Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1008 - Chương 1006. Thời Gian Này Không Có Cách Nào Vượt Qua Cả

Chương 1006. Thời Gian Này Không Có Cách Nào Vượt Qua Cả
Chương 1006. Thời Gian Này Không Có Cách Nào Vượt Qua Cả

“Tại sao lại cho heo ăn nữa! Một đêm đã cho ăn ba lần rồi!”

Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy mình như muốn điên rồi.

Cô cầm lấy chăn mền, che đầu của mình lại, nhìn như con chim cút đang trốn trong chăn.

“Nó không phải do em mang về sao, em phải phụ trách chứ!”

“Em không chịu trách nhiệm gì nữa hết, em muốn đi ngủ!”

Lâm Dật cảm thấy bất đắc dĩ, đành tự mình xuống giường, cho heo con đang kêu gào kia ăn.

Không chỉ như thế, lúc hơn mười giờ hơn, Lâm Dật lại vào cho ăn một lần nữa.

Mà Kỷ Khuynh Nhan thì ngủ đến mười hai giờ trưa, mới ngáp một cái, lười biếng ngồi dậy.

Lúc cô đi ra, phát hiện Lâm Dật còn đang cho heo ăn.

Nhất thời có chút sụp đổ.

Thời gian một ngày của mình hình như đều dùng để đút cho heo ăn.

“Em có một ý nghĩ không thành thục lắm.” Kỷ Khuynh Nhan ngồi xổm người xuống, nhẹ nhàng nói.

“Ý nghĩ gì?”

“Em cảm thấy, nó vẫn còn là con nít, không thể rời khỏi mẹ của nó.”

“Cho nên?”

“Cho nên em nghĩ rồi, muốn để cho mẹ con chúng nó đoàn tụ.”

“Em chính là không muốn nuôi, không cần nói đường hoàng như thế.”

“Sao có thể nói em không muốn nuôi được, em đây là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, cũng với việc không muốn nuôi không liên quan.”

“Được, em nói nhân đạo thì chính là nhân đạo, đợi lát nữa sẽ đưa trở về.”

“Vậy anh đưa đi, em còn có việc, lát nữa phải trở về.”

“Chính em ôm về đây, dựa vào đâu mà bắt anh đem trả.”

“Đêm qua, em mới thề son sắt muốn đem nó về, lúc này mới qua một đêm, đã trả lại cho người ta, như vậy sẽ rất mất mặt a.”

“Em có thể nói cho bọn họ một chút tri thức về chủ nghĩa nhân đạo mà.”

“Nhưng bọn họ sẽ không nghe, nhất định sẽ chê cười em.”

“Cho nên chuyện mất mặt này, em để cho anh làm.”

“Hai chúng ta là người một nhà, nếu để cho người khác chê cười em, không phải anh cũng mất mặt sao.”

“Da mặt anh dày, anh không sợ.”

“Vậy cũng không được, anh đi đi.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Em đi rửa mặt đây, lát nữa nhớ đem nó về đó.”

Lâm Dật cười cười không nói chuyện, những chuyện này, đều nằm trong dự liệu của anh.

【Nhiệm vụ hệ thống, phát triển ngành chăn nuôi, nuôi heo con đến 100 cân (50kg), khen thưởng 200 ngàn điểm thông thạo. 】

“Mẹ nó, cái này cũng có thể trở thành nhiệm vụ sao?”

Lâm Dật mắng một câu.

Chăn heo cái gì chứ, anh cũng không cảm thấy khó, nhưng heo còn nhỏ như vậy, cứ cách hai đến ba giờ phải cho ăn một lần. Chuyện này không phải là muốn mạng người sao.

“Hệ thống, tôi con mẹ nó van xin cậu làm người đi.”

Hệ thống không đáp lại, Lâm Dật chỉ có thể mắng thầm vài câu.

Reng reng reng _ _

Ngay lúc Lâm Dật đang ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông của hệ thống, điện thoại trong túi đột nhiên vang lên.

Là Dương Quảng Hạ gọi tới.

“Tiểu tử, cậu đang bận gì sao.” Dương Quảng Hạ cười ha hả nói.

“Đừng nói nữa, còn đang chăn heo đây.”

“A? Cậu còn nuôi cả heo sao?”

“Chuyện của cháu, hẳn là Lương Nhược Hư đã nói cho ông rồi đi.”

“Đã nói, cậu có một mảnh đất và cái ao cá ở thôn Hoan Hỉ.” Dương Quảng Hạ nói: “Nhưng tôi không nghĩ tới, cậu lại còn nuôi cả heo.”

“Gần đây giá thịt heo có chút cao, cháu chuẩn bị đánh giá thịt heo xuống.”

“Tiểu tử cậu đúng thật là, chuyện này cũng có thể làm được.” Dương Quảng Hạ cười ha hả nói: “Cậu còn nhớ chuyện lữ đoàn Trung Vệ nữa không.”

“Còn nhớ, sao vậy?”

“Người của bọn họ tới Trung Hải, muốn gặp mặt cậu một chút.”

“Được, đợi lát nữa cháu sẽ đến khu an ninh tìm ngài.”

“Không cần gấp, bên này còn có chút việc cần xử lý một chút, khoảng ngày mai đi qua là được.”

“Được, vậy lúc nào tới thì nhớ thông báo cho cháu một tiếng.”

“Tôi đã chuẩn bị xong cả cần câu rồi, chỉ chờ cậu đến chơi đùa thôi.” Dương Quảng Hạ cười ha hả nói.

“Vậy thì tốt, cháu sẽ hầm cho ngài con cá, cam đoan sẽ không để ngài đến không.”

“Vậy được, mọi chuyện cứ tạm định như vậy đi. Nếu như trong lòng cậu vẫn còn nghi hoặc, ngày mai hãy hỏi người của lữ đoàn Trung Vệ.”

“Đã biết.”

Cúp điện thoại của Dương Quảng Hạ, Lâm Dật xoay xoay lưng.

Anh không phải là chờ mong Dương Quảng Hạ tới, chủ yếu là muốn gặp mặt người của lữ đoàn Trung Vệ một lần.

Hai mươi mấy phút sau, Kỷ Khuynh Nhan rửa mặt và trang điểm xong, lại khôi phục cách ăn mặc của mỹ nhân đô thị.

Ai cũng không nghĩ đến, cô đêm qua còn thức dậy cho heo ăn.

“Anh hôm nay có chuyện gì sao.” Kỷ Khuynh Nhan vừa đi giày vừa nói: “Có muốn cùng em về Trung Hải hay không.”

“Ngày mai có người bạn tới đây câu cá, anh phải chuẩn bị một chút, không về đâu.”

“Vậy anh đừng quên trả con heo kia về đó.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Nhưng anh đừng quên nhấn mạnh rằng chúng ta là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo mới đem nó trở về, cũng không phải là em không muốn nuôi. Điểm này rất quan trọng, không thể để cho người khác chê cười chúng ta được.”

“Vừa rồi anh đã suy nghĩ một chút, vẫn không nên trả về làm gì, để lại mà nuôi dưỡng đi.”

“Nhưng chúng ta căn bản không nuôi được a, chỉ riêng việc cho bú thôi đã rất phiền rồi.” Kỷ Khuynh Nhan nói: “Hai chúng ta cũng sẽ không thể làm thêm được chuyện gì cả, tất cả thời gian đều đặt lên người của nó.”

“Sau này, em sinh con, không phải cũng như vậy sao, chẳng lẽ lại không muốn thức dậy cho con bú sao?”

“Đứa trẻ là đứa trẻ, heo con là heo con.”

“Tuy giống loài không giống nhau, nhưng rất nhiều đạo lý lại rất giống nhau.” Lâm Dật nói:

“Cho nên anh quyết định, sẽ giữ nó lại, chậm rãi nuôi dưỡng, coi như là luyện tay, chờ lúc có con sẽ không đến mức luống cuống tay chân.”

Kỷ Khuynh Nhan cười tủm tỉm nhìn Lâm Dật, “Sau này anh muốn làm vú em chuyên trách sao?”

“Vốn dĩ cũng không muốn, nhưng trải qua chuyện tối ngày hôm qua, anh cảm thấy, không thể để em quá cực khổ được. Anh muốn em luôn vui vẻ và xinh đẹp, cho nên em chỉ cần phụ trách sinh, mấy chuyện như nuôi con này cứ giao cho anh cũng được.”

“Tốt như vậy sao.” Kỷ Khuynh Nhan bưng lấy mặt Lâm Dật, nói.

“Đương nhiên.”

“Moa... Nếu anh đã nói như vậy, vậy em nhất định sẽ sinh thêm cho anh mấy đứa.”

“Được thôi!”

Bị Lâm Dật lừa dối một trận, lòng Kỷ Khuynh Nhan như nở hoa, lại dính nhau một hồi lâu, mới lái xe đi làm.

Sau khi Kỷ Khuynh Nhan đi, Lâm Dật bắt đầu nghiên cứu chuyện chăn heo.

Nếu như mỗi một bữa đều cho nó ăn no, thì khoảng bốn tháng là có thể nuôi đến 100 cân.

Đây có thể coi như là nhiệm vụ có thời gian dài nhất từ trước tới nay.

Ngoài ra, còn cần xây chuồng heo cho nó, nếu như cứ thả nó ở trong phòng thì người cũng không cần ở nữa.

Nhưng điều làm cho Lâm Dật sầu muộn nhất chính là hai mươi mấy ngày đầu.

Nó cũng giống như con người, nhất định phải uống sữa trước, sau đó mới cho ăn thức ăn bổ sung được.

Nói một cách khác, hơn hai mươi ngày sắp tới, mình hẳn là không thể rời khỏi nơi này.

Nghĩ đến đây, Lâm Dật cảm thấy lưng hơi mỏi, so với những nhiệm vụ khác thì việc này không tính khó, chỉ là tốn thời gian mà thôi.

Nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện thời gian cũng không còn sớm nữa, anh chuẩn bị lên trên trấn mua chút đồ.

Vừa lúc, Dương Quảng Hạ ngày mai sẽ tới đây, đương nhiên là phải mời cơm.

Bình thường đều là người ta chiêu đãi mình, hiện tại đến địa bàn của mình, đương nhiên là phải chuẩn bị cẩn thận một chút.

Ngoài ra, nên mua sữa bột cho heo nữa.

Thảo!

Làm sao để vượt qua khoảng thời gian này đây!

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1006.
Bình Luận (0)
Comment