Bọn họ hoặc là không chịu nổi bạo thể mà chết, hoặc là thân thể dị hóa nghiêm trọng triệt để biến thành quái vật mất đi nhân tính, có thể bảo trì thanh tỉnh lại càng ít.
Nhưng Lâm Dạ lại làm được.
Không chỉ làm được, mà còn hoàn toàn duy trì thân thể con người.
Đó là một phép lạ trong lịch sử khoa học sinh học!
Nếu như có thể trích xuất thông tin gen của hắn, có lẽ bọn họ thật sự có thể tìm được biện pháp giải quyết dị biến gen.
Cúng chính là nói bọn họ đã có hy vọng!
- Thế nào? Nếu ta cung cấp gen, các người có chắc chắn rằng có thể nghiên cứu ra thuốc trong vòng một tháng không?
Lâm Dạ hỏi.
Vương viện trưởng kích động đến hai tay run rẩy:
- Có thể! Chỉ cần có thông tin gen nguyên thủy, chúng ta tuyệt đối có nắm chắc có thể nghiên cứu ra, đến lúc đó có thể giải trừ thân thể dị biến của mọi người!
Còn cứu được.
Liên Bang còn cứu được!
Đây là ý nghĩ duy nhất của Vương viện trưởng lúc này, khiến lão có loại cảm giác nước mắt lưng tròng.
- Vậy thì tốt.
Lâm Dạ gật đầu:
- Để ta cung cấp gen, chuyện nghiên cứu giao cho các người, thời gian của chúng ta đã không còn nhiều nên hãy nhanh lên.
- Giao cho chúng ta đi, tuy rằng năng lực chiến đấu của chúng ta không được cao, nhưng ở lĩnh vực nghiên cứu sinh học vẫn có chút thủ đoạn.
Vương viện trưởng trịnh trọng nói, cảm giác cả người đều trẻ hơn không ít.
Sau đó ba người lại thảo luận đơn giản một chút, lấy lại một chút huyết thanh của Lâm Dạ làm mẫu, lão vội vàng cáo biệt rời khỏi, ra bên ngoài triệu tập viện trưởng khác tổ chức hội nghị khẩn cấp.
Lâm Dạ cũng không lo lắng bọn họ động tâm tư lệch lạc gì.
Bởi vì…
Ánh mắt hắn hơi ngưng tụ, tất cả xung quanh đều hóa thành năng lượng sinh mệnh có thể thấy được bằng mắt thường, còn có từng luồng sóng não vô hình, thậm chí là hạt tự do trong không khí.
Đây chính là thân thể hắn xuất hiện thay đổi sau khi tỉnh lại.
Một trong những thay đổi lớn nhất là đầu của hắn.
Sau khi đầu bị khai phá toàn bộ hắn đã thấy toàn bộ thế giới đều thay đổi, có một loại cảm giác vừa thần kỳ vừa huyền ảo, không chỉ đơn giản là trí tuệ tăng lên.
Đã hoàn toàn vượt qua phạm vi mà người bình thường có thể hiểu được.
Nói một cách đơn giản.
Tất cả mọi thứ trên thế giới được tạo thành từ các hạt.
Bây giờ hắn đang thậm chí có thể thông qua tính toán quỹ tích chuyển động của các hạt xung quanh để phán đoán ra mấy giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, quả thực chính là hình thái tiến hóa cực hạn của cường hóa cảm giác!
Nếu như vận dụng lực lượng này vào nghiên cứu khoa học, Lâm Dạ không dám tưởng tượng sẽ biến thành bộ dáng gì.
Nhưng hắn biết rằng đây là “hy vọng” mà hắn đang theo đuổi.
Và là hy vọng cho tất cả nhân loại!
Trước đây, bọn họ vẫn luôn dựa vào lực lượng của sinh vật biến dị để chống lại sự ăn mòn của ô nhiễm biến dị.
Nhưng sau khi trải qua sự kiện lần này lại phát hiện, chỉ dựa vào cái này là không đủ, bởi vì bản thân lực lượng này xuất phát từ tinh cầu này.
Họ phải có sức mạnh siêu thoát khỏi tinh cầu này để chống lại quái vật hành tinh và hoàn toàn thoát khỏi sự trói buộc của nó.
Điều duy nhất có thể làm được chính là trí tuệ nhân loại có khả năng vô hạn.
Chính là bởi vì có trí tuệ nên nhân loại mới sinh ra các loại người máy, mới tạo ra văn minh khoa học kỹ thuật vô cùng sáng chói như hiện nay.
Nhưng điều đó là không đủ.
Họ cần trí tuệ cao hơn để phát triển khoa học kỹ thuật máy móc độc quyền của con người đến mức tối đa, từ nền văn minh hành tinh tiến hóa thành nền văn minh giữa các hành tinh.
Sự tiến hóa máy móc toàn cầu.
Nhỏ đến ốc vít cờ lê, lớn đến căn cứ Tinh Vòng Liên Bang, không chỉ có người máy mà đây cũng là con đường quật khởi thuộc về bọn họ!
…
- Giống như ngươi đã thay đổi thành một người khác.
Từ trong phòng nghiên cứu đi ra, ánh mắt Thẩm Ngưng Ngọc nhìn Lâm Dạ có chút kỳ lạ.
Cô không nói rõ được vì sao mình lại có loại cảm giác này, nhưng từ khi Lâm Dạ tỉnh lại thì trên người hắn đã có một phong thái mà trước đó không có.
Đổi lại là trước kia thì hắn nhất định sẽ không nhúng tay vào loại chuyện này.
- Ta chỉ là muốn thông qua một ít chuyện, tính toán mưu cầu một con đường sống cho mình mà thôi.
Lâm Dạ mỉm cười:
- Có phải có chút không quen không?
- Không.
Thẩm Ngưng Ngọc lắc đầu:
- Nhưng mà ngươi còn chưa phát hiện ra ngươi trời sinh đã có một khí chất lãnh đạo, nếu cha ta đã lựa chọn vậy chứng tỏ ông ấy cảm thấy ngươi có năng lực dẫn dắt mọi người thoát khỏi nơi này, cho nên ta cũng sẽ tận lực giúp ngươi.
- Ta cũng không có bản lĩnh lớn như vậy.
Lâm Dạ từ chối cho ý kiến:
- Đi thôi, đi xem những người khác, hiện tại vấn đề biến dị gen đã được giải quyết, còn phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề phản công căn cứ Tinh Vòng Liên Bang như thế nào mới được.
Muốn một lần nữa cướp lại căn cứ Tinh Vòng Liên Bang thì nhất định phải chiến thắng người máy sinh vật và máy móc thông minh bị mất khống chế.
Để làm được điều này chỉ cường hóa thân thể là hoàn toàn không đủ.
Cho nên bọn họ mới cần dựa vào người máy, tất cả kỹ thuật và lực lượng mà bọn họ có thể dựa vào, vì thế bọn họ phải nghĩ biện pháp liên hệ với những người sống sót khác, tập kết tất cả lực lượng lại.
- Nếu như là nhằm vào người máy sinh học và máy móc thông minh thì có lẽ phải nghiên cứu ra vũ khí và thiết giáp không cần năng lượng sinh học, nhưng chúng ta không có nhân viên ở phương diện này.
Thẩm Ngưng Ngọc tiếc nuối nói.
- Vậy có phương diện phát triển máy móc thông minh hay không?
- Cái này ngược lại thì có, hơn nữa ngươi cũng biết.
- Ta biết?
Ánh mắt Lâm Dạ khẽ động.
- Hiện tại hắn đang cùng mấy nhân viên nghiên cứu khác giải mã máy móc thông minh, xem có thể tìm được biện pháp đối phó với những cỗ máy móc kia hay không, đi theo ta.
Thẩm Ngưng Ngọc đi trước dẫn theo Lâm Dạ xuyên qua từng tòa nhà xưởng đã được cải tạo, rất nhanh đã đi vào bên trong xưởng máy móc bên kia.