Phách Châu.
Nha môn tri phủ trước kia đã bị phản quân chiếm cứ, hiện giờ người tọa trấn Phách Châu chính là một trong những thủ lĩnh của phản quân, Đường Tử Hòa.
Tự mình hợp binh tạo phản với Trương Mậu, sau khi công chiếm Phách Châu, quả nhiên như lời nói của Đường Tử Hòa, bách tính trong phạm vi Phách Châu không chịu nổi sưu cao thuế nặng của quan phủ dĩ nhiên bị triều đình bức tới cùng đường đều rút gậy phản theo, ứng nhân tập hợp, hơn nữa Phách Châu vốn là địa phận Hà Bắc, phong trào thượng võ địa phương rất nặng, tráng hán biết mấy chiêu quyền cước chỗ nào cũng có, thấy Phách Châu dẫn đầu tạo phản, bách tính các thành trấn phụ cận Phách Châu làm sao mà cam chịu tịch mịch, đều giết quan tạo phản, vô số thanh tráng nối liền không dứt tìm tới Phách Châu nương tựa.
Trong nửa tháng Ngắn ngủi, phản quân tụ tập trong thành Phách Châu từ hơn năm ngàn người nhanh chóng bành trướng tới hơn bảy vạn người, đây chính là các hán tử bị các loại sưu cao thuế nặng và mã chính làm hại tới cửa nát nhà tan mang cừu hận thấu xương với triều đình, đạo nghĩa không thể chùn bước gia nhập trong đại quân tạo phản, chính là vì có cỗ lực lượng bỗng nhiên thêm ra này, Đường Tử Hòa mới vững tâm huy quân công chiếm phủ Hà Gian và phủ Chân Định, để ba nơi gắn thành một mảng, trong mấy ngày đã cấu thành uy hiếp cực lớn tới kinh sư triều đình.
Đường Tử Hòa ngồi trong đại đường nha môn trước kia, nơi này đã thành soái trướng lâm thời của nàng ta, nghi bài "tránh đường " và "yên lặng" dành cho nghi trượng của quan viên khi xuất hành dưng ở hai bên sườn đại đường nha môn sớm đã bị các phản quân đem làm củi đốt, bảng hiệu "Gương sáng treo cao" ở cuối đại sảnh cũng bị phản quân tháo xuống, không biết đã ném tới góc nào rồi.
Sự phá hoại của Phản quân đối với nha môn là cực lớn, không chỉ là nha môn tri phủ, bao gồm tuần kiểm ti, diêm đạo, phủ thái giám trấn thủ trong thành toàn bộ đều bị phá hoại, bởi vì những địa phương này tất cả đều là ngọn nguồn oán hận của tướng sĩ phản quân, là đầu sỏ bức bọn họ đi vào con đường tạo phản, chỉ sợ ngay đêm chiếm lĩnh thành Phách Châu, nha môn đã bị phản quân đốt sạch.
Đường Tử Hòa đã thay đổi cách ăn mặc, hiện giờ nàng ta mặc một thân áo giáp đen bóng, sau lưng là áo choàng lông to màu đỏ, trên đầu dùng khăn đỏ quấn mái tóc đen óng lại, nữ thần y lúc trước như tuyết liên trong u cốc hiện giờ rõ ràng dã biến thành nữ tướng quân oai hùng hiên ngang
Trong đại sảnh tụ tập không ít người, những người này đều là hảo hán Hà Bắc. Ai nấy đều năng chinh thiện chiến và hào khí can vân, ngay cả bản thân Đường Tử Hòa cũng không ngờ, động tĩnh công chiếm Phách Châu nho nhỏ này, dường như đã châm thùng thuốc súng trên cả vùng Hà Bắc, quần hùng Hà Bắc đang ngủ đông chờ thời cơ không chịu cô đơn đều dẫn người quy tụ, thậm chí ngay cả Bạch Liên giáo Đường Tử Hòa từng phản ra cũng chủ động phái đặc sứ tìm tới nàng ta, chỉ nói tiền duyên không nhắc thù cũ, biểu lộ ý tứ hợp tác, trong ngôn ngữ rõ ràng đã coi Đường Tử Hòa là đại nhân vật có thể ngồi ăn chung bàn với Bạch Liên giáo chủ.
Danh bất chính thì ngôn bất thuận, hiện giờ danh hiệu của Đường Tử Hòa trong phản quân là "Phụng thiên chinh phạt tây lộ đại nguyên soái", bảy vạn tướng sĩ dưới trướng thì chiếu theo nhị thập bát tú trên trời, chia làm hai mươi tám doanh, tướng lãnh đều là hào kiệt địa, Như vợ chồng Dương Hổ Thôi Thị, HÌnh lão Hổ, Tề Ngạn Danh, Lưu Tư, Mã Vũ đều xưng là "Đô Đốc", tú tài thi rớt Triệu Toại vì thiện mưu mà được phong làm "Phó nguyên soái", về phần Trương Mậu lúc trước hợp binh công chiếm Phách Châu thì là "Phụng thiên chinh phạt đông lộ đại nguyên soái", dẫn một lộ quân khác công thành chiếm đất về phía bắc, hai quân tên thì thống nhất, nhưng kì thực không có quan hệ phụ thuộc, cơ bản ai làm theo ý nấy.
Lẳng lặng nhìn chung quanh nội đường một vòng, Đường Tử Hòa giống như vừa vui lại vừa buồn, vui vì hiện giờ mình đã thành khí, nghiệp lớn có thể thực hiện, buồn là bóng dáng từng quen thuộc ấy theo thanh thế tạo phản càng lúc càng lớn mạnh, đạo thân ảnh đó lại giống như đã càng lúc càng xa.
Tương lai không lâu nếu triều đình phái người đó đến trấn áp bao vây tiễu trừ nàng ta, nàng ta và hắn gặp lại trên chiến trường, nên giải quyết như thế nào?
Buồn bã thở dài, Cắt ngang những tiếng nói cười náo nhiệt của mọi người trong sảnh, mọi người đều nhìn về phía Đường Tử Hòa ngồi chính giữa đại đường.
Đường Tử Hòa hồi thần, mỉm cười nói với mọi người: "Các vị tướng quân. Thám tử Kinh sư báo về, triều đình đã phái ra tướng lãnh bình diệt chúng ta, một người tên là Hứa Thái, chính là Võ Trạng Nguyên năm Hoằng Trị thứ mười bảy, nhậm chức phó tổng binh Tuyên phủ mấy năm, còn có hữu phó Đô Ngự Sử Mã Trung Tích làm đề đốc quân vụ, lĩnh năm vạn nhân mã tinh nhuệ của kinh doanh tới Phách Châu, chư vị, chúng ta phải ứng đối như thế nào?"
vợ chồngĐại tướng Dương Hổ và Thôi Thị vốn là lục lâm phụ cận Phách Châu, dưới tay có một hai ngàn người trốn trong núi sâu làm cướp, sau khi tới tìm Đường Tử Hòa nương tựa bởi vì hai người tác chiến dũng cảm, làm gương cho binh sĩ, cũng đánh qua được mấy trận thuận gió, đánh thắng được nhiều trận, lòng tin cũng cao, thấy Đường đại nguyên soái,, Dương Hổ nhếch miệng cười, dữ dằn nói: "Binh đến tướng chặn, nước đến thì đất ngăn, Hứa Thái thì là cái quái gì, lão tử lĩnh một tiêu nhân mã đánh hắn chạy về là được."
Hình lão hổ cũng là hào kiệt bắc địa, luận về địa vị giang hồ lục lâm, so với vợ chồng Dương Hổ thì cao hơn một bậc, nghe vậy thì trừng mắt, đứng dậy chờ lệnh nói: "Những ngày nay công thành chiếm đất, chúng ta sớm đã thấy rõ quân đội triều đình là loại không chịu nổi một kích như thế nào rồi, nếu đại nguyên soái tin tưởng Hình mỗ, mỗ nguyện lĩnh một vạn nhân mã, tiêu diệt hết đại quân triều đình."
Triệu Toại vốn là thư sinh thi rớt, từng đọc qua một số binh pháp, lúc phản quân tàn sát bừa bãi hắn đang chạy nạn với vợ con, phản quân bắt được hắn, đang muốn làm ô nhục vợ hắn thì Triệu Toại đứng ra tức giận nói "Đã dựng cờ hiệu trừ bạo an dân, thì đừng nên hiếp dâm cướp của giết người vô tội", phản quân thấy hắn nói hiên ngang lẫm liệt, tức thì dùng lễ đối đãi, sau khi Triệu Toại thấp thỏm bất an gia nhập đại doanh phản quân, rụt rè hỏi thăm, ngạc nhiên phát giác trong đại doanh mấy vạn người, trình độ văn hóa của hắn không ngờ là cao nhất, mà tướng lãnh phản quân bên dưới đại thể cũng đều cho rằng Triệu Toại là điềm lành trong phản quân, thế là một đường đề cử hắn đến dưới trướng Đường Tử Hòa.
Đường Tử Hòa sau khi đối đáp một phen với Triệu Toại, cũng thấy hắn là một nhân tài, mà Triệu Toại nhiều năm thi cử bất lợi, tấm lòng nóng bỏng muốn đền đáp triều đình cũng dần dần biến thành trả thù xã hội, thế là rất sảng khoái ở lại trong phản quân hy vọng làm ra một phen đại sự nghiệp khai thiên tích địa, trong đại quân tạo phản âm soa dương thác thế nào lại có một phần tử trí thức, Đường Tử Hòa lập tức bổ nhiệm Triệu Toại thành phó nguyên soái.
Thấy HÌnh Lão Hổ và Dương Hổ trong lòng khinh thị đại quân triều đình, Triệu Toại trầm mặc hồi lâu chậm rãi nói: "Nhị vị tướng quân chớ có khinh địch, lần này đại quân bình định triều đình phái ra khác với quan binh vệ sở tầm thường, bọn họ đến từ kinh doanh, mọi người đều biết, binh mã kinh doanh là binh mã tinh nhuệ nhất của Minh đình, chuyên thủ kinh sư bảo hộ hoàng đế, huống hồ quan Tổng binh Hứa Thái cũng không thể khinh thường, hắn là Võ Trạng Nguyên năm Hoằng Trị thứ mười bảy, lúc thi võ đáp sách đều ưu tú, bách bộ kỵ xã bắn trúng mười sáu tên, hoàng đế Hiếu Tông rất thưởng thức người này, không chỉ phong làm Võ Trạng Nguyên, còn lệnh cho Đại học sĩ Lưu Kiện thời đó thay thiên tử ban thưởng Yến quang lộc tự, về sau được điều nhiệm khỏi kinh làm phó tổng binh Tuyên phủ, giao thủ mấy mươi lần với Thát tử phía bắc, Hứa Thái này không phải là Triệu Quát chỉ biết lý luận suông, các vị chớ có khinh thường."