Chương 198: Âm Xà (2)
Chương 198: Âm Xà (2)
Phương Tri Hành rít qua kẽ răng: “Mẹ mày, mày đừng ngồi đó châm chọc nữa, cút sang một bên cho tao!”
Tế Cẩu cứ không chịu, tản bộ quanh cái hố nhỏ, lải nhải không ngừng.
[00:00:02]
[00:00:01]
Hết thời gian!
Đột nhiên máu Âm Xà sôi trào cuồn cuộn, màu sắc nhạt đi nhanh chóng, cho đến khi trong suốt, không còn là màu máu nữa.
[6, Dùng máu linh lộc chế tạo huyết trì, ngâm toàn thân: 3 tiếng. Dùng máu Âm Xà chế tạo huyết trì, ngâm toàn thân: 3 tiếng (Đã hoàn thành).]
Phương Tri Hành thở ra một hơi lạnh lẽo, chợt nhảy ra khỏi hố, mau chóng mặc quần áo vào, tiếp đó không ngừng hoạt động gân cốt.
Một lúc lâu sau, cuối cùng cậu cũng dừng lại.
Tế Cẩu truyền âm đến: “Hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi, đi thôi.”
Phương Tri Hành cũng không muốn ở lại chỗ quỷ quái này nữa, chuẩn bị khởi hành đi xuống hạ du.
Đi khoảng chừng trăm mét, cậu tìm thấy Lữ Truyền Ngân.
Lúc này, Lữ Truyền Ngân đã hái được mấy loại thảo dược, cơ thể không chịu nổi âm phong quét qua nữa.
Hai người một chó nhanh chóng rời khỏi m Phong cốc, men theo đường cũ mà về, không dừng lại vì bất cứ chuyện gì.
Lúc trời tối xuống, bọn họ đi ra khỏi Cấm Khu Đom Đóm , về tới doanh địa.
Trên đường đi cũng được tính là êm đềm cực kỳ, không gặp điều gì ngoài ý muốn.
“Lữ đại thúc, thúc không hổ là lão đạo dày kinh nghiệm, Cấm Khu cấp 3 mà thúc cũng có thể tự do ra vào.”
Phương Tri Hành tán thưởng từ tận đáy lòng, thanh toán số tiền còn lại ngay tại chỗ.
“ y da, đa tạ ông chủ.”
Lữ Truyền Ngân nhận thù lao, không kìm được mà thoải mái cười to, cực kỳ cảm kích.
Phương Tri Hành lại nói: “Ngày mai ta muốn đi tìm Thiên Sát thảo, thúc có biết đường không?”
Lữ Truyền Ngân do dự, xua tay nói: “Rất xin lỗi, ta không giúp ngài được rồi.”
Phương Tri Hành tự hiểu trong lòng.
Rõ ràng Lữ Truyền Ngân có biện pháp, nhưng hắn không dám đắc tội với Thất Sát sơn trang.
Hai người chia tay nhau tại đây.
Phương Tri Hành đến tiệm cơm ăn cơm trước, tiện thể nghe ngóng người của Thất Sát phương trang ở đâu.
Đã biết, bọn họ ở trong một khách điếm của doanh trại.
Người dẫn đội của Thất Sát sơn trang lần này là phó trang chủ Hoàng Minh Nhiên, ông ta là đệ đệ ruột của trang chủ Hoàng Minh Hạo.
Sau đó, Phương Tri Hành quay về phòng, rửa mặt sạch sẽ, thay đồ, giờ mới đến thăm hỏi người của Thất Sát sơn trang.
Lúc cậu tới khách điếm, đi vào đại sảnh hỏi thăm tiểu nhị khách điếm vị trí phòng của Hoàng Minh Nhiên, nhờ nó đi gõ cửa giúp.
Tiểu nhị khách điếm nhận tiền của hắn, vui vẻ đi gõ cửa.
Lúc này, Hoàng Minh Nhiên vừa ăn cơm no, đang đi ra ngoài đến gánh hát nghe tiểu khúc tiêu cơm thả lỏng một lát.
Trong phòng có một người khác, là Hoàng Tử Bào, con trai ông ta.
“Giáo đầu Cung Binh, hương chủ Thiết Sơn môn, Phương Tri Hành?”
Hai cha con nhíu mày.
Đối với bọn họ, cái tên này rất lạ lẫm.
Nói thật, Thất Sát sơn trang an phận trong một góc, phạm vi thế lực cũng không nằm trong huyện thành, vả lại tiếp xúc khá ít với Thiết Sơn môn.
Mà Phương Tri Hành lại là quan mới nhậm chức, thanh danh vẫn chưa vang xa ra khỏi huyện thành.
Tất nhiên hai cha con nọ chưa từng nghe nói về cậu.
Nhưng mà nếu người ta đã đến nhà thăm hỏi, thì vẫn phải gặp một lát, để biết rõ đối phương muốn làm gì.
“Cho mời, nhớ mang trà tốt nhất lên.” Hoàng Minh Nhiên căn dặn tiểu nhị khách điếm.
“Vâng ạ”
Tiểu nhị khách điếm cười tươi chạy xuống lầu, xông tới chỗ Phương Tri Hành nói: “Phương đại gia, xin mời lên lầu.”
Phương Tri Hành nhanh chóng bước lên, đi thẳng đến cửa phòng, chắp tay nói: “Vãn bối bái kiến Hoàng phó bang chủ.”
Hoàng Minh Nhiên dò xét Phương Tri Hành vài lần, ánh mắt dừng lại thêm hai giây trên lệnh bài cậu đeo bên hông, ông ta vẫn chắp tay cười nói: “Phương giáo đầu đúng không, mời vào ngồi.”
Hai người ngồi đối diện nhau.
Hoàng Tử Bào trẻ tuổi thì đứng bên cạnh cha mình, hai tay khoanh trước ngực, quan sát Phương Tri Hành tới tới lui lui.
Rất nhanh, tiểu nhị khách điếm đã bưng trà nóng lên.
“Ha ha, mời dùng trà.”
Hoàng Minh Nhiên phối hợp nhấp một ngụm trà, cười hỏi: “Phương giáo đầu, ta và ngài chưa từng gặp nhau, không biết vì sao ngài lại tới chơi đột ngột thế này?”
Phương Tri Hành nói thẳng: “Thực sự không giấu diếm, ta đang tìm kiếm Thiên Sát thảo, nghe nói Thất Sát sơn trang mấy người cũng đang tìm loại cỏ này, nên ta đặc biệt tìm tới đây để hợp tác.”
“Hợp tác?”
Đầu tiên là ông ta giật mình, sau đó không nhịn được mà cười.
Thiên Sát thảo thuộc loại khan hiếm, số lượng vốn không nhiều, giá bán luôn luôn cao chót vót.
Chính vì nguyên nhân này, quả thực số lượng thợ săn đến Cấm Khu cấp 3 này để thu thập Thiên Sát thảo không ít.
Đây chính là quy mô tăng nhiều thịt ít, vô cùng tàn khốc.
Nhưng!
Thất Sát sơn trang không giống như vậy.
Người của bọn họ liên tục trà trộn trong Cấm Khu Đom Đóm mấy đời này, bỏ ra rất nhiều mạng người mới từ từ mò được một khu vực lớn, cho nên bọn họ biết rõ nơi nào có Thiên Sát thảo sinh trưởng.