“Lần này anh đúng là nhặt được bảo vật.” Tào Gia Độ nói:
“Lấy năng lực của cậu ấy, muốn thông qua đợt huấn luyện thử này chắc hẳn là không thành vấn đề, sau này sẽ là thủ hạ của anh.”
“Việc này suy nghĩ một chút liền cảm thấy thoải mái, ngoài Vương Miện năm đó ra thì lữ đoàn Trung Vệ đã nhiều năm rồi chưa từng thấy người như vậy. Nghĩ đến thôi mà tôi đã có chút kích động.”
“Anh chuẩn bị phái cậu ấy đến tổ nào? Lấy trình độ của cậu ấy, hai tổ trưởng chắc chắn đều sẽ muốn đoạt về.”
“Cho tổ hai đi.” Lưu Hồng nói:
“Lúc trước trong lúc làm nhiệm vụ, tổ hai bị thương vong nghiêm trọng, so ra thì tổ ba vẫn tốt hơn một chút. Đến lúc đó tôi sẽ làm công tác tư tưởng cho Ninh Triệt một chút, như vậy sẽ không có vấn đề gì cả.”
Đương đương đương ——
“Vào đi.”
Cửa phòng bị gõ, Lưu Hồng lên tiếng từ bên trong.
“Lưu chủ nhiệm, Tào chủ nhiệm.”
Sau khi đi vào, hai người lần lượt chào hỏi, nhưng dáng vẻ và giọng điệu lại tương đối tùy tiện, giống như là bạn bè vậy, không có quá nhiều quy củ.
“Cũng đã chín giờ rồi, buổi huấn luyện thử hẳn là đã bắt đầu rồi đúng không.”
Khưu Vũ Lạc gật gật đầu, xem như đáp lại, “Đang trong quá trình tiến hành.”
“Trong này hẳn là có một người tên là Lâm Dật, hai người các cô cảm thấy thế nào.”
Hai người đều cảm thấy có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lưu Hồng lại đặc biệt hỏi về Lâm Dật.
Ninh Triệt rất thông minh nên không nói chuyện, việc này không phải mình làm, không cần thiết phải giải thích.
“Cậu ấy đến muộn, bị tôi hủy bỏ tư cách huấn luyện nên đã lái xe đi rồi.” Khưu Vũ Lạc nói.
“Hủy bỏ tư cách sao?” Lưu Hồng cũng vô cùng bất ngờ, “Tôi vừa rồi đứng bên cạnh cửa sổ có nhìn thấy cậu ấy đến đây, hình như cũng không đến trễ.”
“Tôi không tính giờ theo điện thoại di động, mà chính là tính theo đồng hồ lớn trước cửa.” Khưu Vũ Lạc bình tĩnh nói:
“Cậu ta đến muộn một phút đồng hồ, cho nên tôi đã hủy bỏ tư cách của cậu ta.”
“Hồ nháo!”
Lưu Hồng vỗ bàn một cái, vẻ mặt phẫn nộ.
“Đồng hồ trước cửa chạy nhanh năm phút, chẳng lẽ cô không biết sao!”
Khưu Vũ Lạc gật gật đầu, “Tôi biết, nhưng tôi cảm thấy, dạng người như này rất bình thường, phương diện thái độ cũng có vấn đề, lữ đoàn Trung Vệ không cần người như vậy.”
“Rất bình thường? Không cần loại người này sao?” Lưu Hồng chất vấn: “Đây chính là lý do cô hủy bỏ tư cách huấn luyện của cậu ấy đúng không?”
Ninh Triệt nhìn bên trái một chút, lại nhìn bên phải một chút, cảm thấy tâm trạng của lão đại có chút không đúng.
Đến mức nổi giận như thế sao?
Khưu Vũ Lạc mới là học trò cưng của ngài mà.
“Đúng thế.” Khưu Vũ Lạc trả lời, “Người muốn đến lữ đoàn Trung Vệ nhiều như vậy, cũng không thiếu cậu ta.”
“Đến đây, tôi hiện tại sẽ cho cô xem một chút, người bình thường như cậu ấy rốt cuộc là người thế nào!”
Lưu Hồng đưa máy tính của mình chuyển đến trước mặt hai người.
Phía trên là giao diện video, trên video có nội dung:
“Chương trình thực tế sinh tồn dã ngoại thế giới 《Sống sót nơi hoang dã 》, cháy lên!”
Hai người đều có chút buồn bực, cho mình xem cái này làm gì chứ?
Lưu Hồng ấn mở video, sau đó kéo đến phút 1:08.
Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt mở to mắt nhìn theo bản năng, bởi vì hai người nhìn thấy Lâm Dật trong video.
Lúc này Lâm Dật đang đi từng bước cẩn trọng, tay cầm dao găm, cẩn thận nhìn khắp bốn phía.
Hình ảnh đột nhiên chuyển một cái, hai người bất ngờ nhìn thấy một con cá sấu dài hơn hai mét đang chầm chậm tới gần cậu!
“Cậu, cậu ấy sẽ không phải là giết cá sấu đó chứ?” Ninh Triệt hỏi.
“Xem đi là biết.”
Rất nhanh, nghi vấn của hai người đã được giải đáp.
Bởi vì các cô nhìn thấy, Lâm Dật cầm dao găm, chủ động lao về phía cá sấu!
Sau đó, hai người đã nhìn thấy một màn khó quên!
Lâm Dật bẻ gãy hàm của cá sấu, cứ thế mà xé rách!
“Mẹ nó!”
Ninh Triệt chửi thề, “Tay không xé rách hàm cá sấu?! Sức lực này cũng quá lớn rồi.”
“Các người cảm thấy, những đội viên huấn luyện thử bên dưới kia có người nào có năng lực làm chuyện này không? Cho dù là các người cũng không có khả năng.”
“Đây nhất định là mánh khóe của tổ tiết mục.” Khưu Vũ Lạc nói: “Nhất định là làm vậy để thu hút người xem.”
“Lần này tôi đứng về phía cô ấy.” Ninh Triệt chỉ Khưu Vũ Lạc nói:
“Thời đại bây giờ không thể xem mấy chương trình trên tivi được, làm bộ nhiều lắm, đoán chừng đầu cá sấu kia cũng đã bị động tay động chân.”
Ninh Triệt nói như vậy, là bởi vì cô cũng không chắc chắn rằng mình có năng lực kia hay không.
Mình và Khưu Vũ Lạc đều đã đạt đến cấp D, cậu ấy chỉ là một người bình thường chưa qua huấn luyện chuyên nghiệp, không thể nào làm được chuyện này.
Thời điểm Lâm Dật giết chết cá sấu, chiến lực bản thân mới chỉ là cấp E, nếu như đơn đấu thì còn không phải là đối thủ của hai người.
Nhưng ngoại trừ chiến lực của bản thân, Lâm Dật vẫn còn có ưu thế khác.
Mật độ xương, năng lực phản ứng của cơ bắp, thế chất hoàn mỹ,...
Có những ưu thế này, trong khoảnh khắc sức mạnh bùng lên, cũng không phải là người mà hai người có thể so sánh.
Nhưng hai người lại không biết những ưu thế này của Lâm Dật.
Các chương trình trên tivi bây giờ quả thực luôn tồn tại vấn đề gian lận và cắt ghép, các cô không tin cũng là chuyện bình thường.
“Các người suy nghĩ nhiều rồi.” Lưu Hồng nói:
“Sau khi nhìn thấy đoạn phim này, tôi đã gọi điện thoại cho giám đốc đài truyền hình, đoạn nội dung này không nằm trong kế hoạch của bọn họ, mà đầu cá sấu kia cũng không có bất cứ vấn đề gì. Lâm Dật là dựa vào năng lực của mình giết chết con cá sấu kia!”
“Chuyện này...”
Sau khi nghe thấy tin tức này, vẻ mặt của hai người đều vô cùng mất tự nhiên.
Nếu như video không gian lận, vậy thì người tên Lâm Dật này thật sự rất khủng bố.
“Nhưng cậu ta đã bị tôi hủy bỏ tư cách.”
“Vậy cô phải tìm người trở về!” Lưu Hồng nói với vẻ chắc chắn:
“Khưu Vũ Lạc, tôi nói cho cô biết, hoặc là cô tìm cậu ấy trở về, hoặc là cô rời đi!”
“Ai ai ai, lão Lưu, anh bớt giận, bọn họ đều là người của anh, đừng tức giận như vậy với người của mình chứ.” Tào Gia Độ xoa dịu bầu không khí.
“Cũng chính vì học trò của tôi nên tôi mới nói như vậy.” Lưu Hồng bắt đầu tức giận, nói:
“Đang tốt đẹp thế mà lại hủy bỏ tư cách của người ta. Nếu như việc này truyền ra ngoài, còn không phải biến lữ đoàn Trung Vệ trở thành một nơi lấy việc công báo thù riêng sao, một chút quy tắc cũng không có.”
“Lưu lão đại, giữa hai người bọn họ có chút qua lại, anh làm như vậy có chút ép buộc.” Ninh Triệt vừa cười vừa nói:
“Vũ Lạc không muốn, nhưng tôi muốn, hay là để tôi đi tìm cậu ấy, da mặt tôi dày không sợ xấu hổ.”
“Cô đi theo xem náo nhiệt làm gì.” Lưu Hồng nói:
“Tổ hai bọn họ đã không còn người có thể đánh nữa, nếu như đem Lâm Dật cho các cô vậy thì tổ hai cũng không cần chơi nữa.”
Nói xong, Lưu Hồng nhìn Khưu Vũ Lạc nói: “Đang nói cô đó, có nghe thấy không!”
“Đã nghe.”
“Nhanh tìm người mang về cho tôi!” Lưu Hồng nói ra: “Vẫn là câu nói kia, không tìm được người, cô cũng đừng trở về nữa.”
“Đã biết.”
Khưu Vũ Lạc không mặn không nhạt đáp một tiếng, quay người đi ra ngoài.
Thấy tranh đoạt không được, Ninh Triệt bĩu môi, cũng đi ra ngoài.
Bên ngoài tòa nhà, nhìn thấy hai người đi ra, Khưu Vũ Lạc đến cạnh Đào Thành hỏi:
“Phương thức liên lạc của Lâm Dật là gì.”
------
Dịch: MBMH Translate