Chương 245: Chương 245
Chương 245: Chương 245Chương 245: Chương 245
Trong quán cà phê có nhiệt độ thích hợp làm cho người ta chỉ cảm thấy thích ý, nhưng Lê Sơ luôn cảm thấy có người đang nhìn các cô.
Cô luôn luôn mẫn cảm, một chút gió thổi cỏ lay đều có thể rất nhanh phát hiện. Loại cảm giác bị theo dõi này, từ sau khi Thời Doanh xuất hiện vẫn luôn đi theo.
Lê Sơ theo bản năng quay đầu nhìn ra ngoài bức tường thủy tinh. Đối diện đường cái có một chiếc xe đỗ lại, bởi vì cách rất xa, lại không thấy rõ biển số xe, cô không nhận ra đó là loại xe gì, chỉ nhìn đường nét dường như có giá trị rất xa xỉ.
Không biết như thế nào, cô cảm giác trong xe đỗ ở ven đường có người, mà người kia cũng đang nhìn cô.
Một cảm giác mát mẻ xeẹt qua da thịt của cô, làm cho Lê Sơ không khống chế được phát run, cô hốt hoảng lướt qua ánh mắt, bưng cà phê trước mặt lên uống một ngụm, bởi vì uống quá nhanh nên sặc đến cổ họng, kịch liệt ho khan vài tiếng, giống như là muốn ho cả phổi ra ngoài...
Từ Tử Khâm kéo Thời Doanh ra ngoài cửa. Gió tháng năm mang theo ấm áp, lướt qua gò má có loại nhu tình nói không rõ.
Nhưng Thời Doanh lại không nhìn thấy nửa phần ngọt ngào trên mặt vợ. Anh tự biết làm sai chuyện, trong lòng gấp đến hốt hoảng, trên mặt kéo ra vẻ tươi cười, anh cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Bà xã, làm sao vậy?”
Từ Tử Khâm cười lạnh một tiếng, hỏi ngược lại: "Làm sao vậy? Anh không biết sao?"
Anh vẫn mạnh miệng như trước, trong lòng nghĩ không chừng là Tử Khâm đang lừa anh chủ động thú nhận. Từ Tử Khâm dùng khóe mắt nhìn lướt qua xe đối diện đường cái,'Xe kia đừng nói cho em biết là anh gạt em mua."
"Xe kia...' Thời Doanh suy tư làm sao lừa gạt đi qua,Là khách hàng."
Anh nuốt một ngụm nước bọt, nói tiếp: "Khách hàng của anh vừa vặn muốn tới gần đây, lập tức tiện đường dẫn anh cùng tới đây." Ý lạnh trong lòng một đợt lại một đợt dâng lên, đông lạnh đến tứ chi của anh cũng bắt đầu cứng ngắc.
Từ Tử Khâm tự nhiên là không tin lời nói ma quỷ của anh/Vậy sao? Em đây đi chào hỏi cùng khách hàng của anh một chút." Nói xong, cô làm bộ muốn đi về hướng chỗ xe đậu.
Thời Doanh nào dám để cho Từ Tử Khâm và Phó Tự Trì gặp nhau, tính tình của Tử Khâm thế kia, cùng với mức độ chán ghét đối với Phó Tự Trì, căn bản là không thể đại náo một hồi. Anh vội vàng ngăn cản,Đừng đi."
Từ Tử Khâm dừng bước, hai tay đặt trước ngực, chờ Thời Doanh nói, ánh mắt cô lộ ra vẻ tức giận, môi cơ hô mím thành một đường. Thời Doanh biết mình không giấu được, sau khi thở dài một hơi, dứt khoát hoàn toàn nói ra: "Phó Tự Trì ở trong xe."
Giọng anh nhẹ như ruồi muỗi, lại nói cực nhanh, khiến người ta căn bản nghe không rõ."Cái gì? lặp lại lân nữa."
"Phó Tự Trì ở trong xe." Từ Tử Khâm đánh giá xe một cái, lạnh lùng hỏi: "Anh ta tới làm gì?"
"Cậu ấy cũng không có ý gì, chỉ muốn nhìn từ xa một cái."
Thời Doanh giải thích cho bạn tốt. Anh biết lúc này nên vạch rõ giới hạn với cặn bã, nhưng rốt cuộc Phó Tự Trì là bạn của anh hơn hai mươi năm, tình anh em này không thể dứt bỏ. Từ Tử Khâm cũng không phải người không rõ lý lẽ, tuy rằng cô chán ghét Phó Tự Trì, nhưng cũng không có nghiêm lệnh cấm Thời Doanh qua lại với anh, cũng không có nghĩa là cô có thể dễ dàng tha thứ cho tên hỗn đản này tùy ý xuất hiện trước mặt Lê Sơ.
Trong lòng cô có oán có giận, cũng sẽ không nổi giận với người không liên quan, hôm nay Thời Doanh mang Phó Tự Trì tới cũng không vô tội, Từ Tử Khâm cũng không thu liễm nữa.
"Năm đó Sơ Sơ trải qua bao nhiêu thống khổ, anh cũng là nhìn thấy, anh còn muốn cậu ấy tiếp tục thống khổ sao? Anh và Phó Tự Trì là bạn tốt, hai người có lui tới em cũng không phản đối, nhưng là anh không thể giúp anh ta làm tổn thương bạn thân của em."
"Bà xã, anh tuyệt đối không có giúp cậu ấy, A Tự đáp ứng không xuất hiện ở trước mặt Lê Sơ, anh mới đồng ý dẫn cậu ấy tới đây." Thời Doanh trong lòng sốt ruột, chỉ sợ thật sự chọc Từ Tử Khâm giận. Ngày mai sẽ cử hành hôn lễ, cũng không thể xảy ra bất cứ sự cố gì.