Mơ Tưởng Độc Chiếm Nàng (Dịch Full)

Chương 165 - Chương 165: Chương 165

Chương 165: Chương 165 Chương 165: Chương 165Chương 165: Chương 165

Cảm xúc quá mức kích động làm cho dạ dày của cô lại bắt đầu cuồn cuộn, bụng dưới cũng mơ hồ hiện ra đau đớn.

Lê Sơ hít sâu vài hơi, cảm thấy khó chịu nên giọng nói cũng dịu lại "Sáng mai tôi sẽ về."

Trong điện thoại ai cũng không nói gì nữa, trong lúc nhất thời không khí ngưng đọng, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở của nhau.

Phó Tự Trì đè nén cơn giận trong lòng, môi mỏng khẽ mở: 'Biết rồi."

Bảy giờ sáng hôm sau, Lê Sơ đánh thức Từ Tử Khâm.

Từ Tử Khâm chín giờ phải đến văn phòng luật quẹt thẻ đi làm, bây giờ còn có hai giờ, về nhà tắm rửa thay quần áo, thời gian dư dả.

Từ Tử Khâm bởi vì say rượu, lúc đứng lên đầu óc đau như là bị bình rượu đập nát đầu.

Cô nằm sấp trên giường cọ cọ như một con mèo, khóc lóc kể lể: "Sơ Sơ, đầu mình đau quá, không muốn đi làm."

Lê Sơ ngồi bên giường, đưa tay giúp cô ấn huyệt vị trên đầu giúp cô thư giãn,Vậy xin nghỉ nửa ngày, ngủ một giấc thật ngon."

"Không được, cậu không biết sếp của mình có bao nhiêu khủng bố, đi chậm một giây anh ta cũng sẽ nhìn chằm chằm mình không buông, thật không biết mình đã chọc tới chỗ nào của tên đó."

Từ Tử Khâm từ trên giường ngồi dậy, biểu tình phẫn nộ quở trách ông chủ,'Mình chỉ là một thực tập sinh nho nhỏ, tại sao mỗi ngày đều tức giận với mình? Hạ thấp mình không đáng một đồng, đả kích nghiêm trọng lòng tự tin của mình."

"A a a a, sớm muộn gì mình cũng phải xử lý sếp."

Lời như vậy Lê Sơ đã nghe qua vô số lần.

Mỗi khi Từ Tử Khâm gửi tin nhắn cho cô, ngoại trừ mắng chuyện công tác chính là mắng ông sếp luật sư của cô.

Lê Sơ chỉ biết được từ trong đôi câu vài lời của cô ấy, ông chủ văn phòng luật Quân Trạch, Ngôn Gia Hứa là sinh viên ưu tú tốt nghiệp khoa chính quy Lạc Thành, lại ra nước ngoài du học ba năm, sau khi trở về sáng lập sở luật Quân Trạch, không đến 30 tuổi văn phòng luật do anh sáng lập đã chen chân vào hàng ngũ văn phòng luật hàng đầu Lạc Thành.

Người như vậy đại khái yêu cầu đối với nhân viên cũng rất cao, cho nên mới đối với Từ Tử Khâm càng thêm nghiêm khắc.

Lê Sơ không hiểu lắm chuyện công sở, cũng chỉ có thể dễ dàng an ủi vài câu.

Chờ Từ Tử Khâm từ phòng tắm tắm rửa xong đi ra, Lê Sơ đưa danh thiếp trong tay cho cô ấy, đơn giản nói rõ chuyện xảy ra tối hôm qua.

Từ Tử Khâm sau khi nghe xong mở to hai mắt, cả người giống như chết máy, Sơ Sơ, cậu nói là tối hôm qua mình bị người đàn ông này ôm lên, sau đó mình còn làm bẩn quần áo của anh ấy?"

Lê Sơ gật đầu "Thời tiên sinh nói không cần chúng ta bồi thường, nhưng mình cảm thấy ngượng ngùng, anh ấy tốt bụng giúp đỡ, lại làm bẩn quần áo, nói thế nào chúng ta cũng nên trả tiên giặt khô, cậu cảm thấy thế nào?”

"Muốn trả cũng là mình trả, Từ Tử Khâm cúi mặt xuống/'Sơ Sơ, việc này không có quan hệ với cậu, cậu cũng đừng quản, tối nay mình tự mình liên lạc với anh ấy là được."

Nghĩ tới chuyện Lê Sơ nói kia, Từ Tử Khâm muốn chết cũng có.

Áo khoác sáu con số, cô phải làm bao lâu mới có thể trả hết.

Cứu mạng, nhà dột lại gặp mưa suốt đêm, nhưng chỗ dột này không khỏi quá lớn.

Lê Sơ biết Từ Tử Khâm hiện tại sống một mình, người trong nhà cũng không cho cô sinh hoạt phí nữa, tiền thuê nhà giao xong lại trừ tiền ăn uống, chút tiền lương ít ỏi của cô cơ hồ không có khả năng tiết kiệm được.

Trên đường trở về, Lê Sơ lặng lẽ dùng Alipay chuyển năm ngàn đồng cho Từ Tử Khâm.

Không tới vài phút, Từ Tử Khâm lại chuyển tiền trở về,'Sơ Sơ, mình còn có tiên, chút phí giặt khô kia không tính là gì, tiền của cậu còn phải trả nợ, chính mình tích góp là được."

"Chuyện của cậu và tên khốn họ Phó kia mình sẽ không ngồi yên mặc kệ, nếu anh ta còn dám uy hiếp cậu thì mình sẽ đập nát đầu chó của anh ta. Còn nữa... Chuyện phá thai, nếu cậu nghĩ kỹ, mình sẽ cùng cậu đi bệnh viện."
Bình Luận (0)
Comment