Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 393 - Chương 393: Búp Bê Matryoshka

Chương 393: Búp bê Matryoshka Chương 393: Búp bê Matryoshka

Bành Hạo Lâm là thiếu trang chủ của Bạch Mã trang.

Hắn vẫn luôn muốn khiêu chiến với Tiết Nam Kiệt nhưng lại bị Tiết Nam Kiệt vờ như không thấy.

“???”

Huynh đệ họ Trình nghe xong không khỏi trừng mắt nhìn nhau.

Khá lắm!

Hai người họ muốn Tiết Nam Kiệt đánh trận đầu.

Ai ngờ Tiết Nam Kiệt cũng nghĩ đến phương pháp này.

Không bao lâu sau!

Tin tức được truyền đến tai Bành Hạo Lâm.

Thân phận của Bạch Hạo Lâm thực ra rất bất phàm.

“Bạch Mã trang” nhà hắn rõ ràng là một nơi thuần dưỡng ngựa chiến.

Trong thế giới cổ võ không có máy móc này, lực lượng cơ động trên bộ nhanh nhất là Kỵ Binh.

Còn dị thú mà Kỵ Binh cưỡi chủ yếu có 2 chủng loại, là: ngựa chiến và sói ma.

Hiển nhiên, sói ma hung dữ và mạnh mẽ hơn nhưng chi phí thuần dưỡng cực kỳ cao.

Chính vì nguyên nhân này mà thú cưỡi chủ yếu nhất của Kỵ Binh vẫn luôn là ngựa chiến.

Bạch Mã trang có ngựa giống tốt nhất, chuyên cung cấp và nuôi dưỡng ngựa chiến, cho nên địa vị chiến lược cực kỳ cao là điều không thể bàn cãi.

Mà chưởng quản nhà họ Bành của Bạch Mã trang chẳng những là cự phú hào môn mà còn là 1 trong số ít những môn phiệt nhỏ tương đối cường thế trong quận Thanh Hà.

“Phương Mậu Phu của Ích Hương trai là ai vậy?”

Bành Hạo Lâm vừa nghe được tin đồn lập tức hứng thú, cũng phái thuộc hạ đi dò la 1 phen.

Không dò la thì không biết, vừa nghe ngóng xong thì giật mình.

“Cái quỷ gì vậy, các ngươi không tra được bất kỳ thông tin gì liên quan đến lai lịch của Phương Mậu Phu ư?”

Bành Hạo Lâm kinh ngạc: “Chẳng lẽ cái tên Phương Mậu Phu này chui từ trong khe đá ra à?”

Trong lúc vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, Bành Hạo Lâm nhanh chóng động não, đột nhiên nảy ra ý tưởng, lặng lẽ cười lạnh lùng, nói: “Mấy ngày trước ta có hẹn quyết chiến với tên ‘Phùng Hành Kham’ kia, hắn còn kiêu ngạo hơn cả tên khốn Tiết Nam Kiệt nữa.”

Hắn dặn thuộc hạ: “Các ngươi tung tin tức ra, mê hoặc cái thứ khốn nạn Phùng Hành Kham kia để hắn đi thử xem tên Phương Mậu Phu được mấy cân mấy lạng.”

Thế là!

Không lâu sau, thiếu môn chủ Hắc Hổ môn Phùng Hành Kham đột nhiên nghe được tin tức khiến người ta phải kinh ngạc trong khi tham gia một buổi tiệc rượu.

“Trên phố đang đồn ầm rằng trai chủ Ích Hương trai Phương Mậu Phu có thân phận thần bí, thực lực đáng gờm, hắn từng tuyên bố hắn là thế hệ trẻ đời đầu chỉ dựa vào bản lĩnh của mình có thể đánh bay 8 tên như Tiết Nam Kiệt, chân đá 10 kẻ như Phùng Hành Kham.”

“Mẹ mày chứ!”

Phùng Hành Kham nhất thời tức giận, không kìm được mà phun ra ‘lời vàng ngọc’, hùng hổ nói: “Con mẹ nó, rốt cuộc cái tên Phùng Mậu Phu này là kẻ nào?”

Trong tiệc rượu có rất nhiều công tử và tiểu thư có thân phận hiển hách, bọn họ trò chuyện rồi xác nhận chưa ai từng nghe nói đến cái tên Phương Mậu Phu này.

Tiểu thư Ngô gia Ngô Hồng Thu thấy vậy, không khỏi bật cười nói: “Võ hội Thanh Hà sắp diễn ra, có lẽ có người không muốn chịu cảnh cô đơn nên cố ý tung tin đồn để quấy nhiễu tinh thần của chúng ta.”

Một đám đệ tử quyền quý tán đồng.

Lập tức có người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, hào hứng đề nghị: “Nếu đã có người muốn gây sự, vậy chúng ta giúp đỡ hắn truyền tin tức này ra xem thử ai sẽ mắc câu.”

“Ý kiến hay!”

Dù sao đám người này cũng rảnh rỗi không có chuyện gì làm, cảm thấy chuyện này khá vui nên đều tích cực hưởng ứng.

Trong vòng 1 đêm, cái tên Phương Mậu Phu của Ích Hương trai nhanh chóng lan truyền ra ngoài như thể bệnh truyền nhiễm.

Sáng hôm sau!

Ngô Hồng Thu đến phủ quận trưởng.

“Thiên Thiên, ta đến tìm ngươi chơi nè.”

Ngô Hồng Thu tiến vào 1 biệt viện to lớn, đây là nơi ở của La Thiên Thiên.

Hai người bọn họ là bạn tốt từ nhỏ, thân như tỷ muội.

Một lát sau, La Thiên Thiên đẩy cửa sổ và thò đầu ra, vẫy gọi cười nói: “Mau lên đây.”

Ngô Hồng Thu đi nhanh lên lầu, ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt không khỏi tỏa sáng.

Chỉ thấy La Thiên Thiên đang cầm 1 chiếc roi màu da, khoác trên mình bộ khôi giáp tuyệt đẹp, làm nổi bật dáng người hoàn mỹ và đường cong tinh tế của cô ta, làm cho người ta có cảm giác khí thế hiên ngang của 1 anh hùng.

“Bộ khôi giáp thật đẹp!”

Ngô Hồng Thu tán thưởng từ tận đáy lòng, vẻ mặt ghen tỵ hiện rõ.

La Thiên Thiên đắc ý, nói: “Vì để chế tạo được 1 bộ khôi giáp và chiếc roi này, ta đã phải chuẩn bị từ 8-9 tháng trước kìa.”

“Ừm ừm, vừa đẹp lại vừa thiết thực, rất đáng đồng tiền.”

Ngô Hồng Thu khen nức nở, càng nhìn càng thích, đưa tay lên sờ bộ khôi giáp, reo lên: “Mau cởi ra cho ta mặc thử chút đi.”

“Lượn đi!”

La Thiên Thiên vội né ra: “Đây là khôi giáp được làm riêng cho ta, ngươi mặc không thích hợp.”

Ngô Hồng Thu kêu lên: “Sao lại không thích hợp, hay là do ngực của ta to hơn?”

La Thiên Thiên liếc nhìn bộ ngực của Ngô Hồng Thu, khinh bỉ nói: “Ngươi cần phải chuẩn bị 2 cân bông thì mới chống đỡ nổi bộ khôi giáp này.”

“Xem thường ai đấy, mau cởi ra đi!”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0