Chương 482: Ngũ Cầm
Chương 482: Ngũ Cầm
Cậu ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chằm Lăng Triệu Dũng, kinh ngạc nói: “Trong rượu này…”
Lăng Triệu Dũng tặc lưỡi, cười nói: “Ta đã hạ độc, haizz, người trẻ tuổi à, chung quy ngươi còn quá non trẻ!”
“Tại sao?”
Ánh mắt Phương Tri Hành càng thêm mơ hồ, 2 tay đặt trên mặt bàn, chống đỡ thân thể lảo đảo sắp ngã.
Nói thẳng ra, lần này cậu thật sự trúng chiêu.
Lăng Triệu Dũng từ đầu tới cuối không hề lộ ra chút ác ý nào.
Khi bàn điều kiện, trông ông ta rất chững chạc đàng hoàng, không hề giống đang giả bộ.
Sau khi bàn bạc điều kiện xong xuôi, ông cũng tận tình dạy bảo Phương Tri Hành, uống rượu ăn cơm càng quen thuộc và nắm đúng chỗ.
Từ đầu đến cuối, ông không hề lộ ra dấu vết gì!
Mẹ nó, diễn hay thế!
Chính vì vậy, đòn tấn công bất bất thình lình của Lăng Triệu Dũng vào lúc này xảy ra đột ngột, không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Dù Phương Tri Hành đã trải qua rất nhiều sóng gió nhưng vẫn trúng kế của ông ta.
Phương Tri Hành khó hiểu nói: “Tại sao ngươi muốn hại ta?”
Lăng Triệu Dũng từ tốn đặt bát rượu xuống, đắc ý cười lạnh lùng: “Nói thật, ngay từ đầu ta không có ý định muốn hại ngươi nhưng lúc nãy khi ta đi mua rượu và thức ăn thì đột nhiên mắc tiểu, sau đó ta đứng ngay vách tường đi tiểu, điều kỳ lạ là ta mắc nửa ngày chỉ tiểu ra được 1 giọt, đã vậy nó còn nhỏ giọt lên bàn chân ta.”
Phương Tri Hành im lặng cực độ, trố mắt hỏi: “Chỉ vì việc này thôi ư?”
“Haizz, người trẻ tuổi à, ngươi chưa già đi thì chưa biết việc con người ta mỗi ngày già đi là chuyện đáng sợ đến mức nào.”
Lăng Triệu Dũng thở dài: “Ta không muốn già đi, ta muốn sống tiếp, thế là đột nhiên ta nghĩ đến 1 cách là dùng máu của ngươi nuôi dưỡng Đỉa Khát Máu, có lẽ hiệu quả sẽ cực kỳ tốt.”
Ông ta càng nói càng phấn khích, vừa liệt kê vừa giơ từng ngón tay lên: “Đầu tiên, ta dùng cách nuôi Đỉa Khát Máu để kéo dài tuổi thọ đã không còn hiệu quả nhiều nữa, ta cần phải thay đổi cách thức.
Thứ 2, ngươi vừa trẻ trung lại cường tráng, máu của ngươi tràn đầy sức sống chắc chắn là thức ăn tốt nhất.
Nói thật, ta đã muốn thử dùng máu của võ giả làm thức ăn cho đỉa từ lâu, chỉ có điều ta quá già rồi, không thích hợp động tay động chân nữa.
Thứ 3, ngươi cũng đã tu luyện <Thi;ên Sát Huyết Hải công> cùng môn công pháp với ta, có khả năng huyết dịch của ngươi đạt hiệu quả bổ dưỡng cho ta hơn cả dị thú và ngươi khác, ngươi cảm thấy thế nào?”
Trong lúc thao thao bất tuyệt, Lăng Triệu Dũng đứng lên, vẻ mặt càng lúc càng kích động và điên cuồng, 2 tay xoa xoa, reo lên: “Ta muốn treo ngươi lên, mỗi ngày cắt lấy ít máu của ngươi nuôi nấng Đỉa Khát Máu, ngươi còn rất trẻ, ít nhất có thể dùng làm túi máu hơn 10 năm.”
Lăng Triệu Dũng vô cùng vui vẻ, nhịn không được vỗ tay cho chính mình, cười to và nói: “Hahaha, tốt quá, ta nhất định có thể sống rất nhiều năm…”
Một tiếng ‘bịch’ vang lên!
Cuối cùng, Phương Tri Hành cũng không trụ nổi, đầu gục thân thể ngã xuống đụng lật cái bài.
Lăng Triệu Dũng lùi lại 2 bước, cúi đầu nhìn Phương Tri Hành, cười gằn nói: “Ngươi đừng trách ta, có trách thì trách bản thân tự dâng mình tới cửa. Hừm, ta biết nói gì đây ngoài câu cảm ơn món quà từ trên trời rơi xuống!”
Bỗng nhiên, toàn thân Phương Tri Hành bắt đầu run rẩy kịch liệt, trong cơ thể vang lên những tiếng rắc két kỳ dị như là tiếng hạt đậu xào lăn vậy.
Lăng Triệu Dũng tức thì sửng sốt, trừng mắt nhìn.
Ông dùng lượng rất lớn Nhuyễn Cân Tán, nó có thể khiến 1 con voi gục luôn, không thể động đậy.
Nhưng Phương Tri Hành này là sao vậy, tại sao hắn lại run rẩy, đây là triệu chứng gì?”
Chuyện này không đúng!
“Chẳng lẽ ta mua trúng thuốc giả?!”
Trong lúc nhất thời Lăng Triệu Dũng kinh nghi bất định, hơi ngơ ngẩn.
Tiếp đó, tình huống càng trở nên quỷ dị hơn.
Toàn thân Phương Tri hành cấp tốc tăng vọt, cao đến 2,6 mét, dáng người vô cùng quái dị.
Cơ ngực của cậu cực kỳ phát triển, bả vai sau lưng lật lên, xương cốt trên đầu gối của 2 chân mọc ra hình dạng đao nhọn.
Tình cảnh này...
Khuôn mặt ngơ ngẩn của Lăng Triệu Dũng càng thêm ngu ngơ, không biết lợi hại thế nào, ông vô thức lùi về sau mấy bước.
Nhưng vẫn chưa xong!
Da trên thân Phương Tri Hành hiện lên những đường vân màu đen giống như những mảnh mai rùa.
Tiếp đó, da cậu lại biến thành màu ánh kim, những đường vân hình lân phiến chi chít trải rộng toàn thân.
Quy Văn màu đen xen lẫn với Lân Giáp ánh kim bao trùm lẫn nhau, lúc thế này lúc thế kia, cuối cùng màu đen và màu ánh kim dần dần dung hợp vào nhau, đường vân cũng theo đó ổn định lại.
Lăng Triệu Dũng trừng mắt nhìn, tiến về phía trước 2 bước, đưa đầu nhìn kỹ.
Chỉ thấy làn da của Phương Tri Hành hoàn toàn biến thành màu đồng cổ, ánh lên ánh sáng lạnh của kim loại, tràn đầy mỹ cảm yêu nghiệt.
Hơn nữa, đường vân trên da cậu hiện lên hình thái mảnh vỡ giống như mặt băng bị rạn nứt vậy, đẹp như tranh vẽ.