Mơ Tưởng Độc Chiếm Nàng (Dịch Full)

Chương 79 - Chương 79: Chương 79

Chương 79: Chương 79 Chương 79: Chương 79Chương 79: Chương 79

Và hy vọng của cô là triển lãm tranh Turing.

Một bức tranh của vị trí vàng Turing có thể bán được hàng triệu đô.

Chỉ cần cô có thể tỏa sáng rực rỡ trong triển lãm tranh, được chú ý, như vậy tranh của cô có thể bán ra giá cao, danh tiếng của cô cũng sẽ theo nước lên thì thuyền lên, đến lúc đó cô cũng không cần vì tiền mà lo lắng nữa.

Phó Tự Trì từng dùng điều kiện này để ép cô rời khỏi Hạ Minh Châu, lúc ấy cô không đồng ý, nhưng bây giờ cô vẫn hoàn thành tâm nguyện của anh. Nhưng cô cũng biết, nếu muốn cầu xin Phó Tự Trì cho phép cô tham gia triển lãm tranh, nhất định phải có đủ thành ý khiến anh hài lòng.

Sáng sớm hôm sau, Lê Sơ lập tức đi làm thủ tục xuất viện, ba người về đến nhà không bao lâu, người đòi nợ đã như cơn gió tới cửa thúc giục.

Lê Sơ bảo mẹ đỡ cha lên lầu.

Lê Diệu Tường lại không đáp ứng, ông lo lắng đám người này sẽ gây bất lợi cho con gái mình.

Người đòi nợ cũng không dám làm càn, chuyện nhóm người trước bị đưa đến cục cảnh sát chịu hình phạt còn rõ mồn một trước mắt, ai cũng không muốn làm tên quỷ xui xẻo tiếp theo.

Ngay cả nói chuyện cũng đều là khách khí/Lê tiểu thư, chúng ta phải thông cảm cho nhau, thiếu nợ trả tiền là chuyện hiển nhiên, các người cứ kéo dài như vậy cũng không phải chuyện tốt lành, mấy anh em chúng tôi mỗi ngày đến nhà cô chặn người, các người cũng phiền không phải sao. Ý chúng tôi là, sớm trả tiền, hai bên đều có thể an ổn một chút." "Có mang máy POS không?”

Người dẫn đầu sửng sốt, vội nói: "Mang theo mang theo.

Hắn vẫy tay một cái, cấp dưới liên câm máy POS tới.

Lê Sơ lấy thẻ ra, nhưng không đưa thẻ cho họ/Giấy vay nợ đâu?"

Người đàn ông dẫn đầu lấy giấy vay nợ từ trong ngực ra,'Cô nộp tiền, giấy vay nợ này sẽ trả lại cho cô."

Lê Sơ xoay người nhìn về phía cha: "Cha, là tờ giấy vay nợ này sao?

Lê Diệu Tường đi khập khiễng hai bước, sau khi thấy rõ, gật gật đầu.

Lê Sơ quẹt thẻ, nhập mật mã.

Hóa đơn rất nhanh được xuất từ trong máy POS ra.

Đám người kia thấy có tiên, ai nấy đều vui vẻ ra mặt, người đàn ông dẫn đầu khóe miệng cũng không ngừng cười: "Lê tiểu thư thật là sảng khoái, trả hết một lần, được rồi, chúng tôi sẽ không quấy rầy nữa, sau này muốn vay tiền cứ việc tới tìm chúng tôi."

Lê Sơ lấy lại giấy nợ, hơn nữa còn bảo tên kia ký thêm một tờ chứng từ đã trả hết nợ.

Đối phó với đám du côn lưu manh này, cô không thể không suy nghĩ nhiều.

Đám người giải tán hết, cái nhà này cuối cùng cũng hoàn toàn yên tĩnh lại.

Sau khi dàn xếp ổn thỏa cho cha mẹ, buổi chiều Lê Sơ trở về Lạc Thành.

Triển lãm tranh Turing sắp bắt đầu cô cần Phó Tự Trì thực hiện lời hứa.

Trên đường trở về Lạc thành, Lê Sơ gửi tin tức cho Từ Tử Khâm, Từ Tử Khâm vui mừng hớn hở thu dọn đồ đạc trở về phòng trọ, chỉ chờ Lê Sơ trở về. Lúc Lê Sơ về đến nhà, trên bàn cơm đã bày không ít hộp thức ăn bên ngoài.

Đồ đạc còn chưa kịp để vào trong phòng, cô đã bị Từ Tử Khâm kéo đến trước bàn ăn,'Sơ Sơ, mình cũng sắp một tuần không gặp cậu, rất nhớ cậu, biết cậu thích đồ ăn nhà này nên mình đặc biệt gọi đồ ăn bên ngoài chúc mừng cậu trở về."

Tâm ý của Từ Tử Khâm làm cho Lê Sơ động lòng, cũng rất cảm ơn ông trời đã cho cô người bạn tốt như vậy.

Lê Sơ rửa tay ngồi xuống, nhìn thức ăn trên bàn, trong lòng trào ra một tia chua xót,"Tử Khâm, cám ơn cậu."

Từ Tử Khâm nuốt thức ăn trong miệng xuống, 'Chút chuyện nhỏ này còn cần phải cám ơn, cậu cũng quá khách khí.
Bình Luận (0)
Comment