Tất nhiên.
Cách nói này nói thì dễ hơn làm.
Với năng lực hành động và phòng ngự của người máy sinh học, người bình thường muốn phá cửa khoang hạch tâm cũng không dễ dàng, hơn nữa còn chưa chắc có thể tìm đúng vị trí hạch tâm của mỗi một người máy.
Cũng chỉ có tinh thần cường hóa đến cực hạn giống như Lâm Dạ, bằng mắt thường nhìn rõ năng lượng lưu động mới có thể liếc mắt một cái đã tìm được sơ hở.
Giải quyết xong một người máy, hắn lại lắc mình tránh né mấy đạo công kích, nhảy mạnh về phía một người máy khác đang chuẩn bị nổ súng.
Thân thủ cường tráng kia như né tránh như vào chỗ không người, nhất thời làm cho đám người Triệu Mãnh phía sau trợn to hai mắt.
- Ta không hoa mắt, đúng không? Một người máy cứ như vậy bị hạ gục rồi?
- Lần trước ta cũng thử công kích hạch tâm, thiếu chút nữa bị một cái tát đánh chết.
- Hơn nữa cửa khoang hạch tâm của những người máy kia rất cứng, đạn pháo căn bản không bắn hỏng chúng.
- Thật tốt quá, có lão đại giải quyết những người máy kia, cũng có hy vọng lấy được kho vật tư, mau yểm hộ hỏa lực!
Trong lúc kích động, đạn pháo ẩn nấp trong tảo nhà mãnh liệt bắn ra, cắt đứt động tác công kích của các người máy khác, yểm hộ cho Lâm Dạ.
Đám người Triệu Mãnh thì mãnh liệt liều mạng với xe vận tải bọc thép và những cỗ máy thông minh kia, tiếng nổ tung tràn ngập toàn bộ mặt đường.
Một bộ phận người thấy thời cơ chín muồi thì trực tiếp vòng ra phía sau, bằng vào thân thể cường hãn tiêu diệt những người máy phòng vệ tầm xa ở phía sau.
- Keng!
Một tiếng nổ lớn, dưới công kích dày đặc, Lâm Dạ đang ở giữa vòng vây người máy vô tình bị một người máy nhanh nhẹn một đao chém trúng, cả người bị đánh bay ra ngoài.
Lực đạo khủng bố kia làm cánh tay hắn suýt nữa mất đi tri giác, ngay cả quang kiếm dùng để ngăn cản công kích cũng trở nên ảm đạm, thiếu chút nữa hao hết năng lượng.
Chỉ một kích đã tạo thành uy lực như vậy.
Quả nhiên thân thể của con người vẫn yếu hơn máy móc rất nhiều, cho dù hoàn toàn thức tỉnh cũng không thay đổi được khuyết điểm này của sinh vật dựa trên carbon.
Máu thịt chung quy vẫn là máu thịt mà thôi.
Nhưng mà so về trí tuệ thì những người máy chỉ biết hành động dựa theo lập trình sẵn này lại kém xa bọn họ, đây cũng là ưu thế duy nhất thuộc về bọn họ.
Hoàn toàn không cần phải bỏ gần tìm xa.
Dưới chân dùng sức mạnh xoay người nhảy lên nóc nhà bên cạnh lao ra, một kiếm xuyên qua vị trí hạch tâm của người máy kia.
【Cảnh báo! Hạch tâm người máy bị hư hại, năng lượng đang nhanh chóng mất đi, cảnh báo, cảnh báo】
Máy móc mất đi động lực, dưới tác dụng quán tính ầm ầm sụp đổ đụng vào tòa nhà bên đường.
Dưới bàn chân Lâm Dạ giẫm mạnh, bằng vào thân hình nhanh nhẹn nhảy lên một tòa nhà cao tầng khác.
Sau khi liên tiếp hấp thu năng lượng của hai người máy, tế bào vốn bởi vì vận động kịch liệt khô cạn của hắn rốt cục khôi phục hoạt động trở nên tràn đầy.
Giải quyết hai uy hiếp lớn, phần còn lại đương nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Mới chưa tới nửa giờ mà máy móc xung quanh kho vật tư đã bị bọn họ tiêu diệt sạch sẽ, mấy người máy còn lại cũng liên tiếp ngã xuống hóa thành một đống sắt vụn dưới hỏa lực vây công của bọn họ.
- Thắng!
- Chúng ta đã giành chiến thắng rồi!
Chiến đấu chấm dứt, mọi người nhất thời kích động hoan hô.
Đội ngũ trợ giúp ẩn núp ở lầu bên cạnh cũng nhao nhao chạy ra, hưng phấn ôm nhau.
- Dừng lại, kêu to như vậy là muốn dẫn tất cả những tàu sắt gần đây tới đây à?
Triệu Mãnh miệng đầy ý cười, một cái tát vỗ vào đầu tên gia hỏa đang kêu lớn nhất.
Lời này vừa nói ra, mọi người nhất thời bịt miệng lại, tất cả đều chột dạ đề phòng xung quanh.
Lúc này, Lâm Dạ từ xa đi tới:
- Triệu Mãnh nói đúng, động tĩnh vừa rồi không nhỏ, có thể sẽ dẫn máy móc khác tới, vẫn là nhanh chóng chuyển đồ đi.
Nói xong, hắn cũng không dừng lại, dẫn người đi qua mở cửa khoang, liếc mắt một cái đã lập tức nhìn thấy bên trong vật tư chất đống như núi nhỏ, thức ăn, dược vật, đạn dược, súng ống pháo đều có tất cả.
So với đồ chơi rách nát mà hiện tại bọn họ đang dùng thì tốt hơn nhiều lắm.
- Phát tài rồi!
Triệu Mãnh choáng váng, thiếu chút nữa không khống chế được nước dãi.
Những người khác càng là vẻ mặt hưng phấn xông lên nhìn trái nhìn phải.
Một tháng nay bọn họ vẫn luôn chạy nạn làm sao đánh qua trận chiến giàu có như vậy?
Quả nhiên đi theo đại ca lăn lộn không sai, thoáng cái đã giải quyết vấn đề nan giải lớn nhất.
- Cũng không tệ lắm, những vật tư này quả thật đủ cho chúng ta dùng ba tháng.
Lâm Dạ hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về phía Triệu Mãnh:
- Triệu Mãnh, ngươi mang theo một đội người mang vật tư về, còn lại theo ta đến trung tâm nghiên cứu khoa học một chuyến, đi lấy một thiết bị nghiên cứu trở về.
- Được, bên này giao cho ta đi, đảm bảo vận chuyển toàn bộ đồ đạc trở về!
Trung tâm nghiên cứu khoa học cách bên này không xa, hơn nữa bởi vì lực lượng phòng thủ sinh vật biến dị xâm lấn lúc trước cũng không mạnh.
Sắp xếp xong mọi chuyện, Lâm Dạ lập tức mang theo một đám người xuyên qua đường lớn đến một lối vào ngầm.
Lại là một vòng kịch chiến qua đi, người máy phòng vệ đóng ở bên trong cũng đều bị giải quyết toàn bộ, bắt đầu vận chuyển thiết bị cất giữ bên trong.
- Ồ? Đây là cái gì?
Lâm Dạ đi dạo xung quanh, vẻ mặt nghi hoặc đứng trước mặt một dụng cụ cổ quái.
- Đó giống như là một máy điện báo video kiểu cũ, dùng sóng điện để truyền đạt thông tin từ xa, sau khi năng lượng sinh học phát triển đã chậm rãi bị đào thải.
Một hán tử bên cạnh giống như có hiểu biết về chuyện này, lên tiếng giải thích.
Truyền đạt thông tin?
Vậy là nó có thể truyền tín hiệu đi xa à?
Hai mắt Lâm Dạ sáng ngời, có thứ này vậy chẳng phải hắn có thể liên lạc với những người sống sót ở khu vực khác và tập hợp bọn họ lại sao?
- Thứ tốt, mang theo cả thứ này về đi.
- Được rồi!
Chưa đầy một giờ đồng hồ, thiết bị ở trung tâm nghiên cứu còn có thể dùng đã bị bọn họ dọn sạch hoàn toàn, nhét tất cả vào xe vật tư ven đường.
Sau đó trong một trận động cơ nổ vang đi ra ngoài thành.