Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 431 - Chương 431: Lang Kỵ

Chương 431: Lang Kỵ Chương 431: Lang Kỵ

Phương Tri Hành cười lạnh lùng, 2 tay đấm túi bụi phía trước.

Phịch!

Hà Thế Hựu không chịu nổi nữa, vẻ mặt nhăn nhó, 2 chân run lẩy bẩy, khuỵu xuống quỵ trên mặt đất ‘hành đại lễ’ với Phương Tri hành.

“Sư huynh!”

Ba đồng đội khác của Hà Thế Hựu chịu đả kích lớn, kinh ngạc quá đỗi.

Bọn họ hít ngụm hàn khí, lập tức tranh nhau xông lên.

“Đến đúng lúc lắm!”

Phương Tri Hành nhếch khóe miệng, nhấc Hà Thế Hựu lên xoay như chong chóng rồi ném ra xa.

Rầm!

Hà Thế Hựu đụng vào ngực của 1 thanh niên mặt khỉ, 2 người cùng bay ra xa, đập mạnh vào đại thụ bên cạnh.

Rầm két!

Đại thụ chấn động kịch liệt và ngã lệch xuống, lá cây bay lả tả.

Phương Tri Hành xoay người lại, đúng lúc có 1 thanh niên cao to thô kệch vọt tới trước mặt cậu.

Chỉ thấy cánh tay của đối phương bành trướng thật to, ưng trảo cào từ trên xuống.

Phương Tri hành chẳng thèm ngó tới, một quyền móc ra.

Quyền vừa xuất ra như rồng bay, với tốc độ kinh hoàng đập trúng bụng của đối phương.

Bốp!

Sức mạnh cú đấm đáng sợ không thể ngăn cản, dễ như trở bàn tay công kích đối phương.

Nắm đấm to như bao cát đấm thẳng vào bụng thanh niên kia, đơn giản và nhẹ nhàng như thể chọc xuyên qua 1 lớp giấy vậy.

Một nắm đấm đẫm máu xuyên qua lưng hắn, ruột hắn rơi vãi tứ tán như những dải ruy băng.

“Khụ!”

Thanh niên kia ho ra ngụm máu lớn, ánh mắt kích động nhanh chóng ảm đạm đi.

“Tam sư đệ!”

Một thanh niên râu dê khác tim đập gấp gáp, hắn vội lao tới gần Phương Tri Hành, trơ mắt nhìn sư đệ của mình bị đánh thủng bụng.

Những mảnh thịt và máu trong ruột vương vãi khắp người hắn.

Nắm đấm đẫm máu đúng lúc chĩa sang phía hắn!

Trong lúc nhất thời, lòng hắn nổi lên sự kinh hãi to lớn không cách nào nói rõ, hắn khựng lại, trơ mắt há to miệng nhìn người áo đen bịt mặt.

Phương Tri Hành vung nắm đấm rũ xác thanh niên kia rơi xuống, cánh tay dính đầy máu dường như càng thêm to lớn và đầy vẻ uy hiếp.

Thanh niên râu dê vô thức lùi lại, lông tơ dựng thẳng hết lên.

“Phi Ưng môn chỉ có loại phế vật như các ngươi thôi à?”

Phương Tri Hành bước tới, giơ bàn tay to lớn ra, với tốc độ nhanh như điện xẹt nắm lấy đỉnh đầu thanh niên râu dê.

Thanh niên râu dê đã hoàn toàn ngơ ngẩn, không cách nào né tránh.

Phương Tri Hành kéo da đầu của hắn rồi nhấn xuống đất!

Thanh niên râu dê thấy trời đất quay cuồng, cả khuôn mặt hắn cọ xát trên mặt đất.

Rầm!

Đại địa chấn động!

Trên mặt đất lại có thêm một thi thể nữa, đầu bị đập nát bét, chết bất đắc kỳ tử.

Lúc này, Hà Thế Hựu vừa đứng dậy, đúng lúc nhìn thấy cảnh thanh niên râu dê chết thảm, con ngươi hắn không khỏi run rẩy kịch liệt, nỗi sợ hãi trong lòng bị phóng đại dữ dội.

Hắn không chút nghĩ ngợi, vừa đứng lên lập tức co giò bỏ chạy như bay.

Thậm chí hắn không thèm quan tâm đến sự sống chết của thanh niên mặt khỉ kia nữa.

Trong đầu hắn lúc này không suy nghĩ được gì khác chỉ muốn giữ lấy mạng mình mà thôi.

Vù!

Bỗng nhiên, 1 cơn gió mạnh hung mãnh từ phía sau thổi tới, khiến tóc gáy ớn lạnh, cả người nổi da gà.

Trong lòng Hà Thế Hựu khẩn trương, thân thể lăn lông lốc tại chỗ, thuận thế huy động ưng trảo cào ra sau.

Trong không khí tức thì hiển hiện mấy dấu vết trảo vặn vẹo, bụi đất cuồn cuộn bay phía sau.

Thế nhưng đằng sau hắn lại trống không.

Hà Thế Hựu khẽ giật mình, sau đó dáo dác nhìn xung quanh, hoàn toàn không thấy bóng dáng của người áo đen bịt mặt đâu.

“Sư huynh, phía sau…”

Đúng lúc này, đồng đội cuối cùng của Hà Thế Hựu là thanh niên mặt khỉ kia đang lồm cồm bò dậy, khi hắn tập trung ánh mắt thì không khỏi gấp gáp gào to.

Hà Thế Hựu bất giác rùng mình và vặn vẹo thân thể nhưng hắn chỉ nhìn thấy 1 nắm đấm phóng đại trong tầm mắt của mình.

Trong lúc vội vã, Hà Thế Hựu giơ tay phải lên chắn trước mặt.

Bốp!

Đầu Hà Thế Hựu ngửa ra sau, thân thể văng ra xa, lại một lần nữa đụng trúng thanh niên mặt khỉ kia.

“Éc~”

Thanh niên mặt khỉ khóc không ra nước mắt, hắn lại bị đập vào ngực, nhất thời phát ra tiếng kêu thảm như lợn bị làm thịt.

Hai người quấn vào nhau, lộn mười mấy vòng trên mặt đất rồi mới dừng lại.

Không để bọn họ kịp đứng lên, một đôi chân to lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, ầm vang.

Hà Thế Hựu khó khăn ngẩng đầu, mũi bị lõm thật sâu vào trong mặt, máu tươi chảy ròng ròng, mặt bị biến dạng trông vô cùng thê thảm.

Nếu không nhờ hắn đã cường hóa phòng ngự, đồng thời dùng tay chặn nắm đấm lúc nãy của Phương Tri Hành thì có lẽ bây giờ mặt hắn đã dẹp lép rồi.

Hắn nhìn xuống tay phải của mình, xương cốt đã bị bẻ gãy như thể bị đại chùy đập lên vậy, méo mó vặn vẹo, máu thịt be bét.

Thanh niên mặt khỉ ra sức bò dậy, vẫn chưa kịp làm gì thì bị 2 bàn tay to lớn kẹp 2 bên đầu hắn nhấc lên.

Sức mạnh khủng khiếp truyền từ 2 bàn tay to lớn.

“Á, á…”

Thanh niên mặt khỉ đầu đau như búa bổ, bị đè ép điên cuồng đau đớn đến mức hắn kêu la thảm thiết.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0