Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 348 - Chương 348: Cường Hoành (3)

Chương 348: Cường hoành (3) Chương 348: Cường hoành (3)

Thực lực của yêu ma đầu dê quá hung hãn, còn Ôn Ngọc Lâm chỉ là Đại Mãng cảnh viên mãn, trận giao chiến vừa rồi đã chứng mình gã không phải là đối thủ của yêu ma này.

Cũng may, thân hình La Khắc Kỷ lóe lên, chắn sau lưng gã.

La Khắc Kỷ cắm thanh trường kiếm ra sau eo, siết chặt nắm đấm to như bao cát, một quyền đấm ra.

Bùm

Bàn tay to lớn của Giang Hàn Lâm nổ tung, từng miếng máu thịt bay khắp nơi, máu vẩy lên trời cao.

“Á!”

Giang Hàn Lâm kêu lên và thu cánh tay về, chỗ cổ tay bị đánh nát bỗng rục rịch mọc ra 1 bàn tay mới với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

“Ha ha ha!”

La Khắc Kỷ bật cười, giậm chân phi thân đến, đụng đầu vào bụng Giang Hàn Lâm.

Bụp~

Chỉ một thoáng, thân thể Giang Hàn Lâm chấn động, trên bụng xuất hiện một lỗ máu to lớn, gã ngửa mặt từ từ ngã xuống.

Thấy cảnh này!

Phương Tri Hành lập tức nhìn ra thực lực của Giang Hàn Lâm, bình tĩnh quay lại nói nhỏ: “Tố Nương, cô chạy ra một chút, ta phải đi chiến đấu.”

Tố Nương đã muốn bỏ chạy tự lâu, nghe vậy, ánh mắt quyến rũ như lụa, nhẹ nhàng nói: “Vậy ngài cẩn thận một chút.”

Cô quay người rời đi, chạy như bay.

Phương Tri Hành nắm chặt chuôi đao, giơ cao Thính Phong đao, nhanh chóng chạy tới.

“Đại công tử, ti chức tới giúp ngài đây!”

Phương Tri Hành la lên thật to, trực tiếp nhào tới bên cạnh Giang Hàn Lâm, một đao bổ xuống.

Xoẹt!

Bàn tay mới chỉ vừa mọc ra lẫn cánh tay của Giang Hàn Lâm đều bị chém đứt.

“Grào~”

Giang Hàn Lâm rú thảm.

Thân hình La Khắc Kỷ lóe lên, nhảy lên trán Giang Hàn Lâm.

Nhấc chân, giẫm đạp!

Bùm!

Mặt đất chấn động, bụi đất cuồn cuộn.

Sọ não của Giang Hàn Lâm nứt ra từng vết rạn như mạng nhện, máu tươi róc rách len lỏi chảy từ trong những vết nứt ra.

Phương Tri Hành không chịu thua kém, nhảy xuống bên dưới cổ Giang Hàn Lâm rồi dùng đao chém.

Xoẹt xoẹt!

Đầu dê là thân mình lệch vị trí, máu chảy ào ạt như suối!

Có điều, máu thịt ngay chỗ bị chém đứt nhanh chóng nhúc nhích, chớp mắt dính liền lại với nhau, khép lại siêu tốc.

Phương Tri Hành hít thật sâu, giơ đao lên chém lần nữa, đứt đầu, hết lần này đến lần khác giết chết Giang Hàn Lâm.

“Khoan đã, giữ cái mạng chó của gã lại.”

Bỗng nhiên, La Khắc Kỷ hô to.

“Tuân mệnh!”

Phương Tri Hành lập tức dừng tay, nhanh chóng lùi về sau, phòng ngừa Giang Hàn Lâm nổi điên.

Chỉ một lát sau, Giang Hàn Lâm máu me đầy mình sống lại.

Gã muốn ngẩng đầu nhưng lại bị La Khắc Kỷ gắt gao giẫm mạnh trên trán, nhấc không nổi.

Giang Hàn Lâm liên tục vặn vẹo thân thể, lăn lộn dưới đất, lại sửng sốt vì không cách nào đứng lên được.

La Khắc Kỷ hỏi: “Giang Hàn Lâm, làm thế nào mà ngươi biến thành yêu ma?”

Giang Hàn Lâm như thể không nghe thấy, vẫn giãy dụa.

“Ngừng!”

La Khắc Kỷ nổi nóng gầm thét, cơ bắp toàn thân phồng lên giống như một con sư tử nổi trận lôi đình.

Đầu của Giang Hàn Lâm lập tức nổ tung.

Nhưng rất nhanh cái đầu vỡ vụn lại phục hồi như cũ.

“Chút tỉnh táo cũng không còn?”

La Khắc Kỷ giẫm lên trán Giang Hàn Lâm như một người khổng lồ giẫm lên một con sâu cái kiến nhỏ bé.

Giang Hàn Lâm cuối cùng cũng ngừng lại, trong mắt hiện lên một loại cảm xúc hoảng sợ không cách nào nói rõ.

“Yêu mà cũng biết sợ à?”

Phương Tri Hành cau mày, cảm thấy rất bất ngờ.

Cậu vẫn luôn cho rằng tất cả yêu ma bị mất đi khống chế đều là hóa thân của sự điên cuồng, không thể giữ được lý trí như khi còn là con người.

La Khắc Kỷ quát: “Ngươi có thể nhớ tên của mình chứng tỏ oán niệm của ngươi rất sâu đậm, ngươi nhất định nhớ rõ mình đã biến thành yêu ma như thế nào, đúng không?”

Giang Hàn Lâm trầm mặc một lúc, trả lời: “Có người cho ta một túi thịt, ta ăn rồi…”

La Khắc Kỷ thay đổi nét mặt liên tục, hỏi: “Người đấy là ai?”

Giang hàn Lâm ngẫm nghĩ, hét to: “Phương Tri Hành! Đúng, chính là Phương Tri Hành!”

La Khắc Kỹ giật phắt quay đầu nhìn về phía Phương Tri Hành.

“Vãi!”

Phương Tri Hành kinh ngạc, vội giải thích: “Đại công tử minh giám, ti chức tuyệt đối không làm loại chuyện này.”

La Khắc Kỷ cau mày, đá chân khiến Giang Hàn Lâm phải nghiêng đầu để có thể nhìn thấy Phương Tri Hành.

Hỏi lại: “Là hắn đã đưa túi thịt cho ngươi à?”

Giang Hàn Lâm vừa nhìn thấy Phương Tri Hành đột nhiên nổi giận đùng đùng, giãy dụa đòi đứng lên, hận ý ngập trời, quát ầm ĩ: “Phương Tri Hành, ngươi đoạt mất người ta yêu, ta giết ngươi!”

Mùi tanh đầy miệng hóa thành một trận cuồng phong kéo lên.

Phương Tri Hành bịt hết miệng mũi, hung hăng nói: “Mẹ nó, ai đoạt người yêu của ngươi chứ?”

La Khắc Kỷ hỏi lại: “Giang Hàn Lâm, ngươi suy nghĩ cho kỹ, rốt cuộc là ai đã đưa túi thịt kia cho ngươi?”

Giang Hàn Lâm chỉ gầm rú ‘a, a’, hung dữ nhìn Phương Tri Hành, vươn tay cào liên tục, hận không thể xé xác lột sống cậu.

La Khắc Kỷ cau mày nói: “Phương Tri hành, rốt cuộc ngươi và Giang Hàn Lâm có mối thù oán gì?”

Phương Tri Hành suy nghĩ một lúc rồi thận trọng trả lời: “Giang Hàn Lâm vô cùng si mê Tố Nương, ai cũng biết đều này, còn ti chức là một trong những khác quen của Tố Nương, có thể vì thế nên gã mới thù hận ti chức như thế.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0