Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1013 - Chương 1011. Chuyện Trên Đảo Tilia

Chương 1011. Chuyện Trên Đảo Tilia
Chương 1011. Chuyện Trên Đảo Tilia

“Cũng không thể nói như vậy, người lợi hại, chắc chắn sẽ có ý tưởng đặc biệt.” Đào Thành nói đỡ giúp Lâm Dật, “Đây chỉ là sở thích cá nhân, chúng ta không có tư cách bàn tán.”

Vương Băng Ngọc không nói chuyện, lại nghiêng đầu nhìn heo con và bình sữa trong phòng một chút, cô cảm thấy mình như đang lệch khỏi quỹ đạo của xã hội này.

“Tôi rất tò mò, người này sao lại học được cách phát lực đan điền.”

“Có thể người ta chính là thiên tài, chúng ta cũng đừng xoắn xuýt nhiều như vậy, cứ nói chuyện với cậu ta một chút đã, nhìn xem tình huống thế nào rồi lại nói.”

“Đi thôi, đi câu cá.”

Dưới sự mời gọi của Dương Quảng Hạ, đoàn người chuẩn bị đi ra ngoài câu cá một lúc, rồi mới trở lại ăn cơm.

“Anh muốn làm gì? Đi câu cá còn mang theo nó?” Lương Nhược Hư chỉ con heo trong ngực Lâm Dật hỏi.

“Nó vừa ra đời chưa được mấy ngày, vẫn cần phải bú sữa, nếu để nó ở trong nhà chắc chắn nó sẽ kêu ầm lên.”

Lương Nhược Hư:…

Đào Thành:…

Vương Băng Ngọc:…

Lâm Dật ôm heo con lên xe, sau đó lái xe đến ao cá.

Mạc Hồng Sơn tìm một chỗ tương đối bằng phẳng, giúp Dương Quảng Hạ chuẩn bị dụng cụ câu cá, Lương Nhược Hư thì ngồi ở bên cạnh, giúp ông chuẩn bị thức ăn cho cá.

Nói về mặt mũi, không ai có thể vượt qua Dương Quảng Hạ.

Còn Lâm Dật thì ôm lấy heo con, ngồi ở một bên cùng Đào Thành, Vương Băng Ngọc.

Hai người phải mất một hồi lâu, mới thích ứng với cách nói chuyện này.

“Lâm tiên sinh, về chuyện bên chúng tôi, cậu hẳn là đã nghe nói không ít từ chỗ Dương lão tiên sinh. Lần này chúng tôi tới, chủ yếu là muốn nói rõ một số chuyện với cậu, hy vọng chúng ta có thể nói chuyện thẳng thắn một chút.” Đào Thành rất khách khí nói.

Lâm Dật gật gật đầu, “Có gì muốn hỏi, các người cứ nói thẳng là được.”

“Chúng tôi muốn biết, công phu này của ngài là do ai dạy.”

“Tự học, vấn đề này các người có thể yên tâm, tôi không có bất cứ quan hệ nào với người khác, nói cách khác chính là thân phận rất sạch sẽ.” Lâm Dật nói:

“Với lại tôi lớn lên từ cô nhi viện, lúc bé còn phải vật lộn để kiếm ăn, sao có thể có tâm tư đi học những thứ khác được.”

Lời nói của Lâm Dật lập tức chặn miệng Đào Thành lại.

Anh không còn cách nào để tiếp tục hỏi về vấn đề này nữa.

“Hiện tại, chúng tôi muốn ngài đến lữ đoàn Trung Vệ Lữ để huấn luyện thử, chuyện này hẳn là không có vấn đề gì đúng không.”

“Huấn luyện thử đương nhiên là không có vấn đề, nhưng tôi muốn biết chuyện liên quan tới đảo Tilia.”

“Dựa theo các quy định liên quan, cậu chưa trở thành thành viên của lữ đoàn chúng tôi, cho nên tôi không thể nói cho cậu những chuyện này được.” Đào Thành nói:

“Nhưng xét quan hệ giữa ngài và Dương lão tiên sinh, chỉ cần ngài ký tên vào một phần thỏa thuận thực huấn và một phần hiệp nghị bảo mật, thì chúng tôi mới có thể nói cho ngài chuyện liên quan tới đảo Tilia.”

“Không thành vấn đề.”

Bởi vì đây là chuyện rất nhạy cảm, đương nhiên là phải cẩn thận một chút, Lâm Dật cũng có thể hiểu được.

Đào Thành trở lại trên xe, lấy một túi văn kiện ra.

Sau đó đem hai phần hiệp nghị giao cho Lâm Dật.

Lâm Dật nhìn kỹ một chút, phía trên có rất nhiều điều khoản ràng buộc, nhưng đều là xuất phát từ góc độ an toàn, cũng không có quy định nào đặc thù cho nên liền ký tên của mình xuống.

“Hiện tại có thể nói rồi đúng không.”

Lâm Dật cầm bình sữa vừa cho heo ăn vừa nói, thấy Vương Băng Ngọc trợn trắng mắt ở một bên.

Cảm giác đây như đang tuyển hậu cần cho lữ đoàn Trung Vệ vậy.

“Chuyện liên quan tới đảo Tilia, cậu không nên nghĩ nó quá mức thần bí, hoặc cậu có thể tưởng tượng nó như là một tòa thành thị, nhưng lại không phát triển như thành thị, không khác lắm so với huyện thành. Ở đó, có muôn hình muôn vẻ người đến từ các nơi trên toàn thế giới, mà mục đích của bọn họ cũng chỉ có một, đó là tìm kiếm đồ vật được mai táng trong nền văn minh tiền sử.”

“Vậy bên phía Trung Quốc chúng ta có phải chỉ có người của lữ đoàn Trung Vệ mới có thể tiến vào đảo Tilia không?”

“Trên lý thuyết là như vậy.”

“Trên lý thuyết sao?”

“Loại chuyện này có chút giống với lính đánh thuê ở nước ngoài, tuy có rất nhiều người đều mang quốc tịch Trung Quốc, nhưng lại không chịu quản chế, cho nên tình huống phức tạp hơn nhiều so với trong tưởng tượng của cậu.”

Lâm Dật ôm heo con trong ngực, trầm tư mấy giây.

“Vậy người giống như các người đều đến từ các đại gia tộc Trung Hoa đúng không, như vậy thì người trong tộc hẳn là cũng biết chuyện này.”

Đào Thành gật gật đầu, “Chỉ có một phần nhỏ người trong gia tộc biết về chuyện của chúng tôi thôi. Bởi vì sau khi đời cha chú của chúng tôi lui khỏi lữ đoàn Trung Vệ, chúng tôi sẽ kế thừa bọn họ.”

“Theo như anh nói thì thật ra có rất nhiều người biết chuyện này, chỉ là nó vẫn luôn ở trạng thái bảo mật.”

“Có thể hiểu là như vậy.” Đào Thành nói :

“Mà hiện tại, chuyện liên quan tới khai quật di tích đã đến giai đoạn cuối cùng, đợi đến khi chính thức phá giải bí mật của nền văn minh tiền sử, các quốc gia sẽ lần lượt công bố tin tức này, Nó cũng giống như là nền văn minh Atlantis và văn minh Maya mà mọi người đã từng quen thuộc.”

“Nhưng nền văn minh Atlantis và Maya đã được tìm ra từ rất sớm. Tôi muốn biết, nền văn minh Tilia có gì khác so với chúng nó không? Là bởi vì nó vốn đã rất thần bí rồi sao?”

“Đúng!” Đào Thành khẳng định:

“Căn cứ theo các dấu vết cho thấy thời tiền sử quả thực đã xuất hiện nền văn minh cao cấp hơn. Xã hội loài người thuộc văn minh lần thứ năm, mà bây giờ lại phát hiện ra văn minh Tilia. Đây rất có thể là ngọn nguồn của tất cả nền văn minh. Thậm chí có khả năng ngay cả thế giới mà chúng ta đang sống đây cũng chỉ là một chi nhánh của nó. Cho nên rất nhiều nhà triết học và nhà khoa học xã hội cho rằng, chỗ đó cất giấu chân lý của thế giới này. Nếu không chúng tôi cũng sẽ không kẻ trước ngã xuống, kẻ sau liền tiến vào chỗ đó.”

“Vậy liệu nó có giống Đạo Mộ Bút Ký, xuất hiện một số sinh vật kỳ quái không?”

Đào Thành:…

Vương Băng Ngọc:…

Quả nhiên, mạch não của cậu ta không giống với người bình thường cho lắm.

“Lâm tiên sinh, cậu suy nghĩ nhiều rồi, không có những sinh vật kỳ quái kia đâu.” Đào Thành nói:

“Nhưng trong đó vẫn luôn tồn tại những nguy hiểm, bởi vì nơi mai táng nền văn minh tiền sử là ở trong một khu rừng rậm nguyên thủy. Trong đó có rất nhiều dã thú lớn, bởi vì hàm lượng oxi ở đây cao hơn nơi khác, cho nên những dã thú trong đó đều lớn hơn một chút so với những con thú mà chúng ta nhìn thấy trong TV, ngoài ra, cơ bản cũng không có gì khác.”

Vẻ mặt của Lâm Dật ngưng lại, chuyện này khiến anh nhớ tới đảo Cửu Xuyên.

Tỉ mỉ quan sát liền có thể phát hiện sinh vật sống trên đảo quả thực lớn hơn những sinh vật mà bản thân mình nhìn thấy hằng ngày.

Tuy không quá rõ ràng, nhưng sự chênh lệch này lại tồn tại một cách chân thật, không có cách nào coi nhẹ chúng được.

Lâm Dật rơi vào trầm tư, tay theo bản năng vỗ heo con trong ngực, như đang dỗ trẻ con.

Bức tranh một người một heo khá là quái dị, Lâm Dật nhìn giống như một người cha già hiền từ.

Vương Băng Ngọc không biết nên nói gì, cảm thấy tam quan của mình đều muốn sụp đổ.

Có phải là cậu ta đã từng bị phụ nữ làm tổn thương đúng không?

Hoặc là đã từng có con, nhưng lại bất hạnh chết yểu, cho nên mới xem con lợn này thành vật thay thế?

Thật sự là thế giới to lớn không thiếu những điều kỳ lạ a.

“Anh mới vừa nói, hàm lượng oxy ở đảo Tilia cao hơn những nơi khác một chút, vậy nguyên nhân tạo thành loại hệ quả này là gì?”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1011.
Bình Luận (0)
Comment