Chương 255: Bạo Hùng (3)
Chương 255: Bạo Hùng (3)
Không bao lâu sau, hắn thực sự bắt được hai con thỏ sống, mỗi tay xách một con.
Phương Tri Hành nhận lấy, trực tiếp ném vào trong lồng, đập lên trên mặt con gấu.
“Graoo ~”
Quả nhiên con gấu cảm thấy tức giận, cấp tốc bò dậy, móng gấu đè mạnh xuống con thỏ, há miệng rộng cắn tới.
[3, Quan sát toàn bộ quá trình gấu giết người hoặc những sinh vật khác: 1 lần (Đã hoàn thành.)]
“Thành!”
Trong lòng Phương Tri Hành vui vẻ, quả nhiên điều kiện 3 hoàn thành vô cùng dễ dàng.
Một người một chó rời khỏi đoàn tạp kỹ.
Trên đường đi Tế Cẩu hỏi: “Tim gấu cấp 3 thì làm sao đây, còn phải đến Cấm Khu Đom Đóm một chuyến à?”
Phương Tri Hành trầm ngâm nói: “Bây giờ tao có tiền, có thể mua được thì bỏ tiền mua, không đáng để tốn thời gian tốn công sức, vẫn còn phải đặt mình vào nguy hiểm nữa.”
Tế Cẩu cũng cảm thấy thế, lại hỏi: “Hạt Vỹ Độc Phong là cái gì, thứ này làm sao tìm được đây?”
Phương Tri Hành đáp: “Hạt Vỹ Độc Phong là dị thú cấp 1, mật của nó là loại thuốc tốt để trị bệnh suyễn và mụn trứng cá. Đi, chúng ta đến hiệu thuốc nhìn xem sao.”
Một người một chó lên phố đi dạo.
May mắn là trong một hiệu thuốc lâu đời trùng hợp có một hộp mật của Hạt Vỹ Độc Phong, ước chừng 150 cân.
Phương Tri Hành tiền nhiều như nước, dứt khoát mua hết toàn bộ.
“Thu!”
Cậu ôm hộp mật đấy, không mở nắp ra mà suy nghĩ chợt lóe lên.
Chỉ một thoáng, cái hộp lập tức trở nên nhẹ đi nhiều.
[2, Mật của Hạt Vỹ Độc Phong: 100 cân (Đã hoàn thành.)]
Chỉ còn thiếu một quả tim gấu cấp 3 nữa thôi!
Lúc này đã đến trưa.
Phương Tri Hành ăn cơm trưa, rồi trở về nha môn nghỉ ngơi.
Nhưng cậu vừa mới bước vào nha môn thì có một gã sai vặt chạy đến hô: “Phương giáo đầu, huyện lệnh đại nhân gọi ngài qua đó.”
Phương Tri Hành vội vã đi đến thư phòng.
Trên đường đi cậu gặp hai người, La Khắc Chiêu và Ôn Ngọc Đông.
La Khắc Chiêu kinh ngạc hỏi: “Gì vậy, cha ta cũng gọi ngươi qua ư?”
Phương Tri Hành hỏi tiếp: “Đúng rồi, đã xảy ra chuyện gì à?”
La Khắc Chiêu tức giận nói: “Ta còn muốn hỏi ngươi đây, xem ra ngươi cũng chẳng biết gì cả.”
Gã bỏ lại Phương Tri Hành, bước đi nhanh hơn tranh tiến vào thư phòng trước.
Phương Tri Hành đi ở đằng sau, tiến vào thư phòng nhìn quanh, ngoại trừ La Bồi Vân và Ôn Dục Văn ra thì Đinh Chí Cương cũng ở đó.
Cậu cẩn thận nhìn kỹ, phát hiện sắc mặt của Đinh Chí Cương rất khó coi, trong lòng không khỏi hiện lên một tia dự cảm bất tường.
“Cha, chuyện gì vậy ạ?” La Khắc Chiêu ngồi xuống, vắt chéo hai chân hỏi.
La Bồi Vân nhìn quanh mọi người, chậm rãi nói: “Trấn Tam Xà xuất hiện yêu ma rồi.”
Lời này vừa nói ra!
Trong thư phòng nháy mắt yên tĩnh lại.
Hô hấp La Khắc Chiêu chợt khựng lại, biến sắc hỏi: “Tin tức chuẩn xác không ạ?”
La Bồi Vân gật đầu nói: “Ngày hôm qua Đinh tổng bộ đầu chạy đến cửa Tam Xà tự mình xác nhận.”
Đinh Chí Cương bèn nói: “Cửa Tam Xà liên tục xuất hiện vụ án mất tích ly kỳ, thuộc hạ mặc y phục thường âm thầm thăm hỏi điều tra.
Lấy kinh nghiệm nhiều năm của thuộc hạ để phán đoán, trong trấn kia chắc chắn có yêu ma ẩn núp, đồng thời con yêu ma kia cực độ đói khát, cứ cách ba ngày là nhất định sẽ đi ra kiếm ăn, nhắm người để cắn nuốt.”
Sắc mặt La Khắc Chiêu không khỏi nghiêm túc, trầm giọng nói: “Nếu như thế thì cứ xử lý dựa theo biện pháp cũ, trực tiếp bao vây trấn Tam Xà, giết hết toàn bộ mọi người trong trấn là xong.”
La Bồi Vân khoát tay nói: “Đó là đòn sát thủ chỉ sử dụng với điều kiện tiên quyết là không tra ra được ai là yêu ma.”
La Khắc Chiêu trợn mắt nói: “Cha, không phải chứ, ngài muốn điều tra xem ai là yêu ma trước á? Vậy thì làm khó người khác quá đi, ai mà tra ra được chứ?”
La Bồi Vân nói thẳng: “Đương nhiên con đi tra, lẽ nào con muốn ta tự đi điều tra à?”
La Khắc Chiêu nhất thời nóng nảy, hốt hoảng nói: “Cha, yêu ma tinh thông biến hóa, ẩn giấu trong đám người, làm sao có thể tra ra được?”
La Bồi Vân than thở: “Trấn Tam Xà là trọng trấn bến tàu, liên quan đến giao thông thuỷ lợi, không đến mức cùng đường thì không thể đơn giản thô bạo phá hủy chỗ đó được.”
Đinh Chí Cương cũng nhắc nhở: “Nếu trấn Tam Xá bị phá hủy, giao thông giữa huyện Khánh Lâm và hạ du sẽ bị cắt đứt, ảnh hưởng đúng là vô cùng lớn.”
La Khắc Chiêu nhất thời không phản bác được.
La Bồi Vân không nói nhảm nữa, hạ lệnh: “Lần này, Khắc Chiêu con mang theo Bộ Binh của con, hợp tác với Đinh tổng bộ đầu cùng nhau xử lý Hắc Họa.”
Ông ta lại nhìn về phía Phương Tri Hành cười nói: “Phương giáo đầu, Cung Binh doanh của ngươi cũng đã huấn luyện một đoạn thời gian, lần này cũng đi cùng với bọn họ qua đó rèn luyện một chút đi.”
Phương Tri Hành nghiêm mặt, trịnh trọng nói: “Xin tuân theo phân phó của đại nhân.”
Sau đó La Bồi Vân nhìn La Khắc Chiêu, nghiêm túc dặn dò: “Con phải cẩn thận chút, nếu như con muốn hủy diệt trấn Tam Xá thì phải được sự đồng ý của hai người Đinh tổng bộ đầu và Phương giáo đầu, hiểu chưa?”