Thẩm Ngưng Ngọc không hổ là xuất thân quan gia, ngắn ngủi mười mấy phút thì thống nhất phân tích tất cả số liệu một lần.
Lâm Dạ nghe xong, nhất thời lâm vào trầm tư.
Quả nhiên.
Hắn vừa rồi cũng không phải ảo giác, sau khi thức tỉnh thân thể hắn thật sự đang xảy ra biến dị nào đó.
Càng gần 50% thì khả năng càng lớn, điều đó có nghĩa là nó sẽ dễ dàng hơn sau khi vượt quá 50% hoặc thậm chí 60%?
Có lẽ loại chuyện này chỉ có lãnh đạo Liên Bang và mấy vị phi công cấp Quân Vương kia mới có thể biết, dù sao hiện tại toàn bộ thế giới dị biến cao nhất cũng chỉ có 60% mà thôi.
- Sao ngươi lại đột nhiên hỏi về chuyện này? Có phát hiện gì mới à?
- Cũng không tính là phát hiện mới gì, tóm lại tự mình chú ý một chút để lúc thăng lên 40% để ý nhiều hơn đến thân thể biến dị.
- Ngươi lại còn biết quan tâm người khác? Ta tưởng khúc gỗ như ngươi sẽ không quan tâm đến người khác chứ.
Thẩm Ngưng Ngọc trêu chọc nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ chú ý, chính ngươi cũng cẩn thận một chút.
Cúp máy liên lạc, khóe miệng Thẩm Ngưng Ngọc bất giác nhếch lên một tia cười nhạt.
Bộ dáng kia rơi vào trong mắt các học viên khác bên cạnh nhất thời trở nên kỳ quái.
- Chị Thẩm, hình như chị rất vui vẻ, là gặp phải chuyện tốt gì à?
- Không có gì, trước tiên mau giải quyết cho xong nhiệm vụ đi.
Nói một câu, cô trực tiếp xoay người tiến vào trong buồng lái của Ám Dạ Yêu Cơ, chỉ lưu lại mọi người với vẻ mặt nghi hoặc.
Thời gian cho ngày tiếp theo, đại bộ đội chủ lực đến chi viện ở các khu thành.
Nhờ có một số lượng lớn phi công từ các khu vực khác chạy tới làm cho tốc độ tiến lên của bọn họ nhanh hơn so với dự đoán rất nhiều.
Vừa qua trưa ngày hôm sau, đã đến gần khu D81, mắt thấy khoảng cách khu vực bắt đầu từ đầu số 7 đã không xa.
- Tổng chỉ huy, bộ đội điều tra đã tiến vào phạm vi không phận khu vực 81.
- Rất tốt, lập tức thử liên lạc với người bên trong xem còn sống sót hay không.
- Truyền lệnh đi xuống, tăng nhanh tốc độ tiến lên!
Một đường đi tới, càng gần khu 70 bên kia, mức độ thành phố bị phá hoại càng nghiêm trọng. Lúc đến khu vực 81, thậm chí ngay cả radio cũng không thể phát ra tín hiệu, liếc mắt nhìn toàn bộ ngoại vi thành phố khắp nơi đều là vách đá đổ nát, sinh vật biến dị trải rộng trên trời dưới đất.
Nghiễm nhiên biến thành một tòa thành bao vây.
Nếu bên trong còn có người sống sót thì nhất định phải nhanh chóng xông vào cứu viện mới được, nếu không khẳng định kiên trì không lâu nữa.
Tranh giành từng giây!
Nhất là những phi công có thân nhân ở bên này, căn bản cũng không cần mệnh lệnh đã nhao nhao điều khiển người máy xông lên đánh chết quái vật, phụ trách mở đường.
Toàn bộ đội ngũ khổng lồ cũng dần dần tiến về phía nội thành.
- Ầm ầm…
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên ở trung tâm thành phố.
Mọi người trong chiến đấu chấn động, vội vàng bay lên cao nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, giống như có rất nhiều thân ảnh bị vây khốn xung quanh ở thang máy vũ trụ.
- Là người sống sót! Những người sống sót đang ở trong đó!
Nghe được tiếng hô của bọn họ, Lâm Dạ trên đường phố cũng vui vẻ.
Căn cứ theo tin tức nhận được trên đường đi, người sống sót bên khu D78 cơ bản đều đã chạy trốn đến gần nơi này, nếu như mấy người Lão Đa còn sống thì chắc là sẽ ở đây.
Phải nắm bắt thời gian!
Hắn không còn do dự nữa, trực tiếp chuyển đổi tư thế tấn công.
Trong một tiếng động cơ nổ vang, Kẻ Sa Ngã hóa thân thành Viễn Cổ Băng Long, khí lạnh mãnh liệt từ trung tâm bộc phát, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ đường phố.
Sau đó, hắn phóng lên trời trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, hóa thành một ánh sáng xanh thẳng tắp đụng vào trong một đám Lang Ưng biến dị phía trước.
- Đó là…
La Kình đang hối thúc chiến đấu ở phía sau, liếc mắt một cái đã thấy bóng dáng độc đáo này lướt về phía bầu trời.
Trong nháy mắt, khí lạnh khủng bố nổ tung trong bầy Lang Ưng biến dị.
Lang Ưng có độ biến dị 45%, tất cả cũng biến thành chim băng, từ không trung không ngừng rơi xuống.
Ngay cả cơn bão hình thành ngọn nguồn biến dị cũng bị khí lạnh áp chế trong nháy mắt biến mất, tất cả cũng biến thành hổ bị nhổ răng.
- Không sai được, đó hẳn là lực từ trường biến dị.
Đoàn trưởng Chiến Hồn kinh ngạc nói.
Tất cả phi công cấp Quân Vương hắn đều biết, nhưng hắn lại chưa từng thấy người máy trước mắt này, chẳng lẽ là vừa mới thức tỉnh à?
- Chẳng lẽ người máy này là chiếc như Kẻ Sa Ngã mới do lão Trịnh nghiên cứu phát triển?
La Kình là người như thế nào, tuy rằng người máy của Lâm Dạ trải qua cải tiến thăng cấp nhưng hắn vẫn từ ngoại hình liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
Hiện giờ trong Liên Bang, lấy loại Kẻ Sa Ngã mới làm người máy chiến đấu chính, lại có thể khống chế đến trình độ này, gần như cũng chỉ có tiểu tử trẻ tuổi mà lão Trịnh coi trọng nhất.
Chẳng lẽ thật sự là hắn sao?
Nhưng lúc này mới qua một thời gian ngắn mà thôi, cho dù tiểu tử kia thức tỉnh đến hơn 40%, cũng không thể nào hình thành lực từ trường biến dị nhanh như vậy được chứ?
Trong sự ngạc nhiên, hắn ngay lập tức gửi hình ảnh trước mắt cho lão Trịnh thông qua con đường chuyên dụng.
…
Phía bên kia.
Lão Trịnh đang chuyên tâm nghiên cứu bộ khung cấp Quân Vương của Kẻ Sa Ngã cũng nhanh chóng nhận được video, lông mày hơi nhíu lại.
- La Kình này không phải đang chỉ huy chiến đấu ở khu D sao? Sao lại rảnh để gửi cho ta thứ gì đó?
Trong lúc nghi hoặc, lão Trịnh tiện tay mở video.
Bởi vì nó được ghi lại tạm thời, cộng với tín hiệu xấu, âm thanh có phần lộn xộn, giống như một bộ phim kém chất lượng được ghi lại bằng máy cũ.
Nhưng sau khi video mở ra, lão Trịnh lập tức bị một người máy màu xanh băng phía trên hấp dẫn, ánh mắt mờ nhạt dần dần mở to, vội vàng kéo góc nhìn lại gần, cẩn thận quan sát chiến đấu phía trên.
- Đây là bộ phận của Viễn Cổ Băng Long?
Mỗi một vị đại sư thiết kế người máy đều là chuyên gia nghiên cứu sinh học chuyên nghiệp nhất, hắn đương nhiên liếc mắt một cái là có thể nhận ra loại bộ phận sinh vật mà người máy kia sử dụng.
Rõ ràng là Viễn Cổ Long Thú có độ biến dị khoảng 40%.