Chương 253: Bạo Hùng
Chương 253: Bạo Hùng
Ngay sau đó, cậu vẫn đi về phía giá sách Cự Hùng.
“Ể chờ đã, mày vẫn còn luyện võ công hệ Cự Hùng à?”
Tế Cẩu chớp mắt, cạn lời không biết nói gì: “Con bà nó mày đã luyện ba võ công hệ Cự Hùng rồi đấy, có nhất thiết phải luyện thêm cái thứ tư không vậy?”
Phương Tri Hành gật đầu nói: “Nếu như suy luận của tao không sai thì nhất thiết phải làm thế.”
Tế Cẩu không khỏi khuyên can: “Theo tao thấy, mày nên tranh thủ thời gian tu luyện võ công hệ khác, tăng lên đến Nhị Cầm cảnh trước mới đúng. Nó không tốt hơn à?”
Sắc mặt Phương Tri Hành không thay đổi, cố chấp nói: “Nhanh quá thì không tốt, tao tin tưởng phán đoán của tao.”
Tế Cẩu không cho là đúng đáp: “Phòng ngự, độ bền dẻo, nhanh nhẹn, sức mạnh giống như là bốn môn học, mày chỉ chú tâm vào một môn học thôi thì có phải là quá lệch môn rồi không?”
Nó còn định khuyên thêm vài câu, nhưng Phương Tri Hành trực tiếp cắt lời, chặn họng lại nó: “Một đứa học dốt như mày đang dạy một đứa học giỏi như tao nên học tập thế nào à?”
Tế Cẩu nhất thời câm miệng, cuộc trò chuyện này không thể tiếp tục được nữa rồi.
Không bao lâu sau, Phương Tri Hành cầm một quyển bí tịch thản nhiên lật xem.
Chỉ chốc lát sau, giao diện hệ thống đột nhiên lấp lóe ánh sáng.
Tế Cẩu vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
[Điều kiện để đạt tới Bạo Hùng Chân Ý viên mãn:
1, Tim gấu cấp 3: 1 quả (chưa hoàn thành)
2, Mật của Hạt Vỹ Độc Phong:100 cân (chưa hoàn thành)
3, Quan sát toàn bộ quá trình gấu giết người hoặc những sinh vật khác: 1 lần (chưa hoàn thành)]
“Ừm, chỉ có ba điều kiện...”
Đáy mắt Phương Tri Hành nhất thời hiện lên một tia sáng kỳ dị.
Cậu vẫn còn nhớ kỹ lần trước khi cậu đến đây, điều kiện để đạt đến <B;ạo Hùng Chân Ý> viên mãn mà hack max cấp rà quét ra là sáu cái.
“Thực sự ít đi kìa!”
Tế Cẩu cũng phát hiện điểm này: “Điều kiện 1 và 2 vẫn giống lúc trước, không thay đổi.”
Phương Tri Hành gật đầu nói: “Xem ra để tu luyện Bạo Hùng Chân Ý, tim gấu và mật gấu là điều kiện tất yếu.”
Tất nhiên là Tế Cẩu hiểu rõ. Nó suy nghĩ một chút, đột nhiên truyền âm đến: “Có lẽ điều kiện 3 có thể hoàn thành dễ dàng.”
Phương Tri Hành gật đầu nói: “Điều kiện 3 chỉ nhắc tới gấu chứ không yêu cầu là dị thú cấp mấy, cho nên tao có thể lợi dụng sơ hở.”
Tế Cẩu đáp: “Ý tao không phải thế.”
Nó nhắc nhở: “Lần trước khi đi dạo phố tao có chú ý thấy một gánh xiếc thú, bên trong đó có hổ sư tử biểu diễn, hẳn là cũng có gấu.”
Phương Tri Hành mừng rỡ, bèn nói: “Được, vậy chúng ta đi xem xem.”
Một người một chó nhanh chóng rời khỏi Tuyên Võ các, đang vừa định đi thì một gã sai vặt áo xanh chạy tới.
“Phương hương chủ, đường chủ cho mời.”
Phương Tri Hành và Tế Cẩu không khỏi liếc nhau.
Nên đến cuối cùng cũng sẽ đến!
Không bao lâu sau, Phương Tri Hành đi vào trong một vườn hoa.
Đang là ngày đông giá rét nhưng trong vườn vẫn trăm hoa đua nở, có cây trạng nguyên, lan quân tử, hoa hồ điệp vân vân, đủ mọi màu sắc, ganh đua sắc đẹp.
“Mời Phương hương chủ vào trong, đường chủ đang chờ ngài ở đình nghỉ mát.”
Gã sai vặt áo xanh nói xong rồi xoay người đi.
Phương Tri Hành đi vào vườn hoa, nhìn quanh một vòng, phát hiện cách đó không xa có một cây đại thụ, thân cây thô chừng ba đến năm người mới ôm hết, đằng sau cây lộ ra một mái hiên.
Cậu thấy vậy, không nhanh không chậm bước tới.
Chỉ một lát cậu đã đi tới dưới đại thụ, cuối cùng cũng thấy được đình nghỉ mát phía sau cây nọ.
Phương Tri Hành sửng sốt, trong đình nghỉ mát không có ai, chẳng thấy Lư An Phủ đâu cả.
Bỗng nhiên, sau đầu có một luồng kình phong lạnh thấu xương lao đến.
Vụt ~
Phương Tri Hành đứng im bất động, tóc tung bay về phía trước.
Một thanh trường kiếm đặt trên vai của cậu.
Kiếm phong gần kề bên cạnh cổ, trên da truyền đến từng cơn ớn lạnh.
Tế Cẩu sợ hết hồn, quay phắt đầu lại nhắc nhở: “Là Lư An Phủ!”
Phương Tri Hành không thay đổi sắc mặt, cười nói: “Lư đường chủ, ngài đây là đang làm gì thế?”
“Ha ha ha ~”
Phía sau chợt truyền đến một tràng cười to.
Trường kiếm chậm rãi dời đi, soạt một tiếng, nó bị đút vào trong vỏ.
Lư An Phủ cầm kiếm đi tới, lướt qua vai của Phương Tri Hành cười nói: “Phương hương chủ, ngươi bất cẩn rồi đấy!”
Phương Tri Hành nhếch môi, trên mặt hiện lên nụ cười. Cậu chắp tay, giữ nguyên vẻ kính nể nói: “Đường chủ cường hóa Nhanh Nhẹn, tốc độ cực nhanh như là tia chớp, xuất quỷ nhập thần, cho dù ta có muốn tránh cũng không thể tránh khỏi được!”
Hai mắt Lư An Phủ híp lại, trong ánh mắt có hàn quang nhỏ vụn đang chớp nháy.
Hắn cười ha ha nói: “Xem đi, ta đã sớm nhắc nhở ngươi rồi, ngươi hẳn là cường hóa nhanh nhẹn trước đã, nhưng mà ngươi lại cố tình lựa chọn Thiên Sát Huyết Hải công kia.”
Phương Tri Hành bèn nói: “Sở dĩ ta lựa chọn Thiên Sát Huyết Hải công là bởi vì ta muốn tăng lên đến Nhất Cầm cảnh sớm hơn chút.