Chương 213: Diệt trang (4)
Chương 213: Diệt trang (4)
Tế Cẩu nói: “Thất Sát Chưởng cũng là công pháp hệ Cự Hùng, chỉ có thể tăng sức mạnh. Mày đã có Thiên Sát Huyết Hải công, không cần thiết phải tu luyện thêm 1 công pháp cùng hệ nữa.”
Phương Tri Hành nghiêm mặt nói: “Mày nghĩ thử xem, nếu 2 môn công pháp hệ Cự Hùng chồng lên nhau thì có phải sức mạnh của tao sẽ tăng lên không?”
“Chồng lên nhau?!” Tế Cẩu không khỏi trầm ngâm, nó đắn đo khó định.
Có điều, nó nhìn 4 điều kiện kia, tặc lưỡi nói: “Cái này quá đơn giản, chỉ cần 1 đêm là mày hoàn thành rồi!”
Phương Tri Hành gật đầu cười nói: “Tao đã là Nhất Cầm cảnh viên mãn, tu luyện Thất Sát Chưởng thuộc về mạnh như thác đổ, điều kiện max cấp tự nhiên vô cùng đơn giản.”
Đầu tiên, cậu sờ lên thất khiếu của mình.
Cái gọi là thất khiếu chính là chỉ 7 lỗ trên đầu, bao gồm: 2 con mắt, 2 lỗ mũi, 2 lỗ tai, 1 lỗ còn lại là cái miệng.
[2, Chạm vào thất khiếu của người hoặc những sinh vật khác: 3 (1/3)]
Tiếp đó, Phương Tri Hành lại chạm lên thất khiếu của Phạm Thế Xương và Tế Cẩu.
Cứ như vậy, điều kiện 2 đã hoàn thành!
Sau đó, Phương Tri Hành bước tới trước giường xương người, suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nằm lên.
Một cảm giác lạnh thấu xương khó mà miêu tả truyền lên làn da, khiến cậu vô thức nổi hết cả da gà.
Tiếp đó, cậu cầm khăn tay lật xem từng trang nội dung công pháp.
Sau khi xem xong thì cậu nằm luôn trên giường xương người và chìm vào giấc ngủ.
Một đêm trôi qua rất nhanh.
Sáng sớm hôm sau, Phương Tri Hành vừa thức tỉnh thì lập tức nhìn giao diện hệ thống.
[4, Ngủ trên giường xương người: 1 đêm (đã hoàn thành).]
“Tốt!”
Phương Tri Hành đứng dậy ra khỏi mật thất, đi vào trong nhà kho Thất Sát sơn trang và tìm được 10 gốc Thiên Sát thảo.
[Điều kiện để Thất Sát Chưởng đạt đến viên mãn đã hoàn thành. Có thăng cấp hay không?]
“Thăng cấp!”
Phương Tri Hành không hề do dự, suy nghĩ chợt lóe lên.
Chỉ một thoáng, một lượng lớn ký ức và cảm ngộ về tu luyện Thất Sát Chưởng tràn vào trong đầu cậu.
Rắc két~
Một vài âm thanh kỳ lạ phát ra từ cơ thể cậu.
Rất nhanh, Phương Tri Hành tỉnh táo lại, cậu quan sát thân thể mình.
Thân không cao lên, dáng người gần như không thay đổi.
Nhưng dường như có một vài điều chỉnh rất nhỏ ở một số bộ phận trên cơ thể, không rõ ràng lắm.
Cậu siết chặt nắm đấm, cảm nhận sức mạnh.
“Sức mạnh của tao tăng lên rồi!”
Sức mạnh của cậu tăng lên ít, khoảng gần 500 cân!
Mắt Phương Tri Hành sáng lên, trong lòng vui mừng như điên.
Suy đoán của cậu đã được kiểm chứng rồi.
Tu luyện nhiều hơn 1 môn võ công hệ Cự Hùng đúng là có thể tiếp tục tăng sức mạnh!
[Thất Sát Chưởng viên mãn.]
[Kỹ năng bộc phát: Thất Sát Tuyệt Độc (Lv3)]
Chỉ đạt được 1 kỹ năng bộc phát.
[Thất Sát Tuyệt Độc: Chưởng lực của ngươi ẩn chứa bảy loại sát độc, khi đánh trúng thân thể kẻ địch, sát độc xâm nhập cơ thể, kẻ địch sẽ mất dần thị giác, thính giác, khứu giác và vị giác.]
“Ồ hố, Thất Sát Tuyệt Độc này ngầu vãi cả chưởng, như một loại thuốc độc mãn tính, có thể dùng để ám hại người khác.”
Phương Tri Hành khẽ nhếch khóe miệng.
Chỉ mất một đêm đã có thể thu hoạch ngần này, tất nhiên cậu vô cùng hài lòng.
Lúc này, Tế Cẩu chạy đến tru tréo: “Phương Tri Hành, rốt cuộc mày có lo tới nhóm nữ nhân trong địa lao kia không đấy? Tốt xấu gì cũng sủa một câu đi chứ!”
Phương Tri Hành nheo mắt nhìn Tế Cẩu, cười giễu nói: “Sao? Mày lại dâng trào ham muốn hay gì! Vừa thấy nữ nhân là không đi nổi nữa hả?”
“Thằng rắm chó!”
Tế Cẩu tức giận chửi um lên, hiên ngang lẫm liệt, lời lẽ chính đáng nói: “Thân là một chú chó có lương tri, lòng đầy nhiệt huyết, muốn cứu vớt nhóm nữ tử gặp nạn, việc này có vấn đề đếu gì không?”
Phương Tri Hành chớp mắt mấy cái, nhướn mày, ngạc nhiên hỏi: “Thế nào, có mỹ nự hả?”
Tế Cẩu nheo đôi mắt chó lại, cười khà khà đáp: “Tin tưởng ánh mắt tao đi, chắc chắn là mỹ nữ siêu cấp.”
Phương Tri Hành phấn chấn tinh thần, khinh bỉ nói: “Có mỹ nữ thì mày con mịa nó nói sớm chút chứ! Toàn lo nói bá láp bá xàm, nhanh cái chân lên dẫn đường đi.”
Một người một chó chạy về phía địa lao.
Đầu tiên, Phương Tri Hành thấy một địa đạo dẫn xuống dưới, có hai thi thể nằm trên bậc thang. Một thi thể đầu hướng lên trên, thi thể còn lại chân hướng lên, thân thể tàn tạ không chịu nổi, da dẻ xanh đen, đã lạnh ngắt từ lâu.
Đi thẳng một đường đến cuối địa đạo.
Đột nhiên lại có hai thi thể đập vào mắt. Một thi thể rơi xuống dưới bậc thang, thi thể kia thì ngã trước cửa địa lao.
Phương Tri Hành lờ đi, nhấc chân bước qua thi thể, vừa ngẩng đầu đã thấy sau lối vào địa lao rõ ràng là một thông đạo thẳng tắp.
Hai bên thông đạo có những phòng giam đơn lẻ.
Không gian phòng giam không lớn lắm, chỉ rộng khoảng vài mét vuông, vừa dài vừa hẹp.
Trong mỗi phòng giam đang giam giữ 3 đến 5 cô nương, tất cả đều là cô nương trẻ tuổi, phần lớn là thiếu nữ, thậm chí còn có một số tiểu cô nương.