Chương 480: Túi máu (2)
Chương 480: Túi máu (2)
Phương Tri Hành không khỏi hỏi: “Xin hỏi tiền bối, môn công pháp này có điểm đặc trưng gì không?”
Lăng Triệu Dung trả lời: “Thần công tổ truyền của La gia là <Thi;ên La Mật Kinh>, môn công pháp này mô phỏng tơ nhện của nhện Bát Trảo Thiên La, tập trung vào cường hóa độ bền dẻo và nhanh nhẹn, hình thành hiệu ứng công kích ‘cắt chém vạn vật’, mười phần khủng khiếp! Ngươi đã từng thấy người của La gia giết người chưa?”
Phương Tri Hành gật đầu nói: “May mắn được thấy 1 lần, người bị giết bị cắt chém thành từng khúc nhỏ, vô cùng thê thảm.”
“Đúng vậy.”
Lăng Triệu Dũng gật đầu, thở dài: <Thi;ên La Mật Kinh> kinh khủng như vậy đấy nhưng có người vẫn chưa hài lòng với nó.”
Ông cẩn thận giải thích: “La gia từng xuất hiện một quái nhân, thiên phú võ học của người đấy rất tệ nên không được tông tộc coi trọng.
Tất nhiên là hắn không phục, cho rằng thể chất của bản thân có vấn đề.
Thế là hắn đi khắp nơi tìm hàng trăm hàng ngàn môn võ công rồi tu luyện, hy vọng có thể tìm được một môn kỳ công có thể cải thiện thể chất của mình.
Kết quả, trong lúc vô tình hắn tìm được 1 môn công pháp bị thiếu sót, sau khi hắn tìm tòi hoàn thiện thì tạo nên một môn kỳ công có tên là <Thi;ên Sát Huyết Hải công>.”
Phương Tri Hành hơi hồi hộp, sắc mặt thay đổi liên tục.
Lăng Triệu Dũng không chú ý tới điểm ấy mà cứ tiếp tục kể.
“Sau khi hắn luyện thành <Thi;ên Sát Huyết Hải công>, sau này dung hợp nó với <Thi;ên La Mật Kinh> và sáng tạo ra 1 môn kỳ công khác chính là <Thi;ên La Thánh Huyết Thư>!”
Lăng Triệu Dũng bật cười nói: “Đây chính là lai lịch của <Thi;ên La Thánh Huyết Thư>! Bởi vì công pháp này ẩn chứa một phần bí ẩn của <Thi;ên La Mật Kinh>, cho nên bị La gia liệt vào bí mật bất truyền.”
Phương Tri Hành lập tức sáng tỏ, trước đây cậu đã mơ hồ cảm giác rằng giữa 3 môn công pháp này dường như có mối liên hệ dây mơ rễ má nào đấy.
Không ngờ đấy lại là 1 suy đoán chính xác!
Phương Tri Hành trầm ngâm nói: “Lăng tiền bối, <Thi;ên La Thánh Huyết Thư> bắt nguồn từ <Thi;ên Sát Huyết Hải công> và <Thi;ên La Mật Kinh>, phải chăng có nghĩa là nó trội hơn 2 cái này?”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi!”
Lăng Triệu Dũng lắc đầu: “Không phải suy ra như vậy, trên đời chưa từng có công pháp cường đại nhất mà chỉ có võ giả mạnh mẽ nhất mà thôi!
Thứ như công pháp, nếu phù hợp với thể chất của ngươi thì hiệu quả khi tu luyện sẽ tốt hơn, chỉ thế thôi.”
“Thể chất của người trong La gia bẩm sinh thích hợp tu luyện <Thi;ên La Mật Kinh>, còn <Thi;ên La Thánh Huyết Thư> thì chưa chắc đã phù hợp với mỗi người.”
Lăng Triệu Dũng giơ bàn tay lên, tùy ý đánh về phía trước.
“Đây là Thiên Sát Chưởng!”
Phương Tri Hành lập tức nhận ra, cậu đã quá quen thuộc với kỹ năng bộc phát này.
“Đúng như dự đoán, ngươi cũng tu luyện <Thi;ên Sát Huyết Hải công>.”
Lăng Triệu Dũng mỉm cười, thở dài: “Điều kiện tiên quyết trước khi tu luyện <Thi;ên La Thánh Huyết Thư> là ngươi phải luyện tốt <Thi;ên Sát Huyết Hải công>.
Chỉ tiếc <Thi;ên Sát Huyết Hải công> là 1 môn ma công có nhược điểm rất lớn, người có thể tu luyện môn ma công này đến cảnh giới viên mãn lại càng hiếm.”
Phương Tri Hành trầm mặc, đáp: “Vãn bối tuy bất tài nhưng lại may mắn làm được.”
Lăng Triệu Dũng lại lắc đầu, ánh mắt khinh miệt nói: “Xem ra, người cũng ăn Phá Hạn đan rồi đúng không?”
Phương Tri Hành hít sâu, nói: “Lăng tiền bối cũng ăn rồi à?”
“Tất nhiên rồi!”
Lăng Triệu Dũng thẳng thắn đáp lại: “Ta không phải môn phiệt đệ tử, nếu muốn vượt trội hơn người khác thì buộc phải mở lối đi riêng.
Nói thật, ta đã từng thử nỗ lực nhưng mãi không đạt kết quả, cuối cùng đành phải dùng Phá Hạn đan.”
Phương Tri Hành nhịn không được hỏi: “Sau đấy thì sao?”
Lăng Triệu Dũng thở dài: “Ta tiêu hao hết tiềm lực của bản thân vẫn không cách nào đột phá đến Cửu Ngưu cảnh, hơn nữa do tác dụng phụ của Phá Hạn đan mà tóc bạc sớm.
Haizz, những năm này, ta chui rút ở nơi rách nát này không vì điều gì khác mà chỉ một mực nghĩ biện pháp kéo dài tuổi thọ của mình, mong bản thân có thể sống lâu hơn một chút.”
Phương Tri Hành bấm ngón tay tính toán, nếu Lăng Triệu Dũng về hưu lúc 50 tuổi, vậy thì bây giờ ông tầm khoảng 75 tuổi rồi.
Những người ăn Phá Hạn đan thông thường đã là ma chết sớm rồi.
Cậu quan sát những cái vạc lớn xung quanh, ngạc nhiên nói: “Có lẽ nào bí quyết trường thọ của tiền bối nằm ở những con đỉa này?”
“Ừm!”
Lăng Triệu Dũng thoải mái thừa nhận, ông đứng dậy thò tay vào trong 1 cái vạc lớn và cầm ra 1 con đỉa to.
Phương Tri Hành cẩn thận quan sát, lúc này mới phát hiện trải dài trên thân con đỉa là chi chít những cục bướu thịt huyết hồng, lớn có nhỏ có trông vô cùng đáng sợ.
Lăng Triệu Dũng móc ra 1 tiểu đao, cẩn thận từng li từng tí cắt những bướu thịt huyết hồng trên thân con đỉa, sau đó đưa lên cho thẳng vào trong miệng.
Ừng ực!
Trong miệng ông toàn chất lỏng sền sệt!
Lăng Triệu Dũng lần lượt ăn từng bướu thịt một cách say sưa ngon lành, trên mặt dần ửng hồng kỳ lạ, nếp nhăn vô thức giảm đi rất nhiều.