Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1065 - Chương 1063. Tôi Muốn Độc Quyền

Chương 1063. Tôi Muốn Độc Quyền
Chương 1063. Tôi Muốn Độc Quyền

Thẩm Thục Nghi cũng không có để ý từ ngữ "Con rể" "Mẹ vợ", mà là hỏi:

"Cậu cảm thấy tương lai của ngành công nghiệp bán dẫn ở trên tay người nào?"

"Càng trẻ tuổi một chút, đẹp trai một chút, tổng kết hai yếu tố này thì chỉ có con là phù hợp nhất."

"Cậu có tự tin này sao?"

Lâm Dật gật đầu, hơi nghiêng đầu về phía Thẩm Thục Nghi bên cạnh.

"Từ lúc Trầm lão đại trở về đến bây giờ, máy quang khắc của chúng con đã nghiên cứu gần mười tháng rồi. Dì đoán thử coi, trong khoảng thời gian này con đã đầu tư vào nó bao nhiêu tiền rồi?"

"Bao nhiêu?"

"58.3 tỷ, gần như mỗi ngày tiêu tốn 200 triệu, bên trên không trợ cấp một xu." Lâm Dật nở nụ cười, nói:

"Trong số những người có mặt ở đây, tính một người, ai dám phá của như thế chứ."

Thẩm Thục Nghi sửng sốt khi nghe được con số 58,3 tỷ.

Bà hoàn toàn không nghĩ tới, Lâm Dật ở bên trong đầu tư nhiều tiền như vây.

Hơn nữa quan trọng nhất là, đây cũng chỉ là khoản đầu tư trong mười tháng.

Tương lai sẽ đốt bao nhiêu tiền, không có cách nào biết được.

"Chờ hạng mục máy quang khắc này được công khai, sẽ mang lại tiền về cho cậu, tuyệt đối không chỉ là 58,3 tỷ này, thậm chí sẽ có thể thu về gấp mười lần cũng khó nói."

"Nếu quả thật có thể thu về cao được như vậy, những người ở đây sẽ như chó điên mà đi làm chuyện này, sao có thể đến phiên con chứ." Lâm Dật nói:

"Con đây hoàn toàn là dựa vào tình cảm, theo phương diện cư sĩ gọi là vì yêu phát điện."

Nói đến đây, Lâm Dật chính mình đều nở nụ cười, "Dì Thẩm, đừng nói với con, nếu như trước đó nghiên cứu phát minh máy quang khắc, con có thể có tâm thái như hiện tại đã sớm không làm vật này rồi. cắt rau hẹ nhiều thoải mái, từng gốc một, ngẫm lại đều kích thích."

"Cho nên cậu cảm thấy, tương lai của chất bán dẫn nằm trong tay những người tuổi trẻ?"

"Không sai, bởi vì nhà tư bản đều nói chuyện về tiền, chỉ có rau hẹ mới nói đến tình cảm. Chờ đến ngày nào đó, những rau hẹ này có tiền, tình cảm vật này sẽ phát huy tác dụng."

"Sau đó thì sao, cậu đang làm gì?"

Lâm Dật mỉm cười duỗi ra bốn ngón tay, khẽ nói:

"Cho đến bây giờ, con đã đầu tư vào hơn bốn mươi công ty liên quan đến chất bán dẫn. Tuy rằng cũng có không ít nhìn nhầm, nhưng con tin tưởng, sau khi máy quang khắc lộ diện sẽ có khoản một nửa số công ty là có thể trụ vững. Trong vòng chưa đầy mười năm nữa, tương lai của ngành công nghiệp bán dẫn sẽ nằm ở trong tay con. Đương nhiên, nếu như bộ ngành liên quan nhúng tay vào, con cũng sống không được bao lâu. Giống như ông chủ Mã mấy ngày trước còn giả bộ lớn tiếng, trực tiếp bị giám thị bộ ngành thúc ép."

Thẩm Thục Nghi sửng sốt một lúc.

Cũng không biết tầm nhìn chiến lược của Lâm Dật có bao nhiêu điên cuồng, mà là ở vô hình trung, mình bị cậu ta kéo lên phải thuyền tặc.

Trung Quốc là một nước xã hội chủ nghĩa, lấy ý dân làm chính.

Lâm Dật đầu từ nhiều công ty như vậy, lại thêm vào tầm nhìn chiến lược của cậu ta, cùng với thủ hạ những người tài giỏi thêm vào. Mạch máu của ngành bán dẫn Trung Quốc rất có khả năng đều nằm trong tay cậu ta.

Nhưng độc quyền ở Trung Quốc là không thể thực hiện được.

Nhưng tiểu tử này, rõ ràng đem mình kéo lên thuyền tặc.

Tập đoàn Hoa Nhuận là một công ty có bối cảnh tài sản nhà nước.

Ở trong tay Lâm Dật gọi độc quyền, nhưng ở trên tay của mình cái kia cũng không thể gọi là độc quyền được nữa.

Cho nên, cậu ta chỉ cần không tìm đường chết, tương lai liền sẽ thuận buồm xuôi gió.

Cho dù cậu ta không muốn trở thành người giàu nhất, thì vị trí này cũng có thể rơi xuống trên đầu cậu ta.

"Tôi đoán cậu tương lai, sẽ an bài tập đoàn Lăng Vân ra thị trường. Nhưng sẽ không cho phép dòng vốn nước ngoài rót vào."

"Vẫn là Dì Thẩm thông minh, con đã chuẩn bị 30% vốn cổ phần cho tập đoàn Hoa Nhuận, không lấy một xu nào."

Lời nói của Lâm Dật xem như là triệt để xác nhận suy đoán của Thẩm Thục Nghi.

Cậu ta đưa cho tập đoàn Hoa Nhuận cổ phần, là muốn cái ô dù này.

Đến lúc đó sẽ thật sự không ai dám động đến cậu ta nữa.

"30% là khẳng định không được, 51% mới là hợp lý."

Lâm Dật nhún vai một cái, "Con không có vấn đề, chỉ cần cùng một cổ phần có quyền lợi khác nhau, công ty vẫn là con quyết định."

"Tiểu tử cậu thực sự là quá thông minh."

"Cảm tạ dì Thẩm đã khen."

Thẩm Thục Nghi trong lòng thở dài.

Sự thông minh của Lâm Dật, so với Lâm Cảnh Chiến năm đó chỉ có hơn chứ không có kém.

Nhược Hư cái nha đầu ngốc kia, khẳng định không đấu lại cậu ta.

"Đợi lát nữa lên đài, dì sẽ nói vài câu quan điểm của cậu, nó rất có khả năng truyền cảm hứng cho ngành công nghiệp bán dẫn."

"Con không muốn truyền cảm hứng cho bọn họ." Lâm Dật nói:

"Con đầu tư hơn bốn mươi công ty kia, liền đủ cho con dẫn dắt một trận. Nếu như đem những người khác cũng dẫn dắt, đây không phải là nuôi hổ thành hoạn sao? Con không thể để cho người khác trở thành chướng ngại vật trên đường độc quyền của con được."

"Vậy hạng mục máy quang khắc quá lớn, thân phận của cậu không thích hợp lộ ra ánh sáng, ít xuất hiện cũng tốt." Thẩm Thục Nghi cởi áo khoác trên người ra, Lâm Dật chủ động giúp bà treo ở phía sau trên ghế.

"Đúng rồi, tiến sĩ Thẩm bên kia nói thế nào? Lúc nào có thể có tin tức?"

"Đoán chừng còn phải mấy tháng nữa, vấn đề không lớn. Nhưng giai đoạn hiện nay, chỉ có thể đuổi bằng Đài Điện, muốn đạt đến toàn diện tối thiểu còn phải hai đến ba năm."

"Đủ để có thể theo dõi là được rồi, không đến nỗi bị người bóp cổ rồi." Thẩm Thục Nghi nói:

"Nhưng dì rất hiếu kì, các cậu là làm thế nào để đạt được nguồn cung ứng toàn cầu? Cho dù trên tay có cổ phần của Intel với Cymer, đây cũng không phải là chuyện dễ dàng."

Lâm Dật đem đầu nương đến bên tai Thẩm Thục Nghi, nhỏ giọng thầm thì mấy phút.

Mới đầu vẻ mặt Thẩm Thục Nghi còn rất bình tĩnh, nhưng sau khi nghe Lâm Dật miêu tả xong, vẻ mặt không khỏi bất ngờ và kinh ngạc.

"Tiểu tử cậu thực sự là ngựa hoang mất cương, làm sao lại nghĩ ra được nhiều ý đồ xấu như vậy."

"Chỉ cần tư tưởng không tuột dốc, có nhiều cách giải quyết hơn là khó khăn."

Thẩm Thục Nghi mỉm cười, đối với Lâm Dật đánh giá rất cao.

Dựa theo con đường này tiếp tục phát triển, tương lai ở Trung Quốc không ai dám động đến cậu ta rồi, hơn nữa cậu ta còn gia nhập vào lữ đoàn trung vệ, xem như là đem thành công diễn dịch đã đến cực hạn.

Nhưng nếu như, cậu ta một khi làm chuyện khác người, chết cũng là thảm nhất.

Nhưng mà nhìn tình hình bây giờ thì tất cả đều đang diễn biến theo chiều hướng tốt.

Khi cả hai người đang nói chuyện trời đất, số người trong hội nghị dần dần tăng lên.

Các ông lớn từ mọi tầng lớp xã hội đều có mặt đông đủ.

Lâm Dật liếc mắt nhìn những người đang ngồi ở một hàng, mỗi mặt đều không hề có cảm xúc, khí tràng mạnh mẽ.

Lâm Dật cảm thấy thân phận địa vị của những người này hầu như đều có thể cùng sánh ngang với Thẩm Thục Nghi với Lương gia.

"Vào những dịp như thế này, không nên tùy tiện xem, bớt kiêu căng chút. "Thẩm Thục Nghi nói.

Lâm Dật lộ vẻ tức giận ngồi trở lại.

"Những người này cùng dì Thẩm so ra kém xa, giá trị nhan sắc quá kém, mặt trông như mang mặt nạ thống khổ vậy."

"Tôi cũng đã hơn 50 tuổi, cậu cũng đừng lừa dối tôi."

"Con nói thật không phải lừa dối đâu." Lâm Dật nói:

"Dì nhìn một chút những người ngồi ở hàng thứ nhất này, bản mặt người nào cũng như đưa đám, không biết còn tưởng là tới đây viếng mộ đấy chứ."

"Coi như là viếng mồ mả, cũng không thoát được quan hệ với cậu."

"Cùng con có quan hệ gì?"

Thẩm Thục Nghi hướng về hai bên nhìn một chút.

"Không tính chúng ta, hàng thứ nhất tổng cộng có 21 chiếc ghế, có 15 chiếc là của nhà khu đại viện, trong đó 13 chiếc đã bị cậu đánh vào mấy đêm hôm trước. Cậu cảm thấy bọn họ có thể có cái sắc mặt tốt gì chứ?"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1063.
Bình Luận (0)
Comment