Mơ Tưởng Độc Chiếm Nàng (Dịch Full)

Chương 113 - Chương 113: Chương 113

Chương 113: Chương 113 Chương 113: Chương 113Chương 113: Chương 113

Ánh mắt anh hướng xuống phía dưới, rơi vào ly sữa trong tay Lê Sơ, ánh mắt nóng rực như muốn hủy diệt cái ly.

Trương Mân luôn luôn không có nhãn lực, anh nghe được Phó tổng mở miệng, vội vàng phụ họa nói: “Chị dâu, chị đi cùng chúng tôi đi."

Hai chữ "chị dâu" vừa ra khỏi miệng, sắc mặt ba người đối diện đột biến.

Phó Tự Trì nhấc mí mắt lên, lạnh lùng quét mắt nhìn Trương Mân.

Trương Mân cũng không biết mình nói sai cái gì, nhưng anh rõ ràng cảm giác được trong ánh mắt Phó Tự Trì mang theo ý cảnh cáo.

"Không cần đâu, chiều nay tôi còn có buổi họp mặt, mọi người cứ vui vẻ đi." Lê Sơ nhẹ giọng từ chối.

Lê Sơ kiên định cự tuyệt khiến trong mắt Hạ Minh Châu hiện lên một tia thất vọng.

Anh không thể không thừa nhận chính mình không thể buông bỏ được Lê Sơ, muốn có càng nhiều cơ hội ở chung với cô, cho dù chỉ có thể tiếp xúc với cô ở trước mặt mọi người, hoặc là nói chuyện đơn giản anh cũng sẽ thỏa mãn.

Bầu không khí quá mức áp lực, Lê Sơ cũng không muốn ở lâu.

Từ Tử Khâm giống như là biết ý nghĩ trong lòng Lê Sơ, chủ động mở miệng nói: "Sơ Sơ, điện thoại di động của mình để quên ở trong phòng, cậu cùng mình đi lấy một chút đi."

Nói xong, Từ Tử Khâm lập tức đứng dậy đi tới bên người Lê Sơ.

Lê Sơ ném cho cô một ánh mắt cảm kích, vội vàng đứng lên, Từ Tử Khâm thuận tay kéo ghế dựa của Lê Sơ ra để cho cô thuận tiện đi ra.

Rời khỏi nơi thị phi, Lê Sơ mới thở phào nhẹ nhõm.

Đi vào thang máy, Từ Tử Khâm không nhịn được kéo tay áo Lê Sơ một cái,'Sơ Sơ, có phải cậu đã sớm biết Hạ Minh Châu tới bên này du lịch gắn kết tình cảm đúng không?"

Lê Sơ không muốn lừa Từ Tử Khâm, lập tức gật gật đầu.

Từ Tử Khâm một bộ mình đã biết là có chuyện như vậy,'Nguyên bản mình còn đang cảm thấy kỳ quái tại sao cậu không mang Hạ Minh Châu tới tham gia hoạt động, cái này thì hiểu rồi."

"Sơ Sơ, cậu đối với mình thật tốt quá, không coi mình là bóng đèn, dẫn mình ra ngoài chơi. Cậu yên tâm, mình tuyệt đối sẽ không quấy rầy hai người, cậu và Hạ Minh Châu cứ hưởng thụ thế giới lãng mạn của hai người đi, nếu cần, mình cũng có thể nhường phòng cho hai người."

Lê Sơ mím môi, không dám nhìn thẳng ánh mắt trong suốt của Từ Tử Khâm.

Cô không có cách nào nói cho Từ Tử Khâm biết tình hình thực tế, trong lòng áy náy với Từ Tử Khâm, nhưng cũng chỉ có thể tùy cô liên tưởng như vậy.

Buổi chiều Lê Sơ còn phải tham dự cuộc gặp mặt họa sĩ, không thể đi tới nơi quá xa, lập tức cùng Từ Tử Khâm chơi ở xung quanh khách sạn một chút. Hải Thành phong cảnh xinh đẹp tuyệt trân, khắp nơi đều là thắng cảnh.

Hai người chụp được rất nhiều ảnh, Từ Tử Khâm còn chọn một ít đăng lên nhóm bạn bè, thời gian vài phút lập tức có hơn hai mươi like, cũng có không ít bình luận hâm mộ khen ngợi. Trước khi trở vê khách sạn, Từ Tử Khâm lôi kéo Lê Sơ vào một cửa hàng đồ bơi.

"Sơ Sơ, chờ cậu kết thúc buổi họp mặt, chúng ta có thể đến bể bơi của khách sạn. Đêm qua mình đi xem một chút, bể bơi kia vừa lớn vừa đẹp, khẳng định rất xuất sắc, đến lúc đó mình chụp cho cậu mấy bộ ảnh chân dung, tuyệt đối kinh diễm."

Từ Tử Khâm nhìn về phía bạn tốt, trong mắt hàm chứa nụ cười trêu tức: "Dáng người cậu tốt như vậy, khẳng định là tiêu điểm trong đám người, mình dám cam đoan, Hạ Minh Châu thấy cậu mặc đồ bơi, nhất định không rời mắt ra được.

Từ Tử Khâm vừa nói vừa chọn một bộ áo tắm kiểu bikini, vải vóc ít đến đáng thương, cơ hồ chỉ có thể che khuất bộ phận quan trọng.
Bình Luận (0)
Comment