Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 560 - Chương 560: Hắc Hổ

Chương 560: Hắc Hổ Chương 560: Hắc Hổ

Sắc mặt Bành Hạo Lâm dần dần âm trầm xuống, thất vọng nói: “Ta tưởng ngươi là người thông minh, không ngờ ngươi lại hồ đồ ngu xuẩn như vậy. Phía trước của ngươi, chỉ có một con đường chết!”

Phương Tri Hành nhẹ nhàng trả lời: “Người đều có mệnh.”

Bành Hạo Lâm lắc đầu không nói gì, khoát tay, thuyền nhỏ của hắn lập tức chuyển hướng lướt đi.

Tế Cẩu thấy vậy, kinh nghi nói: “Bành Hạo Lâm là một người ôn hòa lắm à, thế mà lại không động võ với mày?”

Phương Tri Hành hừ một tiếng, cười lạnh nói: “Không phải hắn không muốn, mà là hắn không thể! Hắn không đến một mình, trên thuyền của hắn còn có một vị cao thủ không lộ mặt đấy.

Chỉ cần hắn sử dụng vũ lực bất lấy tao, động tĩnh tạo ta nhất định sẽ hấp dẫn khắp nơi chú ý. Đến lúc đó, tuy hắn có thể bắt sống tao thì cũng không cách nào an toàn mang tao rời đi.”

Tế Cẩu chợt hiểu ra.

Tình huống hiện tại là trước có sói sau có hổ, Bành Hạo Lâm không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể lặng lẽ hành động.

Tế Cẩu hỏi: “Vậy còn đi bến đò Lô Vĩ nữa không? Có nên đổi một con đường chạy trốn khác không?”

Phương Tri Hành lắc đầu nói: “Không, bến đò Lô Vĩ là lựa chọn tối ưu, đi tuyến đường khác sẽ chỉ có kết quả bết bát hơn thôi.”

Tế Cẩu đã hiểu, gật đầu nói: “Vậy xông vào một lần đi.”

Một người một chó chèo thuyền lướt tới.

Dần dần, bọn họ đã tới bến đò Lô Vĩ rồi.

Phóng tầm mắt nhìn lại, cỏ lau bên bờ sông thật cao, xanh mới như vẽ, sức sống bừng bừng, khẽ đung đưa trong cơn gió nhẹ, giống như đang nhảy múa nhẹ nhàng.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Toàn bộ bến đò Lô Vĩ rất an tĩnh, chỉ có tiếng gió xì xào.

Nhưng Tế Cẩu nghiêng tai lắng nghe, nhất thời nghe được rất nhiều tiếng tim đập, tiếng hít thở.

“Chậc chậc, rất nhiều người lắm luôn...”

Tế Cẩu trừng lớn mắt chó, run run cơ thể, nhe răng trợn mắt nói: “Con mẹ nó còn thực sự là thập diện mai phục nữa đấy!”

Phương Tri Hành không thay đổi sắc mặt, thản nhiên nói: “Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, chỉ cần chúng ta xông qua cửa ải này thì chính là trời cao mặc chim bay.”

Một người một chó trao đổi tâm thần và lên bờ.

Hai người bọn họ đi qua một con đê dài, không nhanh không chậm tiến vào bến đò.

Xa vời còn có cuối cùng một vòng tà dương.

Vụt!

Đột nhiên, một mũi tên bắn lén nhanh chóng lao đến, bắn về phía Phương Tri Hành môn.

Phương Tri Hành giơ tay lên, đùng một cái, đưa tay nắm lấy mũi tên đó.

Mũi tên kéo theo lực xuyên thấu kinh người, chỉ cách mũi cậu có mấy centimet.

Phương Tri Hành tập trung nhìn vào, phát hiện đây không phải là mũi tên bình thường.

Độ dài của mũi tên đạt đến 2 mét, giống như một cây lao, đầu mũi tên càng to như là cái xiên cá.

“A, nỏ cơ giới!”

Phương Tri Hành từng đảm nhiệm giáo đầu Cung Binh, cũng từng tham dự công thành, đương nhiên liếc mắt nhận ra loại mũi tên cỡ lớn này.

Để phóng ra loại mũi tên cỡ lớn này cần phải đặc biệt chế tạo một xe nỏ cơ giới.

Vụt vụt vụt!

Âm thanh phá không chợt vang lên, một mũi tên xuyên mây phá trời, từ trên trời giáng xuống!

“Đậu má!”

Một mũi tên lớn rơi vào bên cạnh Tế Cẩu, làm nó sợ hết hồn.

Nếu như bị mũi tên này xuyên qua chắc nó sẽ trực tiếp tèo đời luôn mất.

Tuy Tế Cẩu sở hữu huyết mạch cấp 4 nhưng nó vẫn chưa trưởng thành, chỉ có được thực lực của dị thú cấp 2, da lông không chặn được mũi tên hung mãnh như vậy.

Tế Cẩu không chút nghĩ ngợi, nhảy tới phía sau Phương Tri Hành.

Phương Tri Hành đứng im tại chỗ không động đậy, cầm mũi tên trong tay, thường thường khơi khơi vài cái đánh bay mũi tên bắn tới.

Rất nhanh cậu xác định, đối diện nhiều nhất chỉ bắn được 8 mũi tên cùng lúc.

Điều này có nghĩa tổng cộng có 8 cái xe nỏ cơ giới, đồng thời được đặt ở 4 vị trí, mỗi vị trí có hai cái.

Chỉ chốc lát, bên chân Phương Tri Hành là từng mũi tên đâm nghiêng.

Nhưng cố tình không có một mũi tên nào chạm vào người cậu được.

Ngay sau đó, Phương Tri Hành bỗng nhiên nhấc tay lên cao, quăng mũi tên trong tay.

Vụt!

Mũi tên bắn ra vô cùng nhanh chóng.

Ngay sau đó một tiếng ầm vang lên, cùng với đó là vài tiếng thét chói tai và kinh hô.

Một xe nỏ cơ giới bị hủy diệt.

Phương Tri Hành lại rút ra mũi tên thứ hai, thứ bai, thứ tư và nhanh chóng ném ra.

Lập tức lại có ba nơi truyền ra tiếng ầm ầm, cùng với bóng người kinh hoảng bỏ chạy.

“Ha, cũng có bản lĩnh đấy!”

Một giọng nói âm trầm đột nhiên truyền đến.

Ngay sau đó, xung vang lên tiếng bước chân hỗn loạn.

Lần lượt từng bóng người đi ra từ trong góc ẩn núp, số người đông đảo, mặc đồng phục thống nhất.

Phương Tri Hành và Tế Cẩu nhìn quét qua lại, thô sơ giản lược áng chừng thì ít nhất phải hai trăm người.

Người cầm đầu có ba người trung niên, trông đều khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, đang trong độ tuổi phơi phới, mạnh mẽ hữu lực, uy phong lẫm lẫm.

“Phương Mậu Phu!”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0