Chương 481: Túi máu (3)
Chương 481: Túi máu (3)
Phương Tri Hành thấy vậy, chấn động nói: “Tiền bối, những bướu thịt này là gì?”
Lăng Triệu Dũng mỉm cười nói: “Đây không phải là bướu thịt mà là túi máu!
Loại dị thú này tên là ‘Đỉa Khát Máu’, mỗi khi chúng uống đủ máu thì sẽ ngưng kết thành từng túi máu.”
“Túi máu?!”
Phương Tri Hành không khỏi giật mình.
Điều kiện 2 vừa hay cần túi máu!
Lăng Triệu Dũng cẩn thận giải thích: “Ta nuôi dưỡng Đỉa Khát Máu theo phương pháp được ghi trong <Thi;ên La Thánh Huyết Thư>, nuốt túi máu và luyện hóa nó thì có thể kéo dài tuổi thọ của ta, khiến ta có thể sống thêm 20-30 năm nữa.”
Phương Tri Hành lộ vẻ xúc động, nói: “Xin tiền bối dạy ta đi, ta nhất định sẽ báo đáp hậu hĩnh.”
Dứt lời, cậu móc mấy tờ kim phiếu lóe sáng đưa ra.
Lăng Triệu Dũng nhìn tờ kim phiếu mấy lần rồi đẩy về, nghiêm mặt nói: “Ta dạy ngươi cũng được thôi nhưng ta không cần tiền của ngươi, ta chỉ muốn ngươi giúp ta nuôi con đỉa.”
Phương Tri Hành chớp mắt nói: “Nuôi trong bao lâu?”
Lăng Triệu Dũng dựng thẳng ngón tay trỏ lên, tỉ mỉ nói: “Để con đỉa con trưởng thành cần tốn ít nhất 1 tháng, trong giai đoạn này, nó cần được ăn mỗi giờ cả ngày lẫn đêm, cực kỳ vất vả, ngươi làm được không?”
Phương Tri Hành suy ngẫm, hỏi lại: “Có phải con đỉa con trưởng thành rồi là sẽ kết ra túi máu không?”
“Không!”
Lăng Triệu Dũng lắc đầu nói: “Chỉ cần cung cấp đủ máu để đỉa con uống no nê, trong vòng 2-3 ngày nó sẽ kết túi máu. Đương nhiên, con đỉa quá nhỏ thì túi máu do nó tạo ra sẽ quá nhỏ để có thể ăn được mà thôi.”
Phương Tri Hành hiểu ra, trầm ngâm nói: “Vãn bối có 1 yêu cầu quá đáng, hy vọng Lăng tiền bối có thể chấp nhận.”
Nghe vậy, Lăng Triệu Dũng cau mày, lộ ra vẻ bất mãn, lãnh đạm nói: “Hửm, nói ta nghe xem.”
Phương Tri Hành vội nói: “Vãn bối rất muốn mở mang kiến thức, ngài có thể diễn luyện <Thi;ên La Thánh Huyết Thư> 1 lần cho ta xem được không?”
Lăng Triệu Dũng sửng sốt một chút, khẽ nói: “Chuyện này có khó gì, bây giờ ta sẽ diễn luyện cho ngươi xem.”
Ông cởi bỏ áo khoác, thân hình thoắt cái đi tới chỗ trống trong sân và triển khai tư thế.
Chỉ thấy ông thoán quyền lũng tay áo, ngực phồng lưng phẳng, ngẩng đầu vận lực, đưa tay dùng sức, hổ hổ sinh phong, uy phong lẫm liệt.
Một bộ công pháp quyền cước kỳ dị thi triển ra, cực kỳ dũng mãnh, uy lực vô cùng lớn.
Phương Tri Hành nhìn mê mẩn, muốn ngừng mà không được.
Không biết trôi qua bao lâu, Lăng Triệu Dũng chậm rãi thu công.
[3, Quan sát võ giả Ngũ Cầm cảnh diễn luyệt 1 lượt Thiên La Thánh Huyết Thư (đã hoàn thành).]
[Ngươi đang nắm giữ 2 môn công pháp hệ Huyền Quy, có dung hợp hay không?]
Sức mạnh, nhanh nhẹn, độ bền dẻo hoàn thành dung hợp.
Hiện tại chỉ còn lại phòng ngự!
Phương Tri Hành không vội vàng, đứng dậy khen: “Tiền bối càng già càng dẻo dai, vãn bối vô cùng khâm phục.”
Lăng Triệu Dũng thở hổn hển, khoát tay nói: “Đúng là con người không thể không chấp nhận bản thân đã già, ta đã sớm không còn sự dũng mãnh của năm đấy nữa.”
Phương Tri hành hỏi: “Vãn bối là người giữ chữ tín, bây giờ ta sẽ nuôi đỉa con cho ngài, không biết nên bắt đầu từ đâu là được.”
Lăng Triệu Dũng liền nói: “Lại đây, ta cầm tay chỉ dạy cho ngươi, không khó lắm đâu, vừa học là biết liền.”
Không bao lâu, ông bưng tới 1 cái bồn bạc.
Phương Tri Hành đưa đầu tới nhìn, phát hiện trong chậu có những quả trứng trùng to bằng hạt gạo có màu xanh đậm, mặt ngoài nhầy nhụa và hơi ngọ nguậy.
Lăng Triệu Dũng giảng giải: “Đỉa con vẫn chưa thể ăn thịt, huyết dịch chính là sữa của chúng, ngươi phải nhỏ máu cho chúng ăn.”
Ông lấy túi da bò đưa qua, dặn dò: “Máu nhất định phải tươi, tốt nhất là còn nóng hổi, cho nên sáng trưa tối mỗi ngày ngươi đều phải chạy tới chợ phiên mua máu dị thú vừa bị giết.”
Phương Tri hành đáp: “Tiền bối yên tâm, ta đã nhớ kỹ.”
“Tốt!”
Lăng Triệu Dũng vui mừng quá đỗi: “Ngươi cứ ở đây với ta đi, đợi lát nữa ta dọn dẹp 1 căn phòng cho ngươi, đồng thời ta sẽ lo chuyện ăn uống, ngươi muốn ăn gì có thể nói trước cho ta biết.”
Phương Tri Hành liền nói: “Vãn bối không kiêng kị gì cả, cứ theo sự sắp xếp của ngài là được.”
Hai người cứ như vậy vui vẻ quyết định.
Nhoáng một cái đã đến chạng vạng tối.
Lăng Triệu Dũng ra ngoài 1 chuyến, lúc trở lại tay cầm theo 1 vò rượu và thịt gà cùng với vài món ngon.
“Nào tới đây ăn cơm tối thôi.”
Lăng Triệu Dũng nhiệt tình gọi cậu, trong san bày ra 1 cái bàn.
Phương Tri Hành ngồi xuống nhận lấy vò rượu và rót đầy 2 bát lớn.
“Mời tiền bối, ta kính ngài!”
Phương Tri Hành nâng bát lên cụng.
“Tốt, cạn!” Lăng Triệu Dũng cười lớn, cầm bát rượu uống cạn sạch, sau đó thở dài: “Ta sống 1 mình đã quen, lâu lắm rồi không có ai uống rượu cùng ta, bây giờ chúng ta uống cho thỏa thích.”
Phương Tri Hành cũng uống một hơi cạn sạch rồi nói: “Vãn bối tiếp ngài tới cùng.”
Hai người ăn uống vui vẻ.
Bất giác đã uống ba hiệp rượu.
Ánh mắt Phương Tri Hành bỗng chao đảo, cảm giác trời đất quay cuồng, hoa mắt váng đầu.