Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 369 - Chương 369: Trai Chủ (2)

Chương 369: Trai chủ (2) Chương 369: Trai chủ (2)

Tế Cẩu nhất thời thở dài.

Haiz, súc sinh Phương Tri Hành kia đắc thủ rồi!

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Sáng hôm sau, Tế Cẩu nằm bò ở cửa, đang mơ mơ màng màng ngủ thì lại nghe thấy tiếng giường rung lắc lư dữ dội truyền ra trong phòng ngủ.

“Má nó, đây là luyện công buổi sáng hả!”

Trong lòng Tế Cẩu cực kỳ chán ngán. Nó đi xuống lầu, nằm trên tấm thảm mềm mại ngủ tiếp một giấc.

Thẳng đến khi mặt trời lên cao, lúc này Phương Tri Hành mới đi xuống, đá một cước vào mông Tế Cẩu.

Tế Cẩu lập tức tỉnh lại, ngáp dài, duỗi lưng đứng lên.

Nó vừa định há mồm chửi rủa Phương Tri Hành nhìn chợt thấy đối phương lấy ra một cái bình sứ, đổ ra một Nhục Đan cấp 3 thượng phẩm.

Đồng tử Tế Cẩu co rụt lại, cái đuôi lập tức mất khống chế bắt đầu lắc lư. Mặt chó kìm lòng không đậu, hiện lên vẻ nịnh nọt lấy lòng.

Phương Tri Hành bấm tay bắn ra, Nhục Đan bay lên giữa không trung.

Tế Cẩu nhảy lên tại chỗ, mở miệng, hoàn mỹ cắn được Nhục Đan.

Ừng ực!

Tế Cẩu nhai nuốt vài cái, miệng đầy tràn mùi thịt, mùi thuốc không cách nào diễn tả được bằng lời. Chỉ trong nháy mắt cả người nó thư thái giống như phi thăng, hạnh phúc thỏa mãn.

Phương Tri Hành nhanh chóng thu dọn xong hành lý.

Tế Cẩu chớp mắt hiếu kỳ nói: “Mày muốn ra ngoài hả?”

Phương Tri Hành gật đầu nói: “Đúng rồi, đi chấp hành nhiệm vụ.”

Tế Cẩu kinh ngạc nói: “Ngày 13 không phải ngày mai à, mày đi sớm như vậy làm gì?”

Phương Tri Hành liếc nhìn Tế Cẩu, hỏi lại: “Mày nói xem?”

Tế Cẩu đầu tiên là ngẩn ra chợt tỉnh ngộ lại đáp: “Hồng Diệp có cáo trạng không?”

Phương Tri Hành cười lạnh nói: “Cô ta bị tao giày vò nửa sống nửa chết, ít nhất phải nằm trên giường một ngày mới có thể xuống giường được.”

Mạnh!

Tế Cẩu không còn lời gì để nói, ngủ mà nó hiểu hoàn toàn không cùng một ý với ngủ của Phương Tri Hành.

Một người một chó rời khỏi Ích Hương trai, cưỡi ngựa băng phố xuyên hẻm, rất nhanh ra khỏi nội thành.

Hai người bọn họ đi thẳng về phía tây, nhanh chóng thông qua đường lớn ngựa chạy của khu ngoại thành theo con đường đi thẳng.

Lộ trình 50 dặm không đến một tiếng đã tới nơi.

Cấm Khu cấp 3 xuất hiện ở phía trước tầm nhìn, trong một vùng rừng cây sơn dã địa hình phức tạp.

Bởi vì phụ cận Cấm Khu có một ngọn núi lửa chết, đá mã não đẹp đẽ sản xuất nhiều cho nên được gọi là Cấm Khu mã não.

Phương Tri Hành cưỡi ngựa tiến vào doanh trại mã não, cưỡi xe nhẹ đi đường quen tìm được một khách điếm sau đó tìm kiếm một người dẫn đường.

Vừa qua buổi trưa, Phương Tri Hành và Tế Cẩu được dẫn đường, tiến vào Cấm Khu cấp 3 bụi vụ quanh quẩn.

“Trong Cấm Khu mã não có vài nơi dị thú dạng rắn rất nhiều.”

Người dẫn đường là một tay già đời, tuy tu vi chỉ là võ giả Quán Lực cảnh sơ kỳ, nhưng hắn đã ở Cấm Khu mã não hơn ba mươi năm, rất quen thuộc.

Một lát sau, bọn họ tiến vào trong một vùng thảo nguyên.

Đi trên đường, ánh mắt Phương Tri Hành chợt lóe, cậu bỗng nhiên chú ý tới một con Lăng Giác báo màu đen, dị thú cấp 2.

Cậu không ngần ngại lập tức lắp cung bắn tên.

Vù vù!

Hai mũi tên bắn ra, tinh chuẩn trúng hai đùi của Lăng Giác báo.

“Gào hú ~”

Lăng Giác báo kêu thảm liên tục, muốn chạy trốn lại chạy không nhanh.

“Ngươi chờ ở đây.”

Thân hình Phương Tri Hành chợt lóe lên, cậu thi triển Phong Thần Vô Ảnh hóa thành một trận gió, vô cùng nhanh chóng chạy qua.

Thực lực người dẫn đường thấp kém đương nhiên không dám thể hiện, nhanh chóng nằm bò trên mặt đất, cũng không dám lộ cả đầu.

Ngoài 100m, Phương Tri Hành giống như mãnh hổ đánh về phía Lăng Giác báo, hai tay cùng sử dụng bóp chặt lấy cổ nó, ấn ngã xuống đất.

Lăng Giác báo không thể hô hấp, giãy giụa dữ dội.

Phương Tri Hành đè trên người Lăng Giác báo, hai chân kẹp lấy bụng nó, tiếp theo xoay người đẩy Lăng Giác báo lên trên người mình.

Cánh tay phải của cậu ôm cổ Lăng Giác báo, cánh tay trái phối hợp khóa chặt, hình thành một cái khóa cổ trần trụi.

Lăng Giác báo nháy mắt hít thở không thông, cho dù giãy giụa thế nào đều vô ích.

Một lát sau, dị thú cấp 2 này cứ như vậy bị vặn đã chết.

[2. Vặn chết 10 sinh mệnh bất kỳ (1/10)]

“Thu!”

Suy nghĩ Phương Tri Hành chợt loé lên, toàn thân Lăng Giác báo màu đen nhanh chóng khô quắt, hóa thành tro bụi bay đi theo gió.

“Giết một cấp 2 vô cùng đơn giản.”

Phương Tri Hành mỉm cười nhẹ nhàng, không hề có áp lực đối với chuyện này.

Nói thật, nếu không phải nhiệm vụ yêu cầu “vặn chết”, với thực lực hiện tại của cậu, giết dị thú cấp 2 dễ dàng giống như nghiền chết một con kiến.

Không bao lâu, hai người một chó tiếp tục lên đường.

Ước chừng hai tiếng sau, bọn họ đi tới một rừng rậm u ám đáng sợ.

Rừng rậm này trông có vẻ cực kỳ cổ xưa, cây cối cao lớn, cành lá xum xuê, che lấp mặt trời, không thấy được một tia sáng.

“Gia, hãy cẩn thận một chút, trong rừng rậm này còn có rất nhiều rắn, khẳng định có cấp 3.”

Người dẫn đường đứng ở ngoài rừng rậm, hắn quả quyết không dám tiến vào khu vực đặc biệt nguy hiểm.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0