Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 83 - Chương 83: Náo Nhiệt (2)

Chương 83: Náo nhiệt (2) Chương 83: Náo nhiệt (2)

Trong lòng Phương Tri Hành nghiêm nghị, kinh ngạc nói: “Rốt cuộc Tôn Cung Trường này đang làm cái quỷ gì?”

Nhưng mà cậu nhanh chóng áp chế tò mò trong lòng.

Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, chuyện không liên quan đến mình thì gác nó qua một bên.

Thuyền lớn tiếp tục xuôi dòng.

Phương Tri Hành và Vương Nghĩa Đồng tán gẫu mệt, liền nằm trên giường chợp mắt ngủ một lát.

Nào ngờ, Vương Nghĩa Đồng vừa ngủ đã ngáy rung trời.

Phương Tri Hành và Tế Cẩu đều đeo lên mặt nạ đau khổ.

“Má nó, tao dứt khoát cắn chết hắn cho rồi.”

Tế Cẩu hùng hùng hổ hổ, phiền nhất là người khác ngủ ngáy.

Phương Tri Hành rất cạn lời, từ trong chăn lấy ra hai nút bông nhét vào lỗ tai, mơ màng ngủ mất.

Không biết qua bao lâu, hai người bọn họ bị tiếng ồn ào làm tỉnh giấc, có người ở lối đi la to.

“Sao vậy?” Vương Nghĩa Đồng mở mắt ra, nhanh chóng mở cửa.

Chợt nghe thấy có người đang hô to: “Phía trước xuất hiện cướp sông!”

“Cướp sông!!”

Vương Nghĩa Đồng và Phương Tri Hành nhìn nhau, không hẹn mà cùng đi tới cách vách.

La Khắc Hoành cũng nghe thấy tiếng động, hắn mở cửa ra, do uống say khướt nên cả phòng riêng đều là mùi rượu nồng nặc.

“Cái gì, cướp sông?” La Khắc Hoành lắp bắp kinh hãi, nháy mắt tỉnh rượu ba phần.

Tuy rằng hắn xuất thân cao quý, nhưng La gia môn phiệt đã sinh ra không biết bao nhiêu năm, con cháu đã sớm vượt qua con số mười vạn, hắn thuộc dòng nhánh của dòng nhánh của dòng nhánh...

Tóm lại, hắn ở La gia môn phiệt không quan trọng gì, có cũng được không có cũng được.

Nếu cướp sông giết đỏ mắt rồi, thực sự có thể sẽ giết hắn.

“Vương Nghĩa Đồng, ngươi ở lại bảo vệ ta. Còn ngươi, gì ấy nhỉ ra ngoài xem thử tình huống, nhanh chóng báo lại.” La Khắc Hoành dặn dò.

Phương Tri Hành triệt để cạn lời.

Mẹ nó, hóa ra bao cỏ này vốn không nhớ tên của cậu.

Cậu cũng lười nói nhảm, nhanh chóng chạy tới boong tàu.

Lúc này, trên boong tàu tụ tập rất nhiều người, bao gồm ông chủ Tiền, huynh đệ Trình thị, còn có Tôn Cung Trường và đám người đệ tử Thiết Sơn môn.

Phóng mắt nhìn đi, phương hướng đầu thuyền, trên mặt sông ngoài 50m.

Sóng biển cuồn cuộn, một con thuyền nhỏ hơn thuyền lớn một vòng, đang lọt vào vây công của hơn mười chiếc thuyền nhỏ.

Toàn bộ người trên thuyền nhỏ quấn khăn trùm đầu màu cam, trong miệng bọn họ hô “Giết, giết”, rồi chen chúc nhau trèo lên boong tàu của thuyền lớn.

Trên boong tàu của thuyền lớn đó, đầu người lóe lên, ánh đao bóng kiếm, ánh lửa bắn lên, khói đặc tràn ra.

Ông chủ Tiền không nhanh không chậm lấy ra một cái kính viễn vọng, nhìn một cách cẩn thận rồi nói: “Đó là thuyền buôn của Ngô gia trấn Thanh Thủy.”

Một đệ tử Thiết Sơn môn hỏi: “Có cần cứu bọn họ không?”

Ông chủ Tiền liếc nhìn đối phương, nhàn nhạt nói: “Trấn Thanh Thủy là địa bàn của Hắc Hổ môn, phí bảo hộ cũng là nộp cho Hắc Hổ môn, chúng ta không cần xen vào việc của người khác.”

Mọi người đều im lặng, trơ mắt nhìn, giống như xem náo nhiệt.

Phương Tri Hành thấy vậy, không khỏi liếc nhìn Trình Thiên Ân trong đám người.

Hắn nổi tiếng là người hào hiệp, không thể không quan tâm chứ.

Chỉ thấy Trình Thiên Ân và một tráng hán dáng người vạm vỡ đứng sóng vai, ghé tai nói chuyện với nhau, có nói có cười.

Tráng hán vạm vỡ đầy râu, mắt vòng đầu báo, cơ bắp cuồn cuộn, cho người ta cảm giác áp bách rất lớn.

Phương Tri Hành hỏi một người bên cạnh: “Vị đại gia kia là?”

Người nọ giới thiệu: “Hắn là cận vệ của ông chủ Tiền, ‘Đạn Thối’- Chu Phúc Quang, cao thủ Thiết Sơn môn.”

“Đạn Thối?” Phương Tri Hành như có suy nghĩ.

Tu luyện Thiết Sơn công tầng thứ nhất đến viên mãn, có thể thức tỉnh vài loại kỹ năng bộc phát đặc biệt.

Đạn Thối chính là một trong những kỹ năng bộc phát cực kỳ nổi tiếng trong đó.

Nói đơn giản, Đạn Thối hơi tương tự với chân cao su, dùng uốn duỗi tốc độ nhanh để kích thích lực, hình thành thế bắn ra ngoài.

Võ giả Quán Lực cảnh bình thường, khoảng cách đứng yên nhảy xa lớn nhất cũng chỉ khoảng bốn năm mét.

Nhưng Đạn Thối lại có thể đạt tới tám mét chín mét thậm chí mười mét.

Hắn chẳng những có thể nhảy rất xa, còn có thể nhảy cực cao, giống như lòng bàn chân trang bị lò xo.

"Ừm, dường như quan hệ của Thiết Chưởng - Trình Thiên Ân và Đạn Thối Chu - Phúc Quang rất tốt."

Phương Tri Hành chuyển mắt, hơi suy nghĩ, lần nữa nhìn về mặt sông ở xa xa.

Lúc này, đám cướp sông đều lên hết trên boong thuyền, xảy ra hỗn chiến với người của thuyền buôn Ngô gia.

Cùng lúc, lửa lớn trên thuyền buôn của Ngô gia càng đốt càng lớn, khói đặc cuồn cuộn, che khuất tầm mắt.

"Đúng rồi, Ngô gia buôn bán gì vậy?"

Ông chủ Tiền nói thầm, sau đó chợt thay đổi sắc mặt, kêu lên: "Có kịch hay xem rồi, con thuyền đó sắp nổ tung rồi."

Mọi người nghi ngờ khó hiểu.

Ông chủ Tiền giải thích không nhanh không chậm: "Ngô gia buôn bán dầu hỏa, nếu như ta đoán không lầm thì trên thuyền đó đựng thùng dầu hỏa với số lượng lớn."
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0