Chương 173: Chương 173
Chương 173: Chương 173Chương 173: Chương 173
Lê Sơ không thể tự lừa dối mình nữa.
Có lẽ sâu trong đáy lòng cô cũng quan tâm đến đứa bé này.
Nhưng mà, cô làm sao có thể bởi vì sự quan tâm của mình mà để cho đứa nhỏ đi tới thế gian, thống khổ sinh sống đây.
Như vậy thật sự quá ích kỷ.
Sắc mặt Lê Sơ quả thật không tốt lắm, cực kỳ tái nhợt, môi cũng mất đi huyết sắc.
Sự tức giận trong đáy mắt Phó Tự Trì tản đi, anh bế cô lên, đi vào phòng.
Lê Sơ nằm trên giường nhanh chóng ngủ thiếp đi, Phó Tự Trì ngồi bên giường, đầu ngón tay thon dài xoa xoa mặt cô, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô.
Rốt cuộc anh vẫn không có cách nào với cô.
Một khắc biết Lê Sơ ở bệnh viện kia, trong lòng anh vừa giận vừa sợ, tức giận cô tự chủ trương, càng sợ cô thật sự không muốn có con.
May mà anh ngăn lại.
Anh biết Lê Sơ sẽ không từ bỏ tâm tư này, lần sau, anh còn kịp không?
Đứa nhỏ này tới ngoài ý muốn, anh cho rằng đây sẽ là chất xúc tác tình cảm giữa bọn họ, sẽ khiến Lê Sơ hồi tâm chuyển ý, hoàn toàn buông bỏ Hạ Minh Châu, yên ổn ở cùng một chỗ với anh.
Nhưng anh không ngờ, Lê Sơ lại thật sự không cần con của anh.
Đôi mắt thâm thúy nhuốm một tia âm trầm, trong phòng yên tĩnh vang lên giọng nói trâm khàn: "Sơ Sơ, anh sẽ không để em rời đi." Trước cửa bệnh viện.
Từ Tử Khâm đứng ở trước xe Trình Hi Vi, sắc mặt rối rắm.
Cô luôn luôn không thích Trình Hi Vi, nhưng trước mắt người có thể giúp được chỉ sợ cũng chỉ có Trình Hi Vi.
Cô hạ thấp tư thế, khẩn cầu: "Chị, chị có thể nghĩ cách giúp Sơ Sơ được không?”
Trình Hi Vi khẽ lắc đầu: "Tôi không giúp được cô ấy, thân phận của Phó Tự Trì không tâm thường, không phải người mà Trình gia có thể động vào."
Từ Tử Khâm cũng không rõ lai lịch của Phó Tự Trì, chỉ cho rằng anh là tổng giám đốc công ty khoa học kỹ thuật mà thôi,Anh ta không phải chỉ là mở một công ty sao?"
Thời Doanh đi ngang qua bên người Từ Tử Khâm, phát ra một tiếng cười "Em gái, tôi đã sớm nói các em đấu không lại cậu ấy, đừng giãy giụa nữa."
"Lai lịch của anh ta là gì?" Từ Tử Khâm không phục hỏi.
Trình Hi Vi ghé vào tai cô, thấp giọng nói: "Anh ấy là thái tử gia của tập đoàn Hằng Á."
Thân thể Từ Tử Khâm dần dần cứng đờ, đồng tử nhăn nhúm.
Tập đoàn Hằng Á bao gồm bất động sản, thương giới, điện ảnh và truyền hình, người cầm quyên Phó Thế Xương quanh năm chiếm cứ vị trí đầu bảng xếp hạng phú hào Forbes.
Phó Tự Trì là thái tử gia của tập đoàn Hằng Á, đây chẳng phải là căn bản không ai có thể cân bằng anh ta sao.
Từ Tử Khâm nắm cổ tay Trình Hi Vi, đáy mắt dâng lên một mảnh sương trắng mờ mịt,'Thật sự một chút biện pháp cũng không có sao?
Trình Hi Vi rũ mắt xuống.
Dùng thực lực Trình gia chống lại tập đoàn Hằng Á không khác gì kiến lay voi, không có một chút tác dụng.
Cô có thể giúp Lê Sơ một lần, nhưng khó có thể giúp được lần thứ hai.
Huống chi, cô cũng không thể kéo cả Trình gia xuống nước.
Trình Hi Vi: "Xin lỗi."
Từ Tử Khâm buông lỏng tay ra, cô biết mình không nên làm khó Trình Hi Vi nữa, cô ấy đã giúp các cô đủ nhiều.
Từ Tử Khâm hơi cúi đầu: "Học tỷ, mặc kệ nói như thế nào vẫn là cám ơn chị."
Cám ơn cô chịu giúp Lê Sơ liên hệ bệnh viện, cũng cảm ơn cô bày mưu tính kế, mặc dù vẫn thất bại, nhưng cô cũng nên thay Lê Sơ nói một tiếng cảm ơn.
Trình Hi Vi không nhận lấy lòng biết ơn của Từ Tử Khâm, chỉ lái xe nghênh ngang rời đi.
Gió lạnh hiu quạnh, Từ Tử Khâm đứng ở cửa bệnh viện, trong lòng vừa bất đắc dĩ lại phẫn nộ, cô nhìn về phía người đàn ông đứng bên cạnh mình, ngữ khí không tốt nói: “Anh còn không đi?"
Thời Doanh nhếch môi cười cười: "Em gái, việc này cũng không phải tôi làm, không cần phải nổi giận với tôi."