Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 567 - Chương 567: Quái Vật

Chương 567: Quái vật Chương 567: Quái vật

Tinh thần Phùng Hưng Lộc xiết chặt, kình phong gào thét bên tai, gáy hắn đập xuống mặt đất với tốc độ cực nhanh.

Rầm~

Mặt đất chấn động, bụi mù mịt nổi lên xung quanh.

Một cái hố to xuất hiện trên mặt đất.

Phùng Hưng Lộc nghiêng đầu lại, người không bị gì.

Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, hắn vặn vẹo cánh tay Hắc Hổ vươn tới mặt đất, Hắc Hổ Trảo chạm đất trước, chống đỡ dùm cái gáy nên mới không bị trúng đòn tấn công nặng nề.

Sau đó, trong cơ thể hắn phát ra tiếng rắc két kỳ dị, 2 đùi bỗng co lại và thoát khỏi xúc tu máu đang quấn chặt.

“Ồ, ngươi cũng biết Súc Cốt à?” Phương Tri Hành không khỏi bất ngờ.

Phùng Hưng Lộc bật người tại chỗ đứng dậy, bất ngờ huy động Hắc Hổ Trảo quét ra.

Năm đạo trảo ảnh quẹt vào xúc tu máu tạo ra 5 vết máu.

Nhưng xúc tu máu vẫn đập xuống quất vào đỉnh đầu Phùng Hưng Lộc.

Toàn thân Phùng Hưng Lộc bỗng chùng xuống, 2 chân chìm trong bùn vừa đến đầu gối.

Hắn chưa kịp nhảy lên thì thân thể lại bị xúc tu máu quấn lấy, siết chặt.

Cũng may hắn kịp thời rút cánh tay phải ra vung Hắc Hổ Trảo, hung hăng đập tới.

Phụt~

Huyết dịch ào ra phun tung tóe.

Hắc Hổ Trảo đâm thật sâu vào trong xúc tu máu.

Phùng Hưng Lộc không khỏi vui mừng.

Hắn tức thì đưa ra phán đoán rằng xúc tu máu của Phương Tri Hành chỉ là phần máu thịt, mức độ phòng ngự có hạn nên không chặn được Hắc Hổ trảo của hắn.

“Haha!”

Phùng Hưng Lộc sĩ khí tăng cao, hung hăng bộc phát sức mạnh, Hắc Hổ Trảo khuấy động, xé toạc 1 đường, máu lập tức tuôn trào.

Trước tình hình này, Tế Cẩu không khỏi co rụt con ngươi lại.

Phùng Hưng Lộc không hổ là Cửu Ngưu cảnh môn phiệt, quá mạnh mẽ và ghê gớm, vượt xa đám người Cố Kính Chương, thực lực cách biệt thấy rõ.

Trên con đường bỏ trốn của mình, cuối cùng Phương Tri Hành đã gặp phải cọng rơm cứng.

Đương nhiên, đây cũng là lần đầu Phương Tri Hành chính thức giao thủ với Cửu Ngưu cảnh môn phiệt.

Cửu Ngưu cảnh môn phiệt mạnh đến mức nào đúng là không đánh thì không biết, đánh rồi mới giật mình.

Có điều, Tế Cẩu biết Phương Tri Hành vẫn còn 1 tuyệt chiêu hút máu nhưng đến giờ cậu vẫn chưa sử dụng.

Về phần tại sao cậu chưa sử dụng…

Tế Cẩu quá hiểu Phương Tri Hành.

Giờ khắc này, Phương Tri Hành đang kiểm tra cách biệt thực lực giữa cậu và Cửu Ngưu cảnh môn phiệt.

Trải qua 2 hiệp chém giết lẫn nhau thì Phương Tri Hành khi Hóa Yêu tầng 1 viên mãn bị áp chế hoàn toàn.

Phương Tri Hành bình tĩnh như thường, xúc tu máu bị trọng thương nên cậu sẽ cảm nhận được cảm giác đau đớn chân thật.

Cậu cắn răng chịu đựng, nét mặt không có bất kỳ thay đổi nào như thể xúc tu máu kia không hề dính dáng tới cậu vậy.

“Thứ gì vậy? Hahaha, ngươi thế này mà cũng xứng gọi là Hóa Yêu ư?”

Phùng Hưng Lộc bật cười điên cuồng, Hắc Hổ Trảo thuận thế truy kích, dự định cào xúc tu máu thêm mấy nhát nữa cho nó đứt hẳn luôn.

Thế nhưng điều khiến hắn bất ngờ chính là xúc tu máu chẳng những có thể động đậy mà tốc độ còn rất nhanh chóng, bất thình lình nó quất quét ra rồi đâm vào người hắn.

Bốp!

Phùng Hưng Lộc bị hất văng ra ngoài, sau khi rơi xuống đất, lồng ngực hắn đau đớn.

Hắn ngẩng đầu và cẩn thận nhìn, vẻ mặt không khỏi hiện lên sự ngạc nhiên.

Xúc tu máu có thể nhanh chóng lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, miệng vết thương rất nhanh khép lại như lúc ban đầu.

Phùng Hưng Lộc hít thật sâu, lúc này hắn mới nhận ra điểm khó xử lý của xúc tu máu.

Khi nhìn thấy cảnh này, 3 người nhà họ Thẩm thay đổi sắc mặt, nhịn không được bắt đầu nói chuyện.

“Ừm, thú vị đấy.”

Thẩm Kim Tùng có vẻ hơi nghiêm nghị, phân tích: “Thật ra, bản chất Hóa Yêu của Phương Mậu Phu tập trung ở huyết dịch, đây chính là Hóa Yêu có độ khó cao, hơi giống với ma công.”

Thẩm Ngọc Bạch lên tiếng: “Phụ thân, ý của người là Hóa Yêu của Phương Mậu Phu có thể tự chữa lành vô hạn, đánh mãi cũng không tổn hại à?”

Thẩm Kim Tùng lắc đầu nói: “Trên đời này làm gì có thứ nào đánh hoài không tổn hại chứ, ta đoán thay vì nói xúc tu máu của Phương Mậu Phu lành nhanh thì có thể nói là nó chịu tổn thương nhẹ, dù sao xúc tu kia cũng do huyết dịch tạo thành, sức mạnh xuyên vào đó chỉ tạo thành tổn thương rất nhỏ.”

Thẩm Ngọc Nhân gật đầu nói: “Khi xúc tu máu bị đả thương dường như Phương Mậu Phu không cảm nhận được đau đớn, bởi vậy có thể đoán được Hóa Yêu của hắn vẫn chưa quá thành thục, thứ được biến hóa ra lại đứt lìa khỏi bản thể.”

Thẩm Ngọc Bạch giật mình nói: “Ừ ừ, nó tương tự như cái đuôi của thạch sùng vậy, có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào.”

Thẩm Kim Tùng gật đầu, khinh thường nói: “Một hình thái có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào cho thấy uy năng thể hiện ra ngoài cực kỳ có hạn, hơn nữa điều này hoàn toàn đi ngược với mục đích của Hóa Yêu, vì Hóa Yêu là tăng cường sức chiến đấu, còn Phương Mậu Phu tạo ra xúc tu phế vật này chú định khó thành đại khí.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0