Mơ Tưởng Độc Chiếm Nàng (Dịch Full)

Chương 95 - Chương 95: Chương 95

Chương 95: Chương 95 Chương 95: Chương 95Chương 95: Chương 95

Phó Tự Trì lái xe đi thẳng đến quán rượu tư nhân trên đường Đồng Lĩnh.

Trên đường, anh gọi điện thoại cho Thời Doanh,'Ra ngoài uống rượu."

Thời Doanh đang khiêu vũ cùng một đám người đẹp nóng bỏng ở hộp đêm, chợt nhận được điện thoại của Phó Tự Trì, lập tức cảm thấy không có chuyện gì tốt.

Phó Tự Trì phàm khi tìm anh uống rượu, tuyệt đối là tâm tình đang cực kém.

Thời Doanh đột nhiên cảm thấy mình cực kỳ giống kẻ bồi rượu coi tiên như rác, hơn nữa, anh còn không có bất kỳ lý do gì để cự tuyệt, ai bảo anh là cái người cực kỳ rảnh rỗi.

Nửa giờ sau, Thời Doanh đẩy cửa phòng bao ra.

Người đàn ông ngồi gác chân trên sô pha tự phụ tao nhã, cực kỳ giống nhân vật bước ra từ truyện tranh. Thời Doanh còn từng trêu chọc Phó Tự Trì, nếu công ty đóng cửa sẽ lăn lộn trong làng giải trí, dựa vào khuôn mặt này của anh, tuyệt đối không thiếu người theo đuổi.

Sắc mặt Phó Tự Trì âm trầm đáng sợ, khớp xương nắm chén rượu rõ ràng, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên.

Thời Doanh đảo mắt, đi tới bên cạnh anh ngồi xuống, Tôi nói Phó tổng giám đốc, buổi tối tốt đẹp như vậy, cậu không ân ái với em gái lần trước để túi ở trong xe cậu, chạy ra đây uống rượu giải sâu cũng quá lãng phí rồi."

Lời nói của Thời Doanh giẫm lên điểm đau của Phó Tự Trì, đâm vào huyệt Thái Dương của anh. "Câm miệng."

Thời Doanh vẻ mặt phục anh, hai tay đầu hàng,'Được được được, tôi câm miệng."

Qua không bao lâu, Thời Doanh nhịn không được,A Tự, cậu cãi nhau với em gái kia à?"

Thời Doanh vô cùng quan tâm đến tình cảm của người anh em này, nói thế nào cũng lớn tuổi như vậy, ngoại trừ ba năm trước đây trải qua một đoạn yêu đương ngắn ngửi, ngay cả miệng cũng chưa hôn đã bị đá. Đến bây giờ một người phụ nữ bên cạnh cũng không có, cũng sắp thành thánh nhân rồi.

Là anh em chí cốt, anh có thể không sốt ruột sao?

Phó Tự Trì lạnh lùng trừng mắt nhìn Thời Doanh, môi mỏng mím chặt hơn.

Ánh mắt Thời Doanh biến đổi,'Thật sự trở mặt sao?"

Thở dài một hơi, Thời Doanh bất đắc dĩ nói: “A Tự, cậu chính là quá không hiểu phụ nữ, con gái đều là muốn dỗ dành, mua chút túi xách trang sức đem tặng, hoặc là mang cô ấy đi nhà hàng cao cấp, mọi tức giận đều có thể dỗ cho êm xuôi."

Thời Doanh tự xưng đã tung hoành tình trường nhiều năm, rất được phụ nữ ái mộ, chính là dựa vào công phu dỗ dành con gái của mình.

Tuy nói trên thương trường anh không bằng Phó Tự Trì, nhưng trên tình trường, lại không ai địch nổi.

Phó Tự Trì cười nhạo, mi tâm nhướng lên/Tôi đi dỗ cô ấy?"

Muốn anh dỗ dành cô, cô cũng xứng?

Nghĩ đến người phụ nữ vì người đàn ông khác cầu xin anh, anh đã hận không thể trói cô cùng người đàn ông kia mỗi người một nơi cho hả giận. "Giữa hai người dù sao cũng phải có người cúi đầu tốn chút tâm tư là có thể dỗ dành, cần gì phải buồn bực uống rượu ở đây, dỗ dành phụ nữ lại không mất mặt, người đàn ông nào mà không dỗ dành phụ nữ chứ."

Thời Doanh kiên nhẫn khuyên nhủ, anh thật sự sợ Phó Tự Trì sẽ không còn tình cảm nữa.

Lần trước chia tay đã bi lụy ba năm, lần này chia tay không chừng lại thêm ba năm, Phó Tự Trì cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn, nhưng anh sẽ lôi kéo bọn họ uống rượu không màng sống chết.

Phó Tự Trì không yêu quý thân thể của mình, nhưng Thời Doanh còn muốn sống thêm vài năm nữa.

Phó Tự Trì nâng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch, trong ánh mắt chứa đầy suy tư,Dõỗ cô ấy?"

Anh dùng tiền giải quyết chuyện trong nhà cô, lái xe bốn giờ đến thị trấn Văn Đức cứu cô, cũng để cô như ý nguyện tham gia triển lãm tranh.
Bình Luận (0)
Comment