Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 928 - Chương 929: Trò Chơi

Chương 929: Trò chơi Chương 929: Trò chơiChương 929: Trò chơi

Trong đó vài vị cao tăng khí tức bàng bạc, cảm giác áp bách kinh người rõ ràng là cao thủ đến từ chùa Vạn Pháp.

Mà bên kia, có một đám người đọc sách mặc nho trang, ai nấy cũng dịu dàng như ngọc, nho nhã lễ độ.

Người trung niên dẫn đầu chính là học sĩ Hàn Lâm Dương Bạch Kỳ áo trắng như tuyết, phong độ ngời ngời giống với bản chất.

Bọn họ đứng chung một chỗ, đỉnh đầu tử khí vờn quanh ngưng tụ thành một luồng hạo nhiên chính khí mênh mông khôn cùng, không thể miêu tả bằng lời.

“Người đọc sách đoàn kết lại thật sự là khá đáng sợ!” Phương Tri Hành than khẽ.

Chờ một lát. Một nhân vật quan trọng hoá trang lên sân khấu.

Chính là Sở Quán Vương!

Người này trông có vẻ không đến bốn mươi tuổi, dáng người vạm vỡ cao lớn, khuôn mặt giống như đao khắc rìu đục, để râu ngắn, trong ánh mắt lộ ra uy nghiêm coi thường mọi thứ.

Sở Quán Vương mặc áo mãng bào, mặt mang nụ cười đi vào đạo tràng.

Toàn trường nháy mắt yên tĩnh lại, kim rơi có thể nghe.

“Bái kiến thân vương!”

Toàn bộ mọi người cung kính hành lễ. “Miễn lễ!”

Sở Quán Vương nụ cười đầy mặt, ngồi ngay ngắn trên ghế Lộc Giác, được mọi người nhìn chăm chú.

Hắn cười vang nói: “Hôm nay là thịnh điển của Phật môn, cho mời trụ trì Không Tịch đại sư của chùa Vạn Pháp truyền bá phật pháp cho chúng ta.”

Trong lúc mọi người nhìn chằm chằm, một vị lão tăng lông mày trắng đứng lên đi lên đài cao, bắt đầu trình bày phật pháp tu hành.

Tuy tất cả nội dung mà vị Không Tịch đại sư này tuyên truyền giảng giải đều là lý luận, nghe vào cực kỳ buồn tẻ.

Nhưng người trông nghề cảm nhận được tính nghệ thuật. Phương Tri Hành cũng là người hiểu phật pháp, ngược lại nghe đến say mê, được hưởng lợi khá nhiều.

Một buổi sáng rất nhanh trôi qua.

Cuối cùng Không Tịch đại sư nói xong.

Sở Quán Vương uống ngụm trà, mở miệng nói: “Kế tiếp, chúng ta đến bàn về chuyện phân phối danh ngạch.”

Hiện trường rơi vào yên tĩnh.

Giống như tất cả mọi người ngừng hô hấp ở thời khắc này.

“Cấm Khu Cổ Hoàng quan hệ to lớn, đương kim thánh thượng vô cùng coi trọng.” Sở Quán Vương nhìn quanh mọi người, bình tĩnh nói: “Không thể chịu được danh ngạch có hạn, hơn nữa tràn ngập nguy hiểm không biết, cửu tử nhất sinh, người khí vận không đủ lớn thì không thể tiến vào.

Nguyên nhân chính vì như vậy, lúc này đương kim thánh thượng mới phái bổn vương đến, chọn lựa người ưu tú nhất tiến vào trong đó.”

Dừng một lúc, hắn lật tay lấy ra một viên trân châu, trong suốt rất xinh đẹp.

Sở Quán Vương mỉm cười nói: “Cách bổn vương chọn lựa nhân tài rất đơn giản, đó là chơi một trò chơi cướp trần châu.”

Lời này vừa nói ra, hiện trường nhất thời nổi lên xôn xao. Có người không nhịn được hỏi: “Thân vương, trò chơi cướp trân châu này cách chơi như thế nào?”

Khóe miệng Sở Quán Vương nhếch lên, búng tay một cái.

Trong lúc đó, chính giữa đạo tràng dâng lên một pháp trận trắng mịt mờ.

Sương mù cuồn cuộn bên trong pháp trận, lúc ban đầu cũng không nhìn thấy rõ, mơ hồ có một bóng dáng cao lớn như ẩn như hiện.

Nhưng theo Sở Quán Vương vung tay, sương mù lập tức nhanh chóng tản đi.

Chỉ một thoáng, mọi thứ rộng mở trong sáng.

Mọi người không khỏi vươn dài cổ, tầm mắt tập trung cùng một chỗ.

“Đó là?!”

Đồng tử Phương Tri Hành co rụt lại, trên mặt hiện lên một tia biểu cảm mất tự nhiên.

Tế Cầu nằm ngáp bên cạnh cũng chợt trừng to mắt chó.

Chỉ thấy không gian trong pháp trận vô cùng khổng lồ giống như một chiến trường.

Trong pháp trận rõ ràng có một đám cơ giáp màu bạc đang đứng, số lượng là 120 cái, rơi tản mát không có trật tự ở các vị trí.

Sở Quán Vương đứng khoanh tay, cười nói: “Đây là Cơ Giáp trận mà bổn vương tỉ mỉ tạo ra, trong trận mỗi một cơ giáp đều có thực lực Bách Ngưu cảnh.” Trong thế giới vang lên tiếng hít thở nặng nề.

Không hổ là tứ đại thân vương, rất ngang tàng, vừa ra tay chính là 120 cơ giáp, đủ để quét ngang bất kỳ một môn phái siêu cấp nào.

Sở Quán Vương giới thiệu: “Những cơ giáp này hiện tại đang ngủ đông, chỉ có lúc người khác công kích chúng nó, chúng nó mới thức tỉnh, hơn nữa triển khai đánh trả.

Cần chú ý chính là cơ giáp chỉ công kích người gọi nó tỉnh dậy, sẽ không công kích người khác.

Nếu hai người đồng thời công kích cơ giáp, nó cũng chỉ sẽ phản kích người tạo thành thương tổn khá lớn.” Mọi người im lặng nghe, mơ hồ hiểu được cách chơi của trò này.

Đúng như dự đoán, Sở Quán Vương giơ trân châu trong tay lên, phấn chấn nói: “Mặc dù trong pháp trận có 120 cơ giáp, nhưng trong đó chỉ có trong cơ thể mười hai cơ giáp có giấu trân châu này.

Chỉ có đánh bại cơ giáp, đánh nát nó, mới có thể thu hoạch một viên trân châu.

Nhưng mà cụ thể trong cơ thể cơ giáp nào có giấu trân châu, trừ bổn vương không ai biết.”

Mọi người vừa nghe đầu ngộ ra.

Dựa theo cách chơi này!

Người tham dự trò chơi cướp trân châu chỉ có thể dựa vào vận may, dựa vào nhân phẩm đi gọi một cơ giáp nào đó tỉnh lại rồi đánh nát nó.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0