Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 391 - Chương 391: Duyên Phận (2)

Chương 391: Duyên phận (2) Chương 391: Duyên phận (2)

“Làm sao có thể chứ?!”

Trình Thiên Tích cau mày, mặt mũi đầy vẻ khó tin.

“Nếu như đúng là cùng 1 người, vậy thiên phú tu hành của Phương Tri Hành cũng quá kinh khủng.”

Trình Thiên Tích khoa tay, nói: “Khi đại ca quen biết hắn thì hắn chưa từng luyện võ, nói cách khác, hắn đã biến từ một người bình thường thành cao thủ Ngũ Cầm cảnh chỉ trong thời gian hơn nửa năm mà thôi, điều này hợp lý ư? Ngay cả đệ tử môn phiệt cũng không làm được loại chuyện thế này!”

Trình Thiên Ân liền nói: “Cho nên ta nghi ngờ rằng Phương Tri Hành đang giấu một bí ẩn quan trọng nào đó. Lần này chúng ta chủ động tiếp xúc với hắn rồi thăm dò thực hư thế nào.”

Trình Thiên Tích hiểu ra, cười lạnh: “Nếu thật sự hắn có bí mật nào đó thì chúng ta nhất định phải nghĩ cách cướp lấy.”

Hai người vào thành, không lâu sau bọn họ đi vào một tửu lâu, gọi tiểu nhị đến hỏi thăm một chút.

“Người mà khách quan hỏi là Phương thống lĩnh phải không?”

Tiểu nhị khách điếm chớp mắt, ngạc nhiên nói: “Khách quan đến từ nơi khác chứ gì, cho nên vẫn chưa nghe tin tức kia?”

Trình Thiên Ân sửng sốt, hỏi lại: “Tin tức gì?”

Tiểu nhị trả lời: “Tin tức đã truyền ra ngoài từ lâu, Phương thống lĩnh ra ngoài tiêu diệt thổ phỉ, không may bị bọn ác phỉ vây công và sát hại, hài cốt cũng không còn nữa!”

Lời này vừa nói ra!

Hai huynh đệ họ Trình bốn mắt nhìn nhau.

Không ngờ rằng…

Hai ngày sau, bọn họ rời khỏi huyện thành Khánh Lâm, đi thẳng về phía quận thành.

Lần này, mục đích họ đi quận thành là để xem võ hội Thanh Hà.

Dù gì, La Thiên Thiên chắc chắn sẽ tham gia võ hội Thanh Hà lần này.

Mà 2 bọn họ là cẩu nô tài được La Thiên Thiên thu dưỡng, chí ít trên danh nghĩa là vậy.

La Thiên Thiên là một người dễ quên, nếu bọn họ chưa từng xuất hiện trong tầm mắt cô ta trong một thời gian dài, rất có thể sẽ bị cô ta lãng quên.

Nếu muốn trở thành một cẩu nô tài đạt tiêu chuẩn thì nhất định phải học được cách vẫy đuôi.

Cho nên, 2 huynh đệ đã chuẩn bị 1 phần hậu lễ, dự định chọn thời cơ thích hợp tặng cho La Thiên Thiên.

Ví dụ như trong thời khắc La Thiên Thiên đạt được hạng đầu trong võ hội Thanh Hà này chẳng hạn.

Cộc cộc cộc~

Hai huynh đệ họ Trình đi gấp trong đêm, gắng sức đi, cuối cùng hôm nay đã tới được quận thành.

Bọn họ là người của Thiết Sơn môn nên việc đầu tiên cần làm sau khi vào quận thành chính là đến tổng bộ báo cáo.

“Đường chủ Vân Hổ đường Trình Thiên Ân .”

Người canh cửa kiểm tra danh sách rồi lộ vẻ tôn kính, cười nói: “Hóa ra là Trình đường chủ, ngài đoạt được Vân Hổ đường từ trong tay Hắc Hổ môn, chuyện này đã từng được môn chủ nêu tên biểu dương nên ta có ấn tượng rất sâu sắc.”

Trình Thiên Ân lộ vẻ tự hào, mỉm cười: “Trình mỗ may mắn làm vẻ vang Thiết Sơn môn, chết cũng không hối tiếc.”

Nói xong câu đấy, hắn hạ giọng hỏi: “Vị huynh đệ này cho ta hỏi, thiếu môn chủ có ở đây không?”

Người canh cửa liền đáp: “Khoảng thời gian trước, thiếu môn chủ vẫn luôn bế quan, vừa mới xuất quan được vài ngày thôi, các vị xem như đến đúng dịp.”

Trình Thiên Ân không hề bất ngờ gì với chuyện này.

Dù gì hắn đã sớm nghe nói thiếu môn chủ Tiết Nam Kiệt cũng đang chuẩn bị tham gia võ hội Thanh Hà lần này.

Hai huynh đệ Trình Thiên Ân tiến vào tổng bộ đưa bái thiếp.

Không ngoài dự liệu, Tiết Nam Kiệt vui vẻ triệu kiến bọn họ.

Bởi vì Trình Thiên Ân từng lọt vào danh sách 10 người đứng đầu trong võ hội Thanh Hà, dù có yếu tố may mắn nhưng may mắn cũng là một phần của thực lực.

Ngoài ra, Trình Thiên Ân leo lên cành cao La Thiên Thiên, còn Tiết Nam Kiệt là một trong những người theo đuổi cô ta.

Ý đồ của Tiết Nam Kiệt rất rõ ràng, hắn dự định thể hiện thực lực của mình trong võ hội Thanh hà để giành được sự ưu ái của La Thiên Thiên.

“Thuộc hạ bái kiến thiếu môn chủ.” Hai huynh đệ họ Trình cung kính hành lễ.

“Miễn lễ.”

Tiết Nam Kiệt vẫy tay và nói một cách hào sảng.

Trình Thiên Ân ngẩng đầu lên, lập tức phát hiện ra Tiết Nam Kiệt là 1 thanh niên có lông mày rậm, tiêu sái lỗi lạc, đường nét trên khuôn mặt nhẹ nhàng khá giống mẫu thân của hắn.

Tiết Nam Kiệt hỏi thẳng: “Nghe nói các ngươi đã từng gặp tiểu thư Thiên Thiên, kể cho ta nghe thử các ngươi quen biết nhau như thế nào?”

Trình Thiên Ân nghiêm sắc mặt: “Thật ra mọi chuyện đều là trùng hợp, 2 huynh đệ ta trên một chiếc thuyền buôn…”

Tiết Nam Kiệt chăm chú lắng nghe hắn kể lại mọi chuyện.

“Thì ra là thế.”

Tiết Nam Kiệt gật đầu, thở dài: “Mắt nhìn của tiểu thư Thiên Thiên rất cao, 2 huynh đệ các ngươi có thể lọt vào mắt cô ấy, đủ thấy các ngươi có chỗ hơn người.”

Nghe xong lời này!

Hai huynh đệ Trình Thiên Ân liền vui mừng quá đỗi, trịnh trọng dập đầu nói: “Thuộc hạ nguyện ý vĩnh viễn đi theo thiếu môn chủ, ra sức làm trâu làm ngựa vì ngài.”

Tiết Nam Kiệt bật cười thành tiếng, hài lòng nói: “Tốt lắm, võ hội Thanh Hà sắp tổ chức, 2 người các ngươi cứ ở lại bên cạnh ta hỗ trợ.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0