Minh Triều Ngụy Quân Tử ( Full Dịch )

Chương 565 - Chương 428: Bầu Trời U Ám

Chương 428: Bầu trời u ám

Lý Nhị hiện tại đột nhiên phát hiện ba vị Chỉ huy sứ không hề nghĩ nhiều, lo lắng của bọn họ là đúng, phản ứng của bọn họ là chính xác và đúng lúc, lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, điểm mấu chốt sớm đã bị nhìn thấu lẫn nhau.

Tiêu diệt Bạch Liên giáo phiền toái nhất là ở chỗ, bọn chúng đã thẩm thấu vào ba vệ, nhưng lại không hoàn toàn thẩm thấu, nói cách khác, một vạn bốn ngàn người của ba vệ bị chia làm hai loại, một loại là nghịch tặc, một loại là quân đội triều đình, hai loại trộn lẫn với nhau không thể phân chia, vỗ về và tiêu diệt đều tồn tại tệ đoan, để hơn một vạn người xếp hàng rồi nhắm mắt lại chỉ loạn, giết một nửa thì có kẻ lọt lưới, giết toàn bộ thì có người oan uổng.

Đây là phiền toái khó giải quyết nhất, huống chi ba vệ là quân đội triều đình danh chính ngôn thuận, tuy rằng đại bộ phận bọn họ lắm khi chỉ là nông phu làm ruộng cho tướng lãnh, nhưng dù sao cũng nửa tháng luyện nhỏ một lần, một tháng thao luyện lớn một lần, chiến lực so với nông phu bình thường thì mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa trong tay bọn họ có vũ khí.

Tần Kham là người ghét phiền toái, đối mặt với phiền toái khó giải quyết như vậy, trong lòng không khỏi sinh ra một tia oán đối với Đường Tử Hòa.

Hận nhất là loại người tạo phản một cách không thuần túy này, ngươi hoặc là dứt khoát phát triển toàn bộ ba vệ thành tín đồ Bạch Liên giáo, khi đó nếu muốn bình định, trực tiếp điều vệ sở khác bao vây ba vệ, thống khoái lâm li chém sạch họ, hoặc là lưu lại một manh mối, lưu lại hai phản đồ bị triều đình bắt.

Tham quan bị bắt có sổ sách, xã hội đen bị bắt có danh sách đảng viên, Bạch Liên giáo đồ bị bắt trừ nhắc tới Vô sinh lão mẫu ra thì chẳng có gì, nếu Bạch Liên giáo có danh sách giáo đồ Thiên Tân thì tốt quá, lấy tới tay rồi in ra, bắt kẻ nào chắc kẻ đó, việc gì phải trắc trở đau đầu như bây giờ.

Tần Hầu gia động thủ với ba vệ, phương thức động thủ rất ôn hòa, có thể nói là như gió xuân.

Buổi tối, mấy trăm Cẩm y Giáo úy cầm thủ lệnh tự tay viết của ba vị Chỉ huy sứ tiến vào vệ sở của ba vệ, Thường Phượng sau khi tập trung mọi người lại rồi phát biểu, mấy trăm Giáo úy tản ra. Từng nhóm tiến vào mười lăm Thiên hộ sở dưới trướng Thiên Tân tam vệ, Thiên Tân tam vệ lúc mới thành lập vào năm Vĩnh Lạc thứ hai đã là phối trí cả biên, mỗi vệ có năm Thiên hộ sở, dưới trướng mỗi Thiên hộ có mười bách hộ, tổng cộng một ngàn một trăm hai mươi thực viên.

Cẩm y Giáo úy ngoan ngoãn chấp hành mệnh lệnh của Tần Kham, nhân lúc trời tối tiến vào các Thiên hộ sở, ban đêm, trong phủ nha của Chỉ huy sứ ba vệ trong thành Thiên Tân đèn đuốc sáng trưng, mười lăm Thiên hộ sở ngoài thành cũng đèn đuốc sáng trưng. Người hét ngựa hí.

Mấy trăm Giáo úy theo mệnh lệnh của Tần Kham, phân biệt đóng ở trong hơn một trăm bách hộ, tay cầm danh sách quân hộ của các bách hộ, bắt đầu gọi tên điểm binh.

Quân hộ đổi chỗ, xáo trộn biên chế. Đây là sách lược thống trị Thiên Tân tam vệ của Tần Kham.

Dỡ tung các binh sĩ quân hộ thường ngày ăn uống chơi bời với nhau ra rồi phân phối lại, tổ chức Bạch Liên giáo náu mình trong ba vệ sẽ bị đánh cho trở tay không kịp, tổ chức nhỏ dùng bách hộ làm đơn vị hình thành lập tức sụp đổ, nếu muốn ngưng tụ thành đoàn thể, thời gian phải bỏ ra không chỉ một tháng hai tháng, có đoạn thời gian dư dả này. Đủ để Tần Kham tung lưới lớn rồi tiêu diệt nó một cách sạch sẽ.

Đương nhiên, cái gọi là biết dịch khó đi, chuyển đổi hơn một vạn quân sĩ cơ sở là công trình lớn cỡ nào. Giữa Quân hộ và tướng lãnh bách hộ Thiên hộ cơ bản chẳng khác nào nông nô và chủ nông nô, bất luận quan hệ như thế nào, chung quy cũng đã hình thành quan hệ lợi ích cố định lâu dài, một mệnh lệnh này của Tần Kham đã cham tới lợi ích của bao nhiêu Thiên hộ và bách hộ. Sẽ tạo lên sóng gió cỡ nào ở Thiên Tân tam vệ, Tần Kham sớm đã nghĩ đến.

Theo các Cẩm y Giáo úy đồng thời tiến vào các bách hộ. Còn có từng hòm từng hòng bạc và từng tảng thịt lớn, các Giáo úy án theo phân phó của Tần Kham, chuyện thứ nhất phải làm sau khi vào doanh chính là phát tiền phát thịt cho quân sĩ.

Quân sĩ Trong quân vui mừng ủng hộ, các tướng lãnh bách hộ Thiên hộ thì khuôn mặt tươi cười, hô to hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, nhưng trong lòng nghĩ gì thì không nói cho người ngoài hay.

Cùng lúc đó, một con khoái mã mang theo tấu chương của Tần Kham trình cho Chu Hậu Chiếu và và chạy như bay vào kinh, trong tấu chương thuật lại quá trình Tần Kham tra bắt Thiên Tân Bạch Liên giáo, cùng với sự thật là Bạch Liên giáo đã thẩm thấuvào ba vệ, đồng thời xin điều đại quân của vệ sở ba phủ Bắc Trực Đãi là Bảo Định, Hà Gian, Chân Định từ từ tiến tới Thiên Tân, từ ba mặt tây, bắc, nam hình thành thế bao vây trên quân sự đối với Thiên Tân.

Bạc, thịt vào doanh, quân sĩ bình thường không biết chân tướng lòng tràn đầy vui mừng, không khí trong thành ngoài thành Thiên Tân lại dần dần ngưng trọng.

Hai ngày qua đi, nội các và Binh bộ kinh sư thương nghị về tấu chương của Tần Kham, điều sáu vệ sở của ba phủ Bảo Định, Hà Gian, Chân Định, tổng cộng hơn ba vạn đại quân tiến tới Thiên Tân, Cẩm Y vệ và Đông Hán cũng đã tăng số mật thám và nhân thủ tới Thiên Tân, trong mấy ngày nay, thương hành mặc áo da cừu, tiểu thương đẩy xe, tiên sinh xem bói, lang trung lắc chuông. Mật thám của Hán Vệ dùng các loại thân phận cải trang tiến vào Thiên Tân, trong thành tự dưng có thêm nhiều người lạ.

Cẩm Y vệ và Đông Hán gửi nhiều mật thám tới như vậy, nhân dân Thiên Tân chất phác thiện lương cảm thấy không biết làm sao, trong thành có thêm vài ba, thâm chí mấy chục khuôn mặt lạ còn dễ nói, nhưng tự dưng bỗng nhiên có thêm cả ngàn khuôn mặt xa lạ, giống như thành Thiên Tân bỗng nhiên biến thành một quả trứng thối có lỗ hổng, cả ngàn con ruồi bâu vào, bâu trứng thì bâu trứng, nhưng lại còn là đủ loại kiểu dáng hình tượng như thương nhân, tiểu thương, lang trung, mỗi ngày thản nhiên như không giả vờ giả vịt mời chào sinh ý trên đường, thực sự là có hiềm nghi khinh bỉ chỉ số thông minh của bách tính toàn thành.

Trong quan nha Cẩm Y vệ Thiên Tân.

Tần Kham mặt âm trầm, lườm Lý Nhị đang cười xấu hổ đằng trước.

"Giỏi, làm rất khá, thành Thiên Tân trong mấy ngày ngắn ngủi có thêm năm trăm thương hành, ba trăm lang trung, hai trăm tiên sinh xem bói. Bách tính Toàn thành chỉ có hai ngàn hộ, chia đều cứ mỗi bốn hộ gia đình thì có một thương hành phục vụ riêng, mỗi bảy hộ gia đình thì có một vị đại phu, cứ mỗi mười hộ gia đình thì có một người xem bói, sau này các bách tính buổi sáng rời giường tản bộ, ra khỏi cửa trước hết phải xem một quẻ hỏi cát hung, đi được hai bước thì có đại phu tóm tay họ xem mạch, tiếp theo một đám thương nhân sẽ ùa tới mời họ mua hàng. Cái đám gia hỏa này là phát hiện thương cơ hay là đào được bảo tàng ở thành Thiên Tân."

Lý Nhị cười gượng nói: "Hầu... Hầu gia thứ tội, chuyện này thực sự không thể trách thuộc hạ, Cẩm Y vệ kinh sư chỉ điều tới hơn bốn trăm người, những người tỏa ra phố phường Thiên Tân ngay cả dấu vết cũng không lưu lại, quá đáng là bọn Đông Hán, chẳng nói chẳng rằng. Đột nhiên phái hơn một ngàn người từ kinh sư tới đây, Hầu gia năm trước không phải đã từng có thương nghị với Đới công công của Đông Hán, nói vụ án Bạch Liên giáo Thiên Tân, Hán Vệ chung sức hợp tác sao? Đới công công có lẽ là là muốn thể hiện một chút trước mặt Hầu gia, không ngờ là thể hiện hơi quá."

Tần Kham xoa xoa mặt, cười khổ mấy tiếng.

Hán Vệ tranh đấu hơn trăm năm, trong hơn trăm năm chức quyền chồng chéo, quyền lực và trách nhiệm khó phân, chuyện Cẩm Y vệ có thể quản, Đông Hán cũng có thể quản, lần này lùng bắt Thiên Tân Bạch Liên giáo, Hán Vệ đấu đá hơn trăm năm lần đầu tiên bắt tay, hợp tác thực sự là phá lệ. Lần đầu tiên hợp tác, điều hành và phối hợp nhân viên khó tránh khỏi không thuận. Ví dụ như việc phái mật thám này, Đới Nghĩa cũng không phải muốn tranh công, quả thật là muốn biểu hiện một phen trước mặt Tần Kham, sau lưng yêu mị hiến công tất nhiên vẫn là mưu cầu lợi ích.

Năm trước dùng tài khoản của Cẩm Y vệ cho ngự mã giám Trương Vĩnh mượn năm mươi vạn lượng bạc để phát lương, trên đời không có tường không lọt gió, sau khi chuyện truyền ra, hộ khốn cùng sống không được thuận tâm đã động lòng.

Sau khi Tần Kham đến Thiên Tân Đới Nghĩa phái người gửi tới mấy phong thư. Ngữ khí trong thư cực kỳ nịnh nọt, sau khi hỏi han ân cần thì liền kể khổ, nói Lưu Cẩn ở ti lễ giám cản tay khắp nơi, Đông Hán cũng liên tiếp bị Tây Hán áp chế. Trong Nửa năm thu nhập của Đông Hán bị giảm một nửa, chốt lại là một câu, hán trưởng không phát lương.

Phải nói đồng minh lợi ích của Tần Kham hiện giờ trong cung, đi lại gần nhất chỉ có hai vị Trương Vĩnh và Đới Nghĩa này. Tần Kham dày bên này tất nhiên không thể mỏng bên kia, vốn định sau khi hồi kinh sẽ cho Đới Nghĩa chút bạc, để Đới công công số khổ sau khi nhận bạc rồi sẽ tiếp tục chịu nước miếng của Lưu Cẩn thêm ít ngày.

Bình Luận (0)
Comment