Lâm Dật cười cười,
"Cho nên mới nói, người giống như tôi đây mới xem như loại nhân tài, còn anh chỉ là điểm cao nhưng năng lực kém mà thôi."
"Lâm tiên sinh, tôi cảm thấy anh nên nghĩ thêm về việc phải giải quyết vấn đề trước mắt như thế nào đi. Đừng chỉ biết tỏ vẻ ngồi xuống chỗ kia, cuối cùng không giải quyết được vấn đề gì, chẳng phải là mất mặt sao?"
"Anh nói cũng đúng, nếu đã tới đây thì kiểu gì cũng phải làm chút hành động thực tế."
Lục Dĩnh ngầm thở dài, cũng không cho rằng Lâm Dật thật có năng lực như vậy.
Hiện tại, những nhà khoa học cao cấp nhất của Hoa Hạ đều không có năng lực giải quyết vấn đề như vậy, nên anh ấy càng không thể nào làm được.
Chỉ là, tại sao anh ấy nhất định phải tiến hành thử nghiệm như vậy?
Sau cùng, người thua thiệt không phải là chính mình ư?
Cần gì chứ?
Tiếng Tách tách vang lên không dứt. . .
Ngón tay Lâm Dật gõ như mưa trên bàn phím. Trên màn ảnh máy vi tính, những dấu hiệu trình tự chớp động liên tục, khiến cho người ta không kịp nhìn.
Mới đầu, người của sở nghiên cứu đều là muốn ở đây xem náo nhiệt. Một người học chuyên ngành Marketing thị trường, làm sao có thể thông hiểu tri thức về phương diện Chip đây.
Nhưng chẳng mấy chốc, bọn họ phát hiện ra điều không thích hợp.
Lâm Dật gõ ra một số dấu hiệu, cũng không phải là thứ vô dụng, mà chính là mã điều khiển khối trình tự!
Càng khiến người ta không thể tưởng tượng chính là, những đoạn mã mà Lâm Dật gõ ra để bọn họ vừa lạ lẫm lại quen thuộc.
Nhìn thấy có vẻ tương tự, nhưng lại hoàn toàn khác với những đoạn mã được biên soạn trước đó.
Nói trắng ra là chỉ có điểm giống mà thôi. Sau khi nhìn kỹ sẽ phát hiện ra, dấu hiệu trình tự của Lâm Dật viết ra ở đây, hoàn toàn là thứ đồ vật khác!
So với những gì bọn họ suy nghĩ trước đây, hoàn toàn không giống nhau!
Thậm chí khiến cho người ta có loại cảm giác bị phá vỡ nhận thức!
"Lâm tiên sinh, những đoạn mã mà ngài viết ra đây là. . ."
Tôn Phú Dư thử thăm dò hỏi.
"Các người không thể viết ra mã phù hợp với khối điều khiển là bởi vì mã nguồn có lỗi."
Lâm Dật nói ra:
"Hiện tại, tôi đang viết ra một mã nguồn mới hoàn toàn, về sau các người giữ lấy để sử dụng, như thế có thể giảm đi rất nhiều đường vòng."
"Trừ cái đó ra, còn có rất nhiều sai sót về những thông số DFT, Floor Plan, CTS, ký sinh… Hiện tại, tôi sẽ giúp các người điều chỉnh xong, như vậy sẽ không còn sai sót nào nữa."
Đơ người!
Choáng váng!
Nghe thấy Lâm Dật nói, cả đám người của sở nghiên cứu đều trợn mắt há hốc mồm.
Bất kể ai cũng đều không nghĩ tới, vậy mà trong đầu Lâm Dật chứa đựng nhiều tri thức Chip chuyên nghiệp như vậy!
Đây chính là năng lực mà bọn họ đều không thể hiện thực hóa!
Lục Dĩnh trợn trừng một đôi mắt đẹp, trên mặt tràn đầy thần thái phấn khởi.
Ở trong mắt của nàng, từng chuỗi dấu hiệu dường như càng có sức hấp dẫn hơn so với hoa hồng tượng trưng cho tình yêu.
Nhưng hấp dẫn nàng hơn cả, chính là người thanh niên ngồi không chớp mắt ở trước máy vi tính kia.
Chẳng lẽ anh ấy thu mua Sở nghiên cứu, cũng không có mục đích gì khác?
Thật sự chỉ vì tình cảm trong lòng thôi sao?
Trong lòng Lục Dĩnh không tự chủ được, hình tượng Lâm Dật bỗng biến thành vô cùng cao lớn, dường như có được mị lực vô cùng vô tận.
Liên tiếp trong khoảng ba giờ đồng hồ, Lâm Dật thực hiện đủ loại thao tác, khiến cho những người ở chỗ này đều nhìn mà than thở.
Đối với bọn họ mà nói, thao tác của Lâm Dật tựa như là mở ra một cánh cửa lớn của thế giới mới.
Giống như thể hồ quán đính, giúp người hiểu ra nhiều thứ.
Mà trong khoảng thời gian này, ngay cả người đi WC cũng không có, ai nấy đều sợ bỏ lỡ bất luận một hàng dấu hiệu gì đó.
Đối với đám người này, đừng nói là bỏ lỡ một hàng dấu hiệu, dù là bỏ lỡ một cái ký tự cũng không thể tiếp nhận nổi.
Hô ~~~
Lâm Dật thở ra một hơi,
"Toàn bộ đồ vật cơ sở nhất, tôi đã giúp các người làm xong, còn lại thì chính các người tới làm tiếp đi."
"Lâm tiên sinh, chẳng lẽ ngài không cần kiểm tra lại một lần sao?"
Dưới một số ít tình huống, biên soạn dấu hiệu giống như viết luận văn, rất dễ dàng xuất hiện lỗi chính tả, đến cuối cùng đều cần kiểm tra lại.
"Không cần đâu, các người kết nối kiểm tra một chút là biết."
Sau đó, Tôn Phú Dư dùng những mã mà Lâm Dật biên soạn ra, cùng kết hợp với khối điều khiển, phát hiện không có bất kỳ lỗi gì!
Hơn nữa trình tự còn có thể vận hành một cách hoàn hảo, không có một chút sai sót nào!
Tê _ _
Thấy cảnh này, mọi người của sở nghiên cứu đều hít vào một ngụm khí lạnh!
Người đàn ông trước mắt này cũng quá quỷ tài!
Chỉ dùng thời gian là ba tiếng đồng hồ, đã giải quyết xong vấn đề đã gây khó khăn cho bọn họ trong nhiều năm!
Quả thực chính là thiên tài bẩm sinh!
"Chắc cũng không có vấn đề gì đi."
Lâm Dật nhẹ nhõm nói ra.
"Vâng vâng vâng, chương trình vô cùng hoàn mỹ, chúng tôi đã biết việc tiếp theo nên làm như thế nào."
Tôn Phú Dư nói ra, mà trong ánh mắt đã không cách nào ẩn giấu đi thần thái vui sướng.
Lục Dĩnh kinh ngạc nhìn Lâm Dật, người thanh niên này cũng quá tài giỏi!
Người ta chỉ là người tốt nghiệp trường cao đẳng phổ thông, học chuyên ngành còn chẳng có gì liên quan, mà mình là tiến sĩ ưu tú của đại học danh tiếng, nhưng trước mặt người ta cũng không phải chỉ kém một chút điểm.
Quá lợi hại!
Lâm Dật ngẩng đầu lên, mắt nhìn Lưu Sở,
"Vốn ban đầu những thứ này đều là do anh phụ trách, hiện tại tôi đều làm xong rồi, nên không cần anh nữa. Cửa ở sau lưng, a tự rời đi thôi."
"Lâm tiên sinh, tôi xin lỗi ngài vì hành động vừa rồi, tôi không nên xem thường ngài."
Chính mắt nhìn thấy năng lực của Lâm Dật, Lưu Sở hoàn toàn bị khuất phục!
Nếu như mình tiếp tục lưu lại ở Sở nghiên cứu, được mượn những mật mã gốc mà người này biên soạn ra kia, chắc chắn lĩnh vực Chip trong nước sẽ có bước tiến dài.
Chỉ cần mình lưu lại ở nơi này, tất nhiên có thể trở thành người đứng đầu trong nghề!
Địa vị ở bên trong lĩnh vực này cũng sẽ được nâng cao, nước lên thì thuyền lên.
Nhưng nếu như cứ thế mà phải rời đi, mọi thứ sẽ đều ngâm nước nóng.
"Tôi không phải người bụng dạ hẹp hòi như vậy, không vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận, chẳng qua là cảm thấy năng lực của anh có vấn đề, không thích hợp làm công việc như vậy, thu dọn đồ đạc rời đi đi."
"Tôi biết rồi. . ."
Nhìn thấy Lâm Dật có thái độ cứng rắn, không có nửa điểm có thể giảng hòa, Lưu Sở ủ rũ cụp đầu rời khỏi Sở nghiên cứu.
Lâm Dật nhìn về phía những người khác, nói ra:
"Những việc tôi nên làm thì đều đã làm xong, chuyện sau đó thì tôi mặc kệ."
"Vâng, những việc sau đó cứ giao cho chúng tôi là được rồi."
"Đúng rồi, tôi thấy những trang thiết bị trong Sở đều đã lỗi thời, anh thống kê lại một lượt, liệt kê ra tất cả số trang thiết bị lỗi thời để thay mới nhé."
"Thay mới?"
Tôn Phú Dư biểu hiện hơi mất tự nhiên,
"Lâm tiên sinh, không nói gạt ngài, thật ra rất nhiều trang thiết bị trong Sở nghiên cứu đều đã lỗi thời. Nếu như thay mới toàn bộ, tối thiểu phải tốn hơn 30 triệu nhân dân tệ, đây cũng không phải là một con số nhỏ. . ."
"Một lát nữa, tôi sẽ chuyển cho anh 50 triệu nhân dân tệ. Tất cả trang thiết bị mới đều mua loại tốt nhất, đồng thời mỗi người được phát 500 ngàn tiền thưởng. Số tiền còn lại thì sử dụng làm quỹ nghiên cứu khoa học trong Sở, đến khi nào chi tiêu hết thì lại báo với tôi."
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng rực nhìn Lâm Dật, thậm chí còn có chút xấu hổ.
Ban đầu còn tưởng anh ta là người ngoài nghề, không nghĩ tới người ta là đại thần, còn lợi hại hơn so với chính mình.
Bây giờ lại lấy ra nhiều tiền như vậy để hỗ trợ công tác nghiên cứu Chip trong Sở, chính mình đều là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
"Cám ơn Lâm tiên sinh, tôi đại biểu cho Sở nghiên cứu Long Tâm ngỏ ý cảm ơn đối với sự tín nhiệm của ngài."
Lâm Dật gật gật đầu, đi về phía ngoài cửa Sở nghiên cứu.
Mà ngay lúc này, Lục Dĩnh từ từ chạy đuổi theo anh.
"Lâm sở trưởng, xin dừng bước."
--------------------
Dịch: MBMH Translate