Chương 675 - Trôi chảy (2)
"Nơi này quả thật là Âm Sát Chi Địa cực tốt."
Phương Tri Hành thích ứng với nhiệt độ thấp rất nhanh, cậu cảm ứng cẩn thận, có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức âm sát khởi động không thôi ở xung quanh.
Cậu không chần chờ nữa mà đi đến phía trước quan tài xương trắng, nằm vào trong.
Chỉ một thoáng, từng tia Âm Sát Chi Khí ập đến, không ngừng tràn mạnh vào trong cơ thể của cậu.
...
Nam tử khôi ngô bước trong rừng cây, thở hổn hển, còn không ngừng xoa nắn ngực.
Không lâu sau, hắn gặp phải 2 thanh niên, là một cặp song sinh.
"Chậc, đây không phải là Vương sư huynh à?" Một thanh niên mặt dài trong số đó lên tiếng chào hỏi.
Nam tử khôi ngô quay đầu đáp lại: "Cao sư đệ, là các người à."
Thanh niên mặt dài nhìn mặt mà nói chuyện, kinh ngạc nói: "Vương sư huynh, sao huynh bị thương rồi?"
Bóng dáng khôi ngô tên là Vương Kim Hùng nghe hỏi vậy, nhất thời giận không có chỗ phát tiết.
"Ông đây bị một cao thủ của Lục Hư tông đánh, mịa nó, đúng là đen đủi!"
Vẻ mặt của Vương Kim Hùng phiền muộn, cắn răng, cảm xúc phẫn hận bộc lộ trong lời nói.
Cặp song sinh liếc nhìn nhau.
Cao thủ Lục Hư tông đâu ra vậy?
Vương Kim Hùng giải thích: "Trước đây ta nắm lấy cơ hội hầu hạ Trang trưởng lão, mặc cho nữ nhân già đấy tùy ý bồi bổ ta mấy ngày, lúc này mới có được quyền sử dụng động Lục Hào Âm Sát.
Chưa từng nghĩ ta mới ở đấy 2 ngày, đã bị Đỗ trưởng lão chỉ lệnh đuổi ra ngoài."
Thanh niên mặt dài tỉnh ngộ ra, tức giận bất bình nói: "Đỗ trưởng lão cũng xấu quá đi, những nam đệ tử chúng ta được dùng như lô đỉnh, mỗi ngày đều sống khổ không thể tả thì thôi đi, không ngờ còn bị bà ta ức hiếp."
Người song sinh còn lại hét lên: "Vương sư huynh, huynh mau đi tìm Trang trưởng lão cáo trạng, Đỗ trưởng lão không kiêng nể ai bắt nạt huynh như vậy, chẳng phải là vả mặt của Trang trưởng lão à?"
"Hừ, không cần các ngươi nói, ta cũng sẽ đi tìm Trang trưởng lão tố cáo."
Vương Kim Hùng lạnh lùng nói: "Từ sau khi lão tông chủ thoái ẩn, Thánh Nữ vào chỗ, chỉ tiếc lai lịch của Thánh Nữ còn thấp, quyền lớn của Cực Âm tông ta đều nằm trong tay của Trang trưởng lão và Đỗ trưởng lão, hai người họ không thuận mắt nhau, thế như nước với lửa.
Lần này Đỗ trưởng lão chủ động dựng chuyện, Trang trưởng lão tất nhiên sẽ không bỏ qua đâu."
Hắn càng nói càng có tự tin.
Thanh niên mặt dài vội vàng nói: "Đúng đúng, chứ đừng nói đến lần này là Đỗ trưởng lão tự ý cho người của Lục Hư tông sử dụng động Lục Hào Âm Sát, cánh tay hướng ra ngoài, không được lòng người."
Vương Kim Hùng thấy có lý, tầng này thì hắn không ngờ đến, lặng lẽ cười nói: "Các người cứ xem đi, ta sẽ quay về làm ầm ĩ lớn cho coi."
Hắn dứt lời, chạy như điên về phía lối vào của Cấm Khu.
Cặp song sinh nhìn nhau rồi cùng xoay người chạy về phía khác.
2 người họ đi đến động Lục Hào Âm Sát, quỳ một chân trên đất nói: “Tông chủ, thuộc hạ có chuyện gấp cần bẩm báo.”
Sau một lúc lâu, một âm thanh yếu đuối truyền đến: “Vào trong nói chuyện đi.”
Cặp song sinh vui mừng, nhanh chóng bước xuống bậc thang, vào trong mộ thất.
Lúc này, trên quan tài xương trắng cực lớn có một nữ tử áo trắng khoanh chân ngồi, đưa lưng ra bên ngoài.
Mái tóc cô ta dài như thác nước, chỉ với bóng lưng đã cho người ta cảm giác mơ màng vô hạn.
Thanh niên mặt dài quỳ trên mặt đất, dập đầu nói: "Bẩm báo tông chủ, vừa rồi bọn ta đã gặp Vương Kim Hùng..."
Hắn kể lại chuyện vừa trải qua, nói đến văng cả nước bọt.
Sau khi nghe xong, nữ tử áo trắng không mặn không nhạt nói: "Bổn tọa biết rồi, các ngươi lui xuống đi."
Cặp song sinh không khỏi thất vọng, bọn họ vốn cho rằng bản thân làm như vậy nhất định sẽ được tông chủ ban thưởng.
Lúc này, nữ tử áo trắng lại nói: "Đỗ trưởng lão và Trang trưởng lão chẳng những là nguyên lão của Cực Âm tông ta, mà còn là tiền bối của bổn tọa, có ơn nuôi dưỡng và dạy bảo bổn tọa. Các ngươi tuyệt đối đừng học theo Vương Kim Hùng đấy, kết cục của hắn chắc chắn sẽ rất thảm."
"Đệ tử không dám, đệ tử biết sai rồi!"
Hô hấp của cặp song sinh ngưng trệ, rung động rất sâu, vội vàng dập đầu thỉnh tội.
"Lùi xuống đi, bổn tọa sẽ xem như các ngươi chưa từng đến đây."
Nữ tử áo trắng phất nhẹ tay.
Cặp song sinh như được đại xá, lau mồ hôi lạnh rồi chạy ra ngoài.
...
Nhoáng cái trôi qua 3 ngày, gió êm sóng lặng.
[1, Tiến đến Âm Sát Chi Địa, ngủ say 3 ngày trở lên (Đã hoàn thành.)]
Phương Tri Hành ngồi dậy khỏi quan tài xương trắng, khóe miệng nhếch lên, tâm trạng vô cùng sung sướng.
"Ừm, chỉ thiếu điều kiện 3 thôi."
Trên mặt của Phương Tri Hành hiện ra vẻ mong chờ.
Chỉ cần cậu quay về Lục Hư tông, thông qua Âm Dương Hòa Hợp, làm tăng tư chất thì có thể thăng cấp đến Cửu Ngưu cảnh đỉnh phong.
"Nếu ta có thực lực Cửu Ngưu cảnh đỉnh phong, cho dù không thể đi ngang ở Đam Châu cũng có đủ năng lực tự bảo vệ bản thân, tới lui tự nhiên."