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 139 - Chương 139: Qua Đêm (3)

Chương 139: Qua đêm (3) Chương 139: Qua đêm (3)

Chỉ một thoáng, cậu thấy rõ ràng hắc y nhân, bắt được quỹ tích di động của hắn, khóa chặt chưởng của hắn.

Vù!

Phương Tri Hành rút đao ra khỏi vỏ, mũi đao chống trên mặt đất, kéo về phía trước, ma sát ra một tia điện, cuối cùng nghiêng lên trên.

“Kỹ năng bộc phát - Tha Trảm Đao!”

Phì phì!

Mũi đao nghiêng lên chỉ không trung!

Một cánh tay phải rời khỏi thân thể, bay về giữa không trung, mang theo máu tươi bắn tung tóe.

“A!”

Hắc y nhân kêu thảm thiết, chợt ngừng lại, bắn ngược ra sau, sau khi dừng cách đó không xa, tay trái che chỗ cụt tay máu chảy đầm đìa, máu tươi chiếu lên mặt đất.

“Đại lang!”

Phía sau truyền đến tiếng thét chói tai, còn là giọng nói thô ráp của một nữ nhân, nghe hơi quen tai.

Phương Tri Hành quay đầu nhìn.

Quả nhiên chính là nữ nhân to lớn mặc hồng y vẫn đang che mặt.

Ả ta rõ ràng đã bị dọa, gấp gáp dừng bước, ngơ ngác nhìn hắc y nhân bị chém đứt cánh tay.

“Hắn là cao thủ, chạy mau!” Hắc y nhân hoảng sợ kêu to. Nói xong, hắn xoay người bỏ chạy.

Nữ nhân to lớn mặc hồng y phục hồi tinh thần lại, cũng xoay người bỏ chạy.

Phương Tri Hành thấy thế, hô lớn: “Bắt người!”

Sau tiếng la, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng bước chân hỗn loạn.

“Bắt lấy phản tặc!”

Đinh Chí Cương xông ra từ một cái hẻm nhỏ hẹp u ám, phía sau dẫn theo một đám nha dịch.

Cùng lúc đó, trong mấy ngõ nhỏ khác cũng có lượng lớn nha dịch lao tới.

Chặn kín tám hướng, mai phục mười phía!

Phương Tri Hành không lập tức đuổi theo, đầu tiên là dùng chân xóa dấu vết mũi đao kéo trên mặt đất, sau đó mới lần theo vết máu đuổi theo hắc y nhân bị thương.

Vết máu lan thẳng về phía trước, cuối cùng dừng ở một đầu ngõ.

Hắc y nhân không chạy nữa.

Chỉ thấy hắn ôm cánh tay cụt máu chảy đầm đìa, thân thể dựa vách tường, bị một đám Bộ Binh mặc khôi giáp vây quanh, có chạy đằng trời.

Người dẫn dắt Bộ Binh chính là Ôn Ngọc Đông.

Lúc này hắn mang đầy đủ võ trang, tay cầm vũ khí tung hoành, nhìn chằm chằm hắc y nhân, quát: “Đừng giãy giụa nữa, chỉ cần ngươi bó tay chịu trói, ta có thể cho ngươi một đường sống.”

Hắc y nhân thở dốc nặng nề, hai mắt điên cuồng, bỗng nhiên ngửa đầu cười to ba tiếng, nổi giận nói: “Cho ta một đường sống? Buồn cười! Đám cẩu nô tài môn phiệt các ngươi, từ khi nào thì cho bọn ta đường sống vậy? Các ngươi hiếp đáp dân chúng, cưỡi lên đầu dân chúng tác oai tác quái, lúc các ngươi ăn uống no đủ tùy ý chơi bời, các ngươi có biết ngoài thành có bao nhiêu người chết đói không?”

Sắc mặt Ôn Ngọc Đông âm trầm xuống, lạnh lùng nói: “Chỉ là mãng phu giang hồ, tự cho mình là nghĩa sĩ hào hiệp, tự nâng giá trị, miệng hô vì dân chúng lại làm hết những chuyện giết người phóng hỏa. Đừng không biết điều, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, có đầu hàng không?”

“Ha ha ha!”

Hắc y nhân buông tay trái ra, máu tươi tùy ý chảy ra, hét lớn: “Đại trượng phu sống có gì vui, chết có gì sợ! Đến đây đi, nếu lão tử nhíu mày một chút chính là cháu của ngươi!”

“Muốn chết!” Hai chân Ôn Ngọc Đông đột nhiên phát lực, từ trên lưng ngựa nhảy lên cao, lao tới hắc y nhân.

Chỉ thấy hắc y nhân hít sâu một hơi, di chuyển bước chân, bóng dáng nhất thời lay động không ngừng, cánh tay trái phồng lên, dồn lực xuất chưởng.

Nhưng hiển nhiên hắn mất máu quá nhiều, bước chân lơ lửng, tốc độ di chuyển chậm lại rất nhiều, kém xa sự nhanh nhẹn trước đó lúc đánh lén Phương Tri Hành.

Hơn nữa hắn quen dùng tay phải, lúc này nâng tay trái lên xuất chưởng, nhìn thế nào cũng không được tự nhiên.

Mà Ôn Ngọc Đông ở trên cao tung bay về phía trước, giống như một trận gió mát đảo qua, thân pháp vô cùng nhẹ nhàng.

Chỉ thấy hai tay hắn nắm đao, hai cánh tay bành trướng dữ dội giống như thổi khí, giơ lên cao, từ trên chém xuống.

“Kỹ năng bộc phát - Thanh Phong Lạc Diệp!”

Vù!

Trường đao bổ về phía trước, cắt ra nửa vòng tròn hoàn mỹ.

Đao dài hơn cánh tay!

Đao cũng nhanh hơn!

Vì thế, hàn quang hiện ra!

Đao chém tới thân thể trước.

Ngực hắc y nhân tách ra, có thêm một vết nứt khiến người ta sợ hãi, thân thể lập tức thu về, đánh vào trên vách tường, giống như một bãi bùn loãng chậm rãi chảy xuống, ngồi tê liệt trên mặt đất.

“Ọc ~”

Hắc y nhân ho ra một đống máu, máu tươi xuyên thấu qua mặt nạ bảo hộ phun ra tung toé.

Có vài giọt máu đúng lúc rơi trên chân của Ôn Ngọc Đông.

Thấy thế, hắn vội vàng lui về phía sau, lắc chân.

Đó là một đôi giày mới!

Nhưng mà, Ôn Ngọc Đông rất nhanh ý thức được, máu bắn lên sẽ vẫy không ra.

Trong nhất thời, trên trán của hắn nổi gân xanh, biểu cảm ngày càng dữ tợn, đột nhiên nổi giận đùng đùng đi lên trước, nghiêng đao cắt qua.

Xì xì!

Đầu hắc y nhân lăn xuống, rơi trên mặt đất.

[Chiến thắng hoặc giết chết sinh mạng cùng cấp bậc: 18 cái (1/18)]

Phương Tri Hành thu hồi ánh mắt, liếc nhìn giao diện hệ thống, xác nhận tiến độ hoàn thành 1 cái.

Hắc y nhân là Đại Mãng cảnh.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0