Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 349 - Chương 349: Tổng Binh

Chương 349: Tổng binh Chương 349: Tổng binh

La Khắc Kỷ không nói gì, một lúc sau, đột nhiên giơ chân lên và dậm mạnh xuống.

Đầu Giang Hàn Lâm nứt toác, rơi lả tả lộp bộp trên mặt đất.

Đây là cái mạng cuối cùng của gã.

Thân thể cao 10 mét nhanh chóng sụp đổ hóa thành một bãi nhầy nhụa màu đen, mùi hôi thối bay ra khiến người ta buồn nôn.

La Khắc Kỷ nhảy tới trước mặt Phương Tri Hành, cặp mắt đe dọa vừa nhìn thì một cảm giác áp bức lớn lao bao trùm lên cậu.

Phương Tri Hành cúi đầu thật thấp, trên mặt chỉ còn vẻ cung kính.

“Ừm, ta tin lời ngươi nói.”

Một lúc lâu sau, La Khắc Kỷ bỗng nở nụ cười.

Phương Tri Hành nghiêm sắc mặt, vội nói: “Đại công tử anh minh thần võ, thông minh tuyệt đỉnh, tất nhiên sẽ không bị tiểu nhân che mắt. Ti chức vẫn luôn trung thành với ngài, có thiên địa chứng giám. Ti chức nguyện ý tiếp nhận bất cứ cuộc điều tra nào để chứng minh sự trong sạch của mình.”

Cộc cộc cộc~

Tiếng vó ngựa phi gấp, bụi đất bay mịt mù.

La Bồi Vân nghe nói liền phi ngựa đến, Lư An Phủ cũng theo sát ông ta.

“Khắc Kỷ, có sao không?”

La Bồi Vân tung người xuống ngựa, nhìn quanh quất, ánh mắt rất nhanh rơi trên người đại nhi tử của mình.

“Phụ thân, con không sao.”

La Khắc Kỷ đứng chắp tay, cười điềm đạm, nói: “Kẻ gây sự là một con yêu ma vừa mới sinh ra, sau khi hiện nguyên hình cũng chỉ có thực lực Nhất Cầm cảnh mà thôi.”

La Bồi Vân nhướng mày, kinh ngạc nói: “Vừa mới sinh mà đã có thực lực Nhất Cầm cảnh?!”

La Khắc Kỷ liếc mắt nhìn Phương Tri Hành, cười nói: “Oán hận, phẫn nộ có thể làm cho một người trở nên rất đáng sợ chứ đừng nói đến một con yêu ma.”

La Bồi Vân nghe vậy, hoài nghi nhìn sang Phương Tri Hành.

Hai cha con bọn họ liền đi qua một bên nói chuyện.

Tế Cẩu đến bên cạnh Phương Tri Hành, ngạc nhiên nói: “Chuyện quái gì vậy, mày đến giúp đỡ La Khắc Kỷ, không lấy được lòng hắn thì cũng thôi đi, sao lại vơ rắc rối vào mình nữa vậy?”

Phương Tri Hành cau mày nói: “Giang Hàn Lâm hẳn là đã ăn thịt yêu ma nên mới mất khống chế và biến thành yêu ma, với lại hình như gã nhằm vào tao.”

“Hả?!”

Tế Cẩu kinh ngạc không hiểu, cạn lời: “Mục tiêu của yêu ma chẳng phải là La Khắc Kỷ ư, sao lại biến thành mày rồi?”

Phương Tri Hành cau mày thành một cục, vẻ mặt hơi buồn bực, trầm ngâm nói: “Trước khi chết, Giang Hàn Lâm nói với La Khắc Kỷ rằng tao là người biến gã thành yêu ma.”

“Vãi nồi, mày bị gài hàng rồi con!”

Tế Cẩu giật nảy mình: “Làm sao giờ, có khi nào La Khắc Kỷ trở mặt không quen biết mày không?”

Phương Tri Hành khẽ lắc đầu, vẫn bình tĩnh như thường, đáp lại: “La Khắc Kỷ là người thông minh, hắn sẽ không tin lời nói từ 1 phía, vừa rồi hắn không giết tao chứng tỏ hắn sẽ không trở mặt.”

Tế Cẩu cẩn thận suy nghĩ, chợt tỉnh ngộ: “Cũng đúng, dạng người giống như La Khắc Kỷ nếu muốn giết một người tuyệt đối sẽ không phân tốt xấu, muốn giết là giết chứ không cho mày cơ hội giảo biện nào.”

Cùng lúc đó!

La Khắc Kỷ kể lại mọi chuyện đã xảy ra cho phụ thân hắn.

Nghe xong, La Bồi Vân lộ vẻ đăm chiêu, trầm ngâm nói:

“Nếu Phương Tri Hành muốn mưu hại con thì động cơ của hắn là gì? Hắn sẽ có được lợi ích gì khi con chết đi?

Mặt khác, hôm nay con bí mật đến huyện thành, không ai biết hành tung của con cả, cộng thêm việc con tới Hàm Hương lâu vào lúc tối muộn là do nhất thời hứng lên.

Dù Phương Tri Hành có mười cái não cũng không cách nào biết trước và bố trí ám sát con ở Hàm Hương lâu từ trước được.”

La Khắc Kỷ gật đầu cười nói: “Con không nghi ngờ Phương Tri Hành, hơn nữa con cho rằng mục tiêu yêu ma muốn giết không phải con mà là Phương Tri Hành.”

“Ổ?”

Ánh mắt La Bồi Vân lóe sáng.

Lúc này La Khắc Kỷ nhặt một nhánh cây lên, phác họa từng đường nét dưới mặt đất đầy tro bụi.

La Bồi Vân cúi đầu nhìn thật kỹ.

Rất nhanh, trên mặt đất xuất hiện một bức họa quái vật khâu ghép là con yêu ma đầu dê kia.

“Đây chính là hình dáng con yêu ma kia ư?” La Bồi Vân hứng thú nhìn bức họa.

La Khắc Kỷ gật đầu nói: “Chính bởi cái gọi là tướng do tâm sinh ra, kỳ thức hình thái của yêu ma tương quan mật thiết đến dục vọng và đủ loại cảm xúc tiêu cực trong tim của chúng.

Giang Hàn Lâm có thân phận ti tiện lại chơi bời với kỹ nữ, còn bị kỹ nữ vứt bỏ.

Cho nên trong tư tưởng của gã, mình là một chú dê con đáng thương, nửa thân trên là của nữ nhân.

Gã si mê cực độ Tố Nương nhưng yêu mà không có được lại còn bị người khác đoạt mất người thương, cho nên đầu gã mọc toàn lông xanh.

Đồng thời, giữa hai chân gã mọc ra một con rắn vừa dài vừa to trông rất cường điệu, nó phô bày ‘thể diện’ nam nhân thảm hại và lố bịch của gã.”

La Khắc Kỷ tổng kết lại: “Một người có tính các vừa tự phụ lại cực đoan tột độ như vậy hoàn toàn xuất phát từ dục vọng cá nhân mà biến thành yêu ma, điều này cũng dẫn đến việc hắn dễ bị người khác lợi dụng.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0