Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1000 - Chương 998. Mẹ Đẻ Tần Ánh Nguyệt

Chương 998. Mẹ Đẻ Tần Ánh Nguyệt
Chương 998. Mẹ Đẻ Tần Ánh Nguyệt

Lâm Dật cái hiểu cái không gật đầu.

"Nhưng đã nhiều năm như vậy, làm sao một chút tin tức cũng không truyền ra?"

"Bởi vì là tất cả thành viên trong nước cơ mật tối cao, cho nên bất cứ tin tức gì đều được phong tỏa. Chỉ cần bộ an ninh quốc gia không tiết lộ tin tức này, thì sẽ không có người nào biết."

"Nơi này ở đâu?"

"Trên đảo Tilia ở 30 vĩ độ bắc."

"Tilia?"

"Trải qua nhiều năm nghiên cứu, người ta đã phát hiện ra nền văn minh Tilia cổ đại tồn tại ở đó. Hơn nữa có rất nhiều chứng cứ đều chỉ rõ, nền văn minh này đã thực sự đã tồn tại. Hơn nữa trình độ tiên tiến của nó, có thể vượt qua xã hội loài người bây giờ."

"Có thể nói rõ cụ thể không?"

"Ba năm trước, các chuyên gia nghiên cứu khoa học ở Mỹ đã phát hiện ra pin ở trên đảo."

"Sao?! Pin?" Lâm Dật kinh ngạc không ngậm mồm vào được, "Ông chắc chắn không nói đùa chứ?"

"Cậu tên tiểu tử này, đều lúc này tôi làm gì còn tâm tư nói đùa với cậu nữa." Dương Nghiễm Hạ nói: "Nó được làm từ bình gốm, nhựa đường và thanh kim loại, không có tính di động như ngày nay."

"Điều này cũng không thể nói rõ vấn đề gì." Lâm Dật nói: "Ở trình độ khoa học kỹ thuật, vẫn chưa đạt đến trình độ bây giờ."

"Nhưng các nhân viên liên quan đã phát hiện ra mỏ quặng Uranium ở trên đảo. Và bên cạnh đó, còn phát hiện được một lò phản ứng hạt nhân bị bỏ hoang. Hơn nữa công nghệ kỹ thuật cũng khá tiên tiến, khoa học kỹ thuật bây giờ đều không thể đạt đến."

Híz-khà-zzz ——

Lâm Dật hít vào một ngụm khí lạnh, phát hiện pin, cũng không thể nói rõ bao nhiêu vấn đề.

Nhưng phát hiện lò phản ứng hạt nhân, hơn nữa hàm lượng kỹ thuật so với trình độ bây giờ đều cao hơn, này mẹ nó liền rất khủng bố rồi.

Lâm Dật trầm mặc suy tính.

Không có gì bất ngờ xảy ra, hệ thống nên là từ trong cái nền văn minh này đi ra ngoài.

Cho nên bất luận nhìn như thế nào, trình độ văn minh cao hơn xã hội loài người hiện tại, đây là một kết quả tất nhiên.

Căn cứ vào nguyên nhân như vậy, ở trên đảo xuất hiện lò phản ứng hạt nhân, hình như cũng không coi là gì.

"Nơi này có giá trị nghiên cứu khoa học rất lớn, cho nên có rất nhiều quốc gia đều đang tranh giành, lữ đoàn Trung Vệ chính là như vậy mà hình thành."

"Nhưng có một chỗ rất kỳ quái." Lâm Dật nói:

"Nếu như người của lữ đoàn Trung Vệ đều thành thạo phương pháp chiến đấu phát lực Đan Điền như vậy, thì người từ những quốc gia khác hẳn không phải là đối thủ của người Trung Quốc. Đáng lý ra họ là đang giành lợi thế trong quá trình khai thác và thăm dò."

"Cậu nếu như nghĩ như vậy, vậy thì quá toàn diện rồi." Dương Nghiễm Hạ cười nói:

"Toàn thế giới đều là một thể cộng đồng, chỉ bất quá Trung Quốc có lịch sử văn minh lâu đời, lại tăng thêm với một số ảnh hưởng của phim truyền hình, rất nhiều người sẽ lầm tưởng, công phu thần kỳ là đặc sắc của Trung Quốc, trên thực tế không phải vậy."

"Thông qua nhiều năm khảo sát, người ta phát hiện loại phương thức chiến đấu phát lực Đan Điền này, chính là từ nơi văn minh cổ đại được tìm ra này. Sau đó từ từ lan truyền ra khắp toàn thế giới, và sau đó nó phát triển thành bộ dáng như ngày nay."

"Như vậy nói cách khác, đều sẽ có người từ những quốc gia khác đều biết phương thức chiến đấu này."

"Bởi vì dân số Trung Quốc đông đúc, lại tăng thêm người Trung Quốc chịu khổ, cho nên số người hiểu được phương thức chiến đấu này nhiều nhất so với tất cả các quốc gia khác." Dương Nghiễm Hạ lời ít mà ý nhiều trả lời:

"Nhưng mười mấy năm trước, loại ưu thế này liền không còn rõ ràng nữa. Bởi vì một số quốc gia phát triển, nghiên cứu ra một loại thuốc có thể thay đổi gen, dùng khoa học kỹ thuật để tăng cường thể chất của con người, từ đó có năng lực chiến đấu càng mạnh hơn. Cho nên những năm này, chúng tôi cũng không chiếm được thế thượng phong."

Trong giây lát, vẻ mặt Lâm Dật dừng lại, giống như đang nghĩ tới điều gì.

Mitsui Paints vẫn luôn muốn lôi kéo mình nhập bọn, muốn phát hành một loại thuốc di truyền gen.

Có thể hay không có liên quan đến chuyện này?!

Hô ~~

Lâm Dật thở phào, vấn đề này đã làm phiền anh, dường như lúc này anh đã tìm ra được đáp án rồi.

Nhìn tình hình trước mắt, đã không có lý do nào như này, khiến cho bọn họ cứ chấp nhất như vậy rồi.

Nhưng nếu như nhìn theo cách đó, bọn họ chắc sẽ không dễ dàng gì mà từ bỏ.

Một ngày nào đó trong tương lai, vẫn có thể sẽ tìm đến trên đầu mình nữa.

"Tôi đã nói hết tất cả những gì tôi biết cho cậu rồi." Dương Nghiễm Hạ nói:

"Cậu đối với lữ đoàn trung vệ lữ có ý nghĩ gì không?"

"Có thể đi nhìn xem không."

Lâm Dật cảm thấy, bất luận xuất phát từ mục đích gì, mình cũng hẳn là nên đi xem thử.

Bởi vì hệ thống chính là từ nơi này tới, đi xem thử cũng không sao

Hơn nữa, Dương Nghiễm Hạ cũng nói, lữ đoàn Trung Vệ chế độ tương đối lõng léo, đối với cuộc sống của mình, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn.

Nói chung, tình hình đã đặt ở trước mặt mình rồi.

Dù như thế nào, cũng nên đi xem một chút.

"Nếu đồng ý, tôi giúp cậu liên hệ với người bên lữ đoàn trung vệ, đến lúc đó sẽ do người của bọn họ bàn bạc với cậu."

Lâm Dật gật đầu, ngẩng đầu nhìn Dương Nghiễm \Hạ.

"Lão Dương, tôi còn có một việc muốn hỏi."

"Cậu nói đi."

"Ông mới vừa nói Tần gia, là chuyện gì xảy ra?"

"Tần gia ..."

Trầm ngâm chốc lát, Dương Nghiễm Hạ nói:

"Tình hình bên Tần gia tôi chỉ biết một ít, nhưng tôi cảm thấy chuyện này, vẫn là cậu tự mình đi tìm đáp án tốt hơn."

"Thần bí như vậy sao?"

"Đối với cậu mà nói, vẫn tính là có ý nghĩa, cho nên tôi sẽ không nói thêm cái gì."

"Được, tôi biết rồi."

"Chuyện lữ đoàn Trung vệ, cậu chờ tôi thông báo, đoán chừng cũng không mất mấy ngày liền có thể có tin tức. Nhưng nhớ kỹ, chuyện này phải bảo mật, trừ bản thân cậu, bất luận người nào cũng không thể nói."

"Được."

Lâm Dật đứng dậy rời đi, Mạc Hồng Sơn tiễn anh lên xe.

Trên đường trở về, Lâm Dật mặt vẫn không có cảm xúc, trong đầu đều nghĩ tới chuyện Dương Nghiễm Hạ mới vừa nói.

Chỉ là anh không quan tâm đến nền văn minh Tilia và lữ đoàn trung vệ.

Nhưng Tần gia trong miệng Dương Nghiễm Hạ, vẫn còn nguyên trong trí nhớ của anh.

Nhưng bất kể nghĩ như thế nào, cũng đều không có manh mối.

Trong lúc mơ hồ, Lâm Dật đem xe lái đến thôn Hoan Hỉ, nhưng cũng không đi làm chuyện riêng của mình.

Mà là cầm điện thoại di động, gọi điện cho Thẩm Thục Nghi.

"Dì Thẩm, dì có bận không?"

"Có việc gì cậu nói đi."

Lâm Dật đã đến cấp bậc này, anh gọi điện thoại tới, bất luận trên tay đang bận chuyện gì, Thẩm Thục Nghi đều sẽ lấy anh làm tiền đề trước.

"Con muốn hỏi dì một chuyện, nếu như dì cũng biết, nhất định phải nói cho con biết."

"Chuyện gì lại nghiêm túc như vậy?"

"Ở Trung Quốc có phải còn một gia tộc họ Tần không?"

Bên đầu điện thoại bên kia Thẩm Thục Nghi dừng lại một giây đồng hồ.

"Hừ, tại sao cậu lại hỏi thăm về chuyện của Tần gia."

"Muốn biết một chút."

"Lúc trước Tần gia rất lợi hại, gần như là ở Yến Kinh, xếp hàng vào ba gia tộc lớn."

"Sau đó thì sao, hiện tại sa sút?"

"Gần như là vậy, tối thiểu giảm đi không ít." Thẩm Thục Nghi nói ra: "Đã không còn kiêu ngạo độc đoán như trước nữa."

Thẩm Thục Nghi biết như thế nào dừng lại, Lâm Dật hỏi cái gì liền nói cái đó, không hỏi, liền không nói nhiều.

"Con muốn hỏi, Tần gia này cùng với con có quan hệ gì không?"

Thẩm Thục Nghi đã trầm mặc mấy giây, "Cậu chắc chắn muốn biết?"

"Chắc chắn."

"Mẹ ruột của cậu tên là Tần Ánh Nguyệt, chính là người Tần gia."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 998.
Bình Luận (0)
Comment