Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 263 - Thức Tỉnh Bất Thường (2)

Chương 263 - Thức Tỉnh Bất Thường (2)
Chương 263 - Thức Tỉnh Bất Thường (2)

- Không, không đúng, đây là lực từ trường biến dị! Mức độ biến dị 40% đã hình thành lực từ trường biến dị!

Rốt cục, lão Trịnh nhận thấy được chỗ không thích hợp, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào người máy kia, hô hấp càng ngày càng dồn dập.

Quả nhiên.

Lý thuyết của hắn là đúng!

Kẻ Sa Ngã không chỉ có thể cho phép các bộ phận phát huy hiệu suất vượt xa mức độ biến dị của nó, mà còn có thể hình thành lực từ trường biến dị trước thời hạn.

Tin tức này đối với hắn mà nói không khác gì tin vui lớn, làm cho hắn kích động mừng như điên.

Hắn không cần tất cả mọi người có thể lái Kẻ Sa Ngã ở độ thức tỉnh tương ứng.

Chỉ cần ở độ biến dị gen 45% điều khiển Kẻ Sa Ngã có độ biến dị 40%, cũng có thể phát huy ra hiệu quả lực từ trường biến dị, như vậy cho dù không đạt tới cấp Quân Vương cũng có thể có được chiến lực tiếp cận cấp Quân Vương!

Đây chỉ là khung người máy hình dáng cao cấp mà thôi.

Chờ lão nghiên cứu ra khung người máy thích hợp cấp Quân Vương trở lên, vậy sẽ là cảnh tượng gì?

Hít sâu một hơi, lão lập tức gửi tin nhắn trả lời La Kình:

- Là tiểu tử ta nói với ngươi lúc trước không sai, khung người máy của hắn tương đối đặc biệt, ta có thể nhận ra, giúp ta chăm sóc một chút, đừng để hắn xảy ra chuyện, đến lúc đó ta lại cần thông số từ hắn.

Với một lòng đầu tư nghiên cứu và phát triển người máy thì tốc độ thức tỉnh gen của Lâm Dạ cho tới bây giờ cũng không phải là trọng điểm chú ý của hắn, cho nên hắn cũng lười hỏi nhiều, gửi tin tức xong thì tiếp tục nghiên cứu loại hình người máy mới.

Phía bên kia.

La Kình nhận được tin tức thì lộ ra vẻ mặt hiểu rõ.

Tốc độ thức tỉnh của người trẻ tuổi tên Lâm Dạ này quả thật có chút ngoài dự liệu của hắn, nhưng nếu như lão Trịnh ở phía sau ủng hộ thì vậy thì không thể bình thường hơn.

Dù sao lấy thân phận lão Trịnh, muốn huy động một ít tài nguyên tiên tiến làm nghiên cứu thì các lãnh đạo Liên Bang vẫn sẽ nể mặt.

- Được rồi, đã hỏi rõ ràng, đó là người của lão Trịnh, các ngươi nhớ lưu ý nhiều một chút, đừng để hắn xảy ra chuyện là được.

- Nhận được!

- Hiểu rồi!

Một đám đội trưởng bộ đội chiến đấu lớn tiếng đáp lại, sau đó ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào chiếc Kẻ Sa Ngã màu băng lam kia.

Bên cạnh, trong lòng những người thuộc dong binh đoàn đỉnh cấp cả kinh, ánh mắt nhìn Kẻ Sa Ngã trở nên không giống nhau.

Bây giờ các phi công thức tỉnh đến 50% ngày càng nhiều.

Muốn lão Trịnh hỗ trợ thiết kế một người máy độc quyền cũng không dễ dàng.

Nhưng bây giờ… Không phải là một cơ hội tuyệt vời sao?

Đang lúc lực lượng hỗ trợ nhanh chóng tiến lên.

Trung tâm khu thành D81, lúc này đang bị sinh vật biến dị tấn công cực kỳ mãnh liệt.

- Đại úy! Hướng trung tâm dịch vụ thông minh xuất hiện một số lượng lớn sinh vật biến dị, đang đến gần bên này!

- Bên khu thương mại không đủ nhân lực phòng vệ, thỉnh cầu trợ giúp!

- Tất cả cùng ta chống lại! Tuyệt đối không cho phép những quái vật kia vượt qua!

Từng tiếng hô vang lên ở trung tâm thành phố, đồng thời còn kèm theo một mảng lớn tiếng nổ đinh tai nhức óc và tiếng gầm giận dữ.

Dưới sự tấn công của lượng lớn sinh vật biến dị, bộ đội người máy và phi công chạy trốn đến nơi này đều bị bao vây ở quảng trường thang máy vũ trụ, điều khiển người máy và dùng các loại vũ khí tầm xa gian nan chống đỡ.

Những công dân bình thường không có năng lực chiến đấu thì thu mình ở phía sau chiến tuyến và run rẩy, trên gương mặt lấm lem của mỗi người đều thể hiện sự tuyệt vọng.

Bọn hắn một đường chạy trốn từ khu 7 bên kia đến khu 8, chẳng nghĩ tới cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi sự bao vây của sinh vật biến dị, bị nhốt ở trong thành này.

Với binh lực còn lại của bọn họ, đừng nói là phá vòng vây chạy trốn ra ngoài, chỉ riêng bảo vệ nơi này cũng đã vô cùng khó khăn.

Một khi tài nguyên của bộ đội người máy cạn kiệt, thì bọn họ sẽ phải đối mặt với cái chết.

- Lão già.

Một góc quảng trường, dì Mai nắm chặt bàn tay rộng lớn của Lão Đa, nhìn quái vật hung mãnh điên cuồng nhào tới bên ngoài chiến tuyến.

Người máy của bọn họ đã bị hư hại trên đường chạy trốn.

Đối mặt với loại tình huống này chỉ có thể lẳng lặng chờ chết, thậm chí xông lên hỗ trợ cũng chỉ là giữ chân giúp các phi công mà thôi.

- Sẽ không sao đâu.

Lão Đa cũng ôm chặt dì Mai, tựa như sau này không ôm sẽ không có cơ hội.

Vợ chồng lão Giang và Bạch Phi Yến ở bên cạnh thì mặt xám mày tro, cả người mang thương tích, hiển nhiên dọc theo đường đi này chịu không ít khổ sở.

Vì chạy trốn đến nơi này mà bọn họ phải vạn lần chịu khổ, không biết đã đi qua quỷ môn quan bao nhiêu lần.

Nhưng ông trời vẫn không buông xuống dù chỉ một tia thương hại, không ngừng ép bọn họ đến đường cùng.

Bây giờ họ… Chẳng qua là đang chống cự mà thôi.

- Lão Quan, không ngờ rằng lời thề lúc trước của chúng ta còn có hiệu quả, lúc này thật sự phải chết cùng nhau.

Lão Giang vui vẻ nói trong đau khổ.

- Đúng… Nhưng mà có thể chết cùng các ngươi, đời này ta cũng không có gì tiếc nuối.

- Mấy lão gia hỏa chúng ta dù sao cũng đã sống đủ rồi, chính là khổ hai đứa nhỏ học tập ở nơi khác của ta không có người chăm sóc, còn có Phi Yến con có sợ không?

- Con không sợ.

Bạch Phi Yến lắc đầu.

Lúc trước lựa chọn sinh hoạt ở khu ổ chuột, cô cũng đã chuẩn bị phải chết đói, hiện tại chẳng qua là đổi phương pháp chết mà thôi, đối với cô mà nói cũng không có bao nhiêu khác biệt.

- Không sợ là tốt rồi.

Biểu cô thở dài một tiếng:

- Là chúng ta không thể hoàn thành lời dặn dò của cha mẹ con chăm sóc tốt phải cùng chúng ta chịu loại tội này.

- Biểu cô người đừng nói như vậy, các người đối với ta đã rất tốt rồi.

Sau khi trải qua mọi chuyện, tính cánh của Bạch Phi Yến đã hoàn toàn thay đổi, đã trưởng thành và hiền thục hơn rất nhiều.

Điều duy nhất làm cho cô tiếc nuối chính là không thể đưa cái hộp ẩn chứa chân tướng trong ngực này ra ngoài, hoàn thành nguyện vọng cuối cùng của cha.

Có lẽ…

Đây là số phận.

Bình Luận (0)
Comment