Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 902 - Chương 903: Hỗn Chiến

Chương 903: Hỗn chiến Chương 903: Hỗn chiếnChương 903: Hỗn chiến

Chưa kịp để ba người Liên Tuyền đáp xuống, những bóng người nhanh chóng từ các hướng khác nhau đến gần, tạo thành thế bao vây.

“Bách Quỷ Thượng Nhân, Bất Tử Tà Hoàng, Bạch Cốt Vương...”

Ánh mắt Liên Nguyệt lạnh lùng, nói từng cái tên một.

Liên Tuyền cũng nhận ra vài khuôn mặt, nhắc nhở: “Tên không nam không nữ kia là Bạch Liên Bồ Tát, tên quái vật nửa người nửa sư tử kia là Nộ Sư Vương Phật, còn tên đầu trọc cầm giới đao mặc tăng bào kia là Giới Đao La Hán...”

Phương Tri Hành nhìn quanh một vòng, trên mặt không có biểu cảm đặc biệt nào.

XI! Một tiếng rít lớn vang lên trên đầu! Hắc Dực Tôn Giả và Hoán Vũ giáo chủ từ trên trời đáp xuống.

Hắc Dực Tôn Giả là cao thủ Dương Thần, Hoán Vũ giáo chủ chỉ là một Ẩm Thần, thậm chí còn không có thân xác.

Ngay khi hai người bọn họ đáp xuống, hàng chục bóng người nhanh chóng tụ tập xung quanh, hầu hết là Am Thần.

Chẳng mấy chốc!

Bao gồm cả Hắc Dực Tôn Giả, mười bóng người bước ra khỏi đám đông, trở thành những kẻ cầm đầu.

Ánh mắt Phương Tri Hành lóe lên, nhìn thấy Đại Hắc Phật Mẫu đầu mọc sừng dê, cũng là một trong mười kẻ cầm đầu.

Đại Hắc Phật Mẫu và Phương Tri Hành chạm mắt nhau, rồi nhanh chóng dời đi.

Hắc Dực Tôn Giả nhìn đám người Phương Tri Hành, trầm giọng nói: “Hừ, chúng ta đã tốn rất nhiều công sức để triệu tập mọi người, nhưng cuối cùng chỉ có bốn người các ngươi, còn có hai con súc vật.”

Tế Cẩu trợn tròn mắt chó, nó mở miệng chửi thề liên tục.

Ám Ảnh giáo chủ cười khẩy nói: “Đừng xem thường bốn người bọn họ, có tin đồn nói, An Bão Phác đại chiến một trận với Chu Tước phong chủ, bất phân thắng bại đấy.” Bách Quỷ Thượng Nhân cũng nói: “Liên Tuyền kia chính là ái đồ của Thái Ất tông chủ, thường xuyên đi theo bên cạnh. Liên Sinh thâm tàng bất lộ, Liên Nguyệt mỹ diễm vô song, vạn người có một.”

Bách Tí Thiên Phật cười lớn nói: “Giết một thiên tài, có giá trị hơn giết mười ngàn kẻ tầm thường. Chỉ cần chúng ta giết chết bốn người bọn họ, chắc chắn Ngũ Hành tông và Thái Ất tông sẽ tức giận đến phát điên.”

“Đúng đúng đúng!”

“Giết bọn chúng!”

“Ta muốn ăn sống thịt bọn chúng, uống máu bọn chúng!”

Một đám tà thần ma tu đều tán thành, lần lượt hưởng ứng. Liên Sinh khinh miệt nói: “Một lũ ô hợp, không biết sống chết.”

Bên kia đột nhiên im lặng, nhưng sát khí lại sôi sục!

Hoán Vũ giáo chủ hét lên: “Mọi người cứ việc động thủ trong màn mưa do ta bố trí, bên ngoài rất khó cảm nhận được dao động chiến đấu!”

Hắc Dực Tôn Giả đáp: “Vậy chúng ta cứ hành động theo kế hoạch.”

Hắn ta giơ tay chỉ vào Phương Tri Hành, lạnh lùng nói: “An Bão Phác là người bất tử, cứ giao cho Bất Tử Tà Hoàng và Bạch Cốt Vương xử lý, các ngươi cứ kéo chân hắn ta trước, đợi chúng ta giết ba người còn lại và hai con súc sinh kia, rồi sẽ đến giúp các ngươi cùng nhau trấn áp hắn ta!” “Được!”

Bất Tử Tà Hoàng khoanh tay trước ngực, hắn ta nở nụ cười tà mị, ung dung không vội.

Bạch Cốt Vương là một bộ xương mặc khôi giáp bạc, áo choàng bay phấp phới phía sau, hốc mắt trống rỗng chỉ có một mảng tối đen sâu không thấy đáy.

Hai vị này rõ ràng cũng là người bất tử!

Cuối cùng Phương Tri Hành cũng gặp được đồng loại, không khỏi nhìn bọn họ thêm vài lần, vẻ mong đợi xuất hiện trên khuôn mặt.

“Nếu đã vậy, vậy thì động thủ thôi.” Bách Quỷ Thượng Nhân lật tay, lấy một cuộn giấy ra rồi ném lên không trung.

Cuộn giấy phát ra ánh sáng màu xám, nhanh chóng mở ra, để lộ ra một bức tranh Bách Quỷ Dạ Hành hung dữ đáng sợ.

“Bách Quỷ Dạ Hành - Thu!”

Bách Quỷ Thượng Nhân hét lớn. Bức tranh Bách Quỷ Dạ Hành lập tức bắn ra năm sợi xích sắt mờ mờ. Loảng xoảng~

Sơi xích vừa hư vừa thực, bắn tới nhanh như chớp, gần như lóe lên đã đến.

Ba người Liên Tuyền, Tế Cẩu và hạc trắng đều bị xích sắt trói lại. Ngay sau đó, xích sắt kéo ngược lại, vậy mà kéo cả năm người bọn họ vào bên trong bức tranh Bách Quỷ Dạ Hành.

Bách Quỷ Thượng Nhân không chút do dự, hắn ta nhảy lên, thân hình lắc lư, chui vào trong bức tranh.

Đại Hắc Phật Mẫu liếc nhìn Phương Tri Hành, cô nhón chân rồi lao đầu vào trong bức tranh.

Đám người Hắc Dực Tôn Giả cũng không cam lòng tụt lại phía sau, tranh nhau chui vào trong bức tranh ma quỷ.

Sau đó, bức tranh Bách Quỷ Dạ Hành từ từ khép lại, lơ lửng giữa không trung.

Hiện trường chỉ còn lại Phương Tri Hành, Bất Tử Tà Hoàng, Bạch Cốt Vương và Hoán Vũ giáo chủ.

Nhưng mà rõ ràng Hoán Vũ giáo chủ có nhiệm vụ khác, hắn ta lùi lại vài bước, thân ảnh hư ảo hòa vào màn mưa, biến mất không thấy.

Bất Tử Tà Hoàng lạnh lùng đánh giá Phương Tri Hành, hỏi với vẻ thích thú: “Ngươi giao thủ với Chu Tước phong chủ, kết quả rốt cuộc như thế nào?”

Phương Tri Hành cười lạnh nói: “Ta nói ta thắng, ngươi có tin không?” “Đương nhiên không tin!”

Bất Tử Tà Hoàng cười nhạo, khuôn mặt tràn đầy vẻ kiêu ngạo, lớn tiếng nói: “Hai trăm năm qua, ta đã giao đấu với Chu Tước phong chủ một lần, với Thanh Long phong chủ hai lần, bọn họ có thực lực như thế nào, ta biết rõ như lòng bàn tay.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0