Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 196 - Chương 196 - Thắng Hai Trận Dễ Dàng (1)

Chương 196 - Thắng Hai Trận Dễ Dàng (1)
Chương 196 - Thắng Hai Trận Dễ Dàng (1)

Quyền phong bạo liệt nhất thời làm cho mọi người trên khán đài xôn xao.

- Phanh!

- A...

Tiếng va chạm xen lẫn tiếng kêu thảm thiết truyền ra, vẻ mặt của khán giả trong nháy mắt cứng lại.

Lại nhìn về phía trong sân, Lâm Dạ vẫn duy trì động tác khuỷu tay mà Vương Hữu Thăng đã ngã xuống đất, ngã xuống như một con chó nhỏ, ngay cả thiết bị phòng hộ trên người cũng bị trực tiếp kích phát.

Một kích mất mạng!

Độ thức tỉnh gen cũng là 27%, nhưng Vương Hữu Thăng lại chỉ vừa đối mặt đã ngã xuống rồi!

- Có chuyện gì vậy?

- Vừa rồi các ngươi thấy rõ đã xảy ra chuyện gì không?

- Hình như lóe lên một cái thì Vương Hữu Thăng đã ngủm.

- Cái này cũng quá nhanh rồi!

Tất cả khán giả đều ngạc nhiên nhìn sân đấu, hoàn toàn không kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì.

Chỉ có một số ít phi công thức tỉnh hơn 30% thì cau mày, vẻ mặt ngưng trọng.

- Vừa rồi ngươi thấy không?

Một người đàn ông trung niên thấp giọng hỏi.

- Nhìn thấy, trong nháy mắt hắn tránh khỏi công kích đã dùng khuỷu tay đánh trúng cổ họng Vương Hữu Thăng, phong hỏa hô hấp, lại dùng khuỷu tay còn lại đánh thẳng lên phổi tạo thành thương tổn lần thứ hai, một kích tất sát!

Một người khác bình tĩnh phân tích, trong lời nói hàm chứa đầy vẻ chấn động.

Bởi vì cho dù đối mặt với loại tình huống công kích sắc bén này cũng không thể công kích chính xác vào vị trí được bảo vệ chặt chẽ như yết hầu, nhiều lắm chỉ có thể tránh được sau đó phát động phản kích.

Nhưng Lâm Dạ lại phát động hai lần tấn công trong thời gian ngắn ngủi này, hơn nữa còn là chiêu chí mạng, nếu không phải hắn ỷ vào thức tỉnh gen với mức độ cao thì thậm chí cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Đây là một người thông thạo kỹ xảo giết người!

Chỉ liếc mắt một cái, hai người đã nhìn ra Lâm Dạ không giống người thường.

Loại sát ý ẩn giấu đến cực hạn này, chỉ trong một khắc đã phát động công kích làm cho bọn họ có cảm giác lạnh sống lưng.

- Ngươi có tiền hay không?

- Làm gì?

- Chuyện này còn cần hỏi à? Đương nhiên là đặt cược!

Người đàn ông chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.

- À đúng đúng, sao ta lại không nghĩ đến nhỉ?

Hai người nói xong thì không chút do dự mở giao diện cá nhân xem xét số dư tài khoản, cuối cùng cắn răng lấy ra hơn phân nửa tài sản, chuẩn bị đặt người thắng tiếp theo là Lâm Dạ.

Đương đương đương ~

Lại là tiếng gõ quen thuộc vang lên.

Người máy trí tuệ nhân tạo sẽ không bởi vì chiến đấu kỳ lạ mà dừng lại, âm thanh tổng hợp kỳ quặc lại một lần nữa truyền khắp trong sân.

- Chúng ta hãy chúc mừng sự chiến thắng của người khiêu chiến này.

- Kế tiếp xin mời một người khiêu chiến khác lên sân, thời gian đặt cược là ba phút!

Lâm Dạ chiến thắng trận này cũng không rời khỏi trận chiến, mà trực tiếp lựa chọn tiếp tục trận chiến tiếp theo.

Bởi vì 9000 đồng Liên Bang kia đã chuyển vào trong tài khoản của hắn.

Hắn vừa mới nếm được vị ngọt vậy thì sao có thể dễ dàng rời đi được?

Sau đó không lâu, cửa vào đối diện mở ra, trên màn ảnh rộng cũng ngay lập tức sáng lên thông tin của hai người.

[Lâm Dạ (27%) với Ngô Khởi (28%)]

28%?

Lâm Dạ nhìn thấy tin tức của đối thủ thì ánh mắt ngưng tụ lại.

Quả nhiên loại nơi như thế này không thể để cho hắn một mực thắng, vừa mới đánh thắng một trận đã lập tức gặp phải đối thủ có độ thức tỉnh cao hơn, nói là trùng hợp hắn cũng không tin.

Nếu hắn không đoán sai, nếu hắn thắng tiếp thì đối thủ tiếp theo sẽ là 29%, cứ như vậy mà tăng lên từng chút một.

Đối thủ gia nhập càng ngày càng mạnh, không ai biết bên nào thắng, tỷ lệ đặt cược cũng sẽ không bởi vì đặt nghiên về một bên mà sụp đổ, thật đúng là tâm cơ.

Mà ngay trong nháy mắt cửa sắt mở ra, một thân ảnh cao lớn cởi trần chậm rãi tiến vào, trên người hắn tràn đầy vết sẹo nhìn thấy mà giật mình.

- Ngô Khởi!

- Trận thứ hai lại là Ngô Khởi?

- Là người mạnh mẽ lần trước thiếu chút nữa đánh thắng phi công cao cấp kia!

- Thật sự là hắn, hơn nữa độ thức tỉnh gen còn cao hơn 1% so với trước đó!

- Xem ra gần đây hắn thu hoạch ở bên ngoài không nhỏ, lần này có kịch hay xem rồi.

Trong lúc đàm luận, khán giả nhao nhao mở giao diện đặt cược nhanh chóng thao tác, số tiền đặt cược trên màn ảnh cũng đang điên cuồng tăng lên, tốc độ còn nhanh hơn vừa rồi.

Nhưng nhìn chung lại có nhiều người đặt Ngô Khởi thắng hơn, gần gấp đôi Lâm Dạ.

Hiển nhiên là nhờ vào thành tích trước đó.

Nhưng đúng lúc này, màn ảnh bỗng nhiên lóe lên.

Lâm Dạ vốn đang thua một số tiền lớn, trong nháy mắt đã vượt qua Ngô Khởi, đạt tới 500 ngàn đồng Liên Bang.

- Mẹ kiếp! Ai lại mạnh mẽ đặt mấy trăm ngàn như vậy?

- Nếu Ngô Khởi thắng chẳng phải là thua nghèo sao?

- Ha ha, nhiều tiền như vậy ta sẽ không khách khí nhận lấy.

- Ngô Từ, lật tung tên kia lên cho ta!

- Lên đi!

Số tiền tăng lên của Lâm Dạ cũng không dẫn đến càng nhiều người đặt hắn thắng, ngược lại giống như ác lang nhìn chằm chằm vào dê béo, nhao nhao đặt cược Ngô Khởi thắng áp đảo.

Bởi vì một khi Ngô Khởi chiến đấu thắng, 500 ngàn đồng Liên Bang này chính là của bọn họ, mua bán kiếm được máu như vậy phải đi đâu tìm chứ?

Đương!

Cuối cùng.

Tín hiệu bắt đầu trận đấu vang lên, thời gian đặt cược kết thúc.

Ngô Khởi vốn cúi đầu cũng đã ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Lâm Dạ.

[Đối phương gửi khiêu chiến với vũ khí, xin hỏi có đồng ý hay không?]

Chiến đấu với vũ khí?

Đồng ý!

Lâm Dạ mỉm cười lựa chọn đồng ý.

Một giây sau, ánh sáng trong tay hai người chợt lóe lên một thanh đại đao và một thanh kiếm sắc bén thu nhỏ, càng làm cho khán giả trên khán đài xôn xao.

Vừa lên đã trực tiếp dùng vũ khí chiến đấu, vậy cũng quá kích thích rồi?

Ngay cả hai phi công cao cấp đặt tài sản lên người Lâm Dạ cũng đều hoảng sợ.

- Không ngờ hắn lại đồng ý dùng vũ khí chiến đấu!

- Người máy của Ngô Khởi là đao phong chiến vương, tinh thông nhất chính là dùng đao, lần này phiền phức rồi.

Nhìn thấy cảnh này, bọn họ có chút hối hận.

Sớm biết như vậy, vừa rồi nên đợi một chút, trước đặt một nửa xem tình huống.

Nhưng cho dù bọn họ hối hận thế nào thì chiến đấu trên sân đã bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment