Chương 84: Thuỷ quái
Chương 84: Thuỷ quái
Gã vừa dứt lời, ầm!
Ánh sáng chói mắt, tiếng nổ mạnh vang lên, thuyền buôn của Ngô gia đột nhiên giải thể trong ngọn lửa đầy trời, mảnh nhỏ văng tung tóe khuếch tán ra bốn phương tám hướng, thậm chí còn có đám mây hình nấm màu đen nổi lên trên mặt sông.
Những thuyền nhỏ xung quanh thuyền buôn của Ngô gia đều bị nổ bay.
Ngay sau đó, trên mặt sông nhấc lên sóng nước cao mười mấy mét quét sạch hai bờ sông, trùng kích dòng sông, thượng du hạ du.
Ào ào ào!
Sóng đục ngập trời, gợn sóng phập phồng kịch liệt, nhanh chóng đánh lên trên thuyền lớn của Phương Tri Hành từng đợt.
Thuyền lớn kịch liệt đung đưa.
Đám người Phương Tri Hành kịp chuẩn bị, nhưng không ảnh hưởng bao nhiêu cả.
Nhưng người trốn bên trong khoang thuyền thì hoàn toàn không biết đang xảy ra chuyện gì.
"A, sao thuyền lại lắc lư vậy?"
"Có phải cướp sông đánh đến rồi không?"
"Mẹ ơi, mạng ta mất rồi!"
….
Một mảng sợ hãi kêu rên, ai nấy đều cảm thấy bất an.
Sóng nước đánh đến mãnh liệt, kéo dài một lúc mới từ từ kết thúc.
Rối loạn trong khoang thuyền cũng dừng lại theo.
Lúc này mọi người mới phát hiện chỉ là sợ bóng sợ gió, tự mình dọa mình.
"Đi thôi!"
Ông chủ Tiền ra lệnh, thuyền lớn lần nữa đi về phía trước.
Nó nhanh chóng đến gần khu vực nổ tung.
Gã phóng mắt nhìn đi, trên mặt sông lơ lửng lượng lớn mảnh vỡ thân thuyền, vô số thi thể bị đốt cháy cùng với tứ chi đứt cụt nát vụn.
Nước sông đều bị máu tươi nhuộm đỏ.
Tình cảnh này khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng.
"Chậc chậc, tràng diện này đồ sộ ghê!"
"Người của thuyền buôn Ngô gia, còn có đám cướp sông đều đồng quy vu tận rồi!"
"Thoáng cái nổ chết nhiều người, được 100 người không?"
"Không chỉ 100 người thôi đâu, nếu chỉ tính thuyền của cướp sông thì đã có 7 8 chiếc, mỗi chiếc thuyền ít nhất là có 20 người."
Mọi người nghị luận ầm ĩ, dựa người vào thành thuyền rồi ngóc đầu nhìn quanh.
"Cứu mạng, cứu mạng!"
Bỗng nhiên có tiếng kêu to truyền đến.
Phương Tri Hành nhìn lại theo tiếng, thì nhìn thấy một người nằm sấp trên ván gỗ nổi bồng bềnh trong sóng lớn phập phồng trên mặt sông phía trước, đang vẫy tay với thuyền lớn.
"Người có lòng, xin hãy cứu ta!"
Người đó kích động hét lớn: "Chân của ta bị thương rồi, không bơi được, cầu xin các người hãy cứu ta."
Vậy mà còn một người sống sót!
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía ông chủ Tiền, thuyền là của gã nên chuyện này phải do gã quyết định.
Nhưng ông chủ Tiền lại thờ ơ, không thèm liếc mắt nhìn người đó.
Mọi người thấy thế thì bẽn lẽn cúi đầu, trong lòng sáng tỏ.
Phương Tri Hành lần nữa liếc nhìn Trình Thiên Ân.
Kết quả, hắn cũng không nói gì, không làm gì cả.
Đây là phong phạm của đại hiệp à?
Nhưng giây tiếp theo, ào ào!
Bỗng nhiên một thứ rất lớn thình lình vọt ra khỏi mặt nước, há cái miệng dính đầy máu, lộ ra từng hàng răng nanh khiếp người, nuốt lấy người đang kêu cứu một ngụm, sau đó chui vào nước, dâng lên bọt nước cao mấy mét.
Đồng tử của Phương Tri Hành co rút lại, cậu thấy hình thể của thứ đó khổng lồ, dài ít nhất là mười mét, trên thân phủ lớp vảy đen kịt, đường nét hơi giống cá sấu.
"Đù, đó là thứ gì vậy?"
Mọi người đều bị vật lớn đột nhiên xuất hiện dọa sợ.
"Lẽ nào là thuỷ quái?"
Có người nghẹn ngào gào lên, mang theo hoảng sợ cực lớn.
Trong lòng của ông chủ Tiền hơi hồi hộp, sắc mặt thay đổi, gấp gáp hét lên: "Đi mau, mau!"
Gã ra lệnh, đám phu chèo thuyền luống cuống tay chân, thao tác một lượt.
Nhưng thuyền lớn không phải nói nhanh là có thể nhanh ngay được.
Giây tiếp theo, ầm ầm!
Quái vật trong nước chợt nổi lên mặt nước, cắn xác chết trôi rách nát, ngậm ở trong miệng, sau đó ném mạnh về phía trước.
Xác chết trôi bay lên rồi rơi xuống.
Quái vật trong nước rướn cổ lên, cái miệng lớn dính đầy máu mở ra, sau đó xác chết trôi lọt vào trong miệng, khoảnh khắc khép miệng lại.
Phụt!
Miệng đầy dịch thể tràn ra ngoài!
Cảnh tượng này khiến mọi người tê cả da đầu, cực kỳ sợ hãi.
Vì vậy nên Phương Tri Hành thấy rõ dáng vẻ của quái vật trong nước.
Đầu bẹp như cá sấu, nửa thân dưới giống mãng xà như nhau vừa thô vừa dài, không có tứ chi, toàn thân mọc vảy đen kịt cực dày.
“Quái vật này là dị thú đúng không, có ai nhận ra đây là dị thú gì không?” Có người không nhịn được nên mở miệng hỏi.
Đáng tiếc không ai trả lời cả.
Mọi người khẩn trương nín thở.
Thuyền lớn gia tốc từng chút một, chạy qua bên cạnh thuỷ quái, cách nó chưa đến 10 mét.
Ào ào!
Bỗng nhiên thuỷ quái lần nữa lẻn vào nước, vung đuôi, nhấc lên sóng nước vừa dài vừa cao, đánh lên trên bong thuyền khiến mọi người ướt đẫm.
Mọi người không dám khinh thường, vội vã nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của thuỷ quái.
Nhưng thuỷ quái đã biến mất, không còn tăm hơi.
"Có phải thuỷ quái ăn no nên đi rồi hay không?" Có người nhỏ giọng nói.
"Mong là như vậy."
Thuyền lớn tiếp tục chạy về phía trước ngay lúc mọi người đang lo lắng.
Bõm!
Mặt sông chợt nổ tung, thuỷ quái vọt ra khỏi mặt nước, đánh thẳng lên phía bên phải thân thuyền.