Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 110 - Chương 108. Đối Mặt Với Một Làn Sóng

Chương 108. Đối Mặt Với Một Làn Sóng
Chương 108. Đối Mặt Với Một Làn Sóng

Lời này vừa nói ra, khiến cho Triệu Kỳ và Chu Canh Triết đều giật nảy mình.

"Lâm tiên sinh là giảng viên của trường đại học Sư phạm?"

"Đúng thế."

Hai người liếc nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ ngạc nhiên nồng đậm trong mắt nhau.

"Thầy Lâm, tôi mạo muội hỏi một câu. Cậu có thể thu mua sở nghiên cứu Long Tâm và hơn nữa còn quyên tặng nhiều thiết bị như vậy, chúng tôi có thể nhìn thấy một chút về năng lực tài chính của cậu. Vậy vì sao cậu còn muốn đến làm việc ở trường đại học Sư phạm?"

"Ở nhà nhàn rỗi cũng không chuyện gì làm, nên tôi đến trải nghiệm cuộc sống ở trong môi trường đại học."

Chu Canh Triết không nhịn được cười rộ lên,

"Hình mẫu của cậu Lâm đây thật sự không phải là mấy người chúng tôi có thể so sánh."

Lời nói thật dễ nghe, nhưng Chu Canh Triết âm thầm không nhịn được mà chửi đậu đen rau muống.

Người có tiền như vậy, còn muốn tới trải nghiệm sinh hoạt gì ở trường học chứ.

Chẳng lẽ là chơi chán các loại người mẫu trẻ ở trong Club quán bar, nên muốn đổi sang chơi đùa nữ sinh viên?

Ngược lại là có loại khả năng này.

"Anh Chu cũng quá khách khí, tôi chỉ là một người bình thường thôi, không có lợi hại như các vị nghĩ đâu."

"Nhìn xem, chuyện này thật sự là trùng hợp, thế mà gặp được người trong nhà."

Triệu Kỳ cười không ngậm mồm vào được, nói:

"Thầy Lâm, cậu quyên tặng một số lượng lớn thiết bị như thế, chính là làm ra cống hiến không thể xóa nhòa đối với sự nghiệp nghiên cứu khoa học của nhà trường. Cậu cũng không cần làm việc ở Ủy ban Đoàn trường nữa, tôi quyết định phong cậu làm phó hiệu trưởng danh dự, tốt hơn nhiều so với công tác ở Đoàn ủy nhà trường."

Cái gọi là phó hiệu trưởng danh dự, cũng là hư chức, không có bất kỳ quyền lực thực tế gì. Chỉ cần là người làm ra cống hiến hoặc là có tầm ảnh hưởng nhất định, đều có thể được trao tặng chức vị như vậy.

"Hiệu trưởng Triệu quá khách khí rồi, tôi công tác ở Đoàn ủy cũng rất tốt, không muốn tỏ ra quá kiêu căng."

Lâm Dật từ chối.

"Thầy Lâm, tôi biết cậu là người điệu thấp, nhưng vị trí phó hiệu trưởng danh dự này nhất định phải dành cho cậu."

Triệu Kỳ nói ra:

"Nhưng tôi sẽ không để lộ ra sự kiện này, chúng ta sẽ tự mình tiến hành. Ngay ngày mai, tôi sẽ đem giấy chứng nhận cho cậu, nhưng ở bên ngoài thì cậu vẫn công tác ở Đoàn ủy nhà trường."

Lâm Dật có thể thu mua Sở nghiên cứu Long Tâm, hơn nữa còn quyên tặng nhiều thiết bị như vậy, vừa nhìn là biết thân phận không tầm thường.

Chính mình nhất định phải ôm thật chặt cái bắp đùi này, tuyệt đối không thể để cho cậu ta chạy mất, nếu không cũng là tổn thất lớn của trường đại học Sư phạm.

"Hiệu trưởng Triệu đã nói như vậy, thì tôi cũng chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh."

"Tốt tốt tốt, việc này cứ quyết định như vậy đi."

"Được."

Tiếp đó đơn giản hàn huyên thêm vài câu, Lâm Dật nhìn thời gian cũng không còn sớm nên không định quay về trường học, mà dự định về nhà nghỉ ngơi.

Hiện tại, trừ bỏ thân phận cổ đông tập đoàn Didi ra, dưới cờ của mình sở hữu tổng cộng bốn loại sản nghiệp.

Trường đua xe quốc tế Trung Hải, khách sạn lớn Bán Đảo, bến cảng Vọng Giang và sở nghiên cứu Long Tâm.

Hiện tại, hiệu suất hoạt động của hai nơi sản nghiệp đầu tiên đều không có thăng trầm quá lớn, cũng không thích hợp để tiến hành động tác quá lớn trong tương lai gần.

Anh muốn đem tinh lực chủ yếu đặt ở việc cải tạo bến cảng Vọng Giang và trên lĩnh vực nghiên cứu phát triển công nghệ Chip này.

Cho dù có hệ thống gia trì, đây cũng là một chặng đường dài đầy gánh nặng.

Reng reng reng _ _

Trên đường trở về, điện thoại di động của Lâm Dật đổ chuông, là Kỷ Khuynh Nhan gọi điện thoại đến.

"Ngày mai anh có thời gian rảnh không?"

Kỷ Khuynh Nhan hỏi.

"Thế nào, em muốn hẹn hò với anh sao?"

Lâm Dật cười híp mắt trêu ghẹo một câu:

"Chuyện này có thể suy nghĩ một chút."

"Đẹp mặt anh, em sẽ không hẹn hò với anh đâu."

Kỷ Khuynh Nhan kiêu ngạo đáng yêu nói:

"Cuối buổi chiều ngày mai, tập đoàn sẽ tổ chức một buổi họp báo. Nếu anh không bận việc gì, thì hãy đến xem một chút."

Lâm Dật nhớ ra Kỷ Khuynh Nhan đang nói là chuyện gì.

Cũng chính vì buổi họp báo này mà Kỷ Khuynh Nhan phải biểu diễn mười cái động tác squats, nhớ lại đều cảm thấy có chút thú vị.

"Đây là buổi họp báo của tập đoàn, anh đi không tốt lắm đâu."

"Chuyện này có cái gì mà không tốt, em để người nào đến thì người đó có tư cách tham gia."

"Được rồi, Kỷ tổng đã lên tiếng, anh khẳng định sẽ đến đúng giờ."

"Lúc ba giờ chiều ngày mai, thống nhất như vậy nhé, anh không được đổi ý đó."

"Yên tâm, anh biết."

Lâm Dật nói ra:

"Em biết anh dài ngắn, anh biết em sâu cạn, chẳng lẽ em còn không hiểu rõ cách làm người của anh sao? Sẽ không nuốt lời."

"Chuyện này quyết định như vậy đi."

"Ừm."

Tắt điện thoại, Lâm Dật lái xe đi về khu biệt thự Cửu Châu Các.

Suy nghĩ kỹ một chút, chính mình thật sự phải đi đến buổi họp báo ngày mai một chuyến.

Ngược lại không phải là để tham dự, mà là có chuyện muốn nói với Kỷ Khuynh Nhan.

Dự án cải tạo bến cảng Vọng Giang đã giao cho công ty Nhã Lạc thiết kế, còn về phương diện công tác thi công xây dựng và cải tạo phải thuê những công ty khác ở bên ngoài.

Không thể nghi ngờ, tập đoàn Triều Dương là lựa chọn thích hợp nhất.

Dù sao nước phù sa không chảy vào ruộng người ngoài, thà đưa cho Kỷ Khuynh Nhan còn hơn là giao cho người khác.

Về đến trong khu biệt thự, Lâm Dật không có đi vào biệt thự số 1, mà chính là đi đến biệt thự số 2.

Đều là phòng ốc của mình, không thể quá không công bằng, để bọn chúng cùng hưởng ân huệ, ngôi biệt thự nào cũng đều phải ở vài ngày.

Trong lúc ngâm mình tắm rửa, Lâm Dật cầm lấy điện thoại di động, mở ra trò chơi Nông Dược.

Phát hiện bên trong có mấy tin nhắn riêng, đều là của "Bách Điệp Quần" gửi tới.

Bách Điệp Quần:

"Đại thần, hôm nay tâm tình tôi cảm thấy rất buồn phiền, chúng ta lập team chơi game nha."

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Bình thường mà, ai cũng có vài ngày như vậy."

Bách Điệp Quần:

"Đã nói với anh rất nhiều lần rồi, tôi là phụ nữ."

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Hiệu quả đều là giống nhau."

Nhìn thấy đối phương trả lời, Tô Cách sửng sốt một chút, tự nhủ:

"Hiệu quả có thể giống với cái kia sao?"

Bách Điệp Quần:

"Không nói điều đó nữa, vào game đi, cõng tôi chém giết mấy trận, tâm trạng đang buồn phiền chết đi được."

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Mang theo ngươi cũng được, nhưng ngươi phải thành thật một chút, đừng có đắc ý mù quáng."

Bách Điệp Quần:

"Vâng, đại thần, moa moa chụt."

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Ôi ôi, đừng có làm tôi buồn nôn."

Khoảng chừng nửa giờ đồng hồ sau, ba game đấu đã kết thúc, tuy rằng quá trình rất mạo hiểm, nhưng vẫn giành được ba chiến thắng liên tiếp.

Bách Điệp Quần:

"Đại thần quá tuyệt vời, rất lâu rồi tôi không chiến thắng được ba ván liên tiếp."

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Nói thật, ngoại trừ game thủ chuyên nghiệp ra, trong giới game thủ nghiệp dư sẽ không có mấy người có thể cõng nổi ngươi."

Bách Điệp Quần:

"Đại thần vất vả rồi, muốn tôi mời anh ăn một bữa cơm hay không?"

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Ăn cơm? Chẳng lẽ ngươi còn muốn gặp mặt thật bên ngoài?"

Bách Điệp Quần:

"Đúng thế, anh đã cõng tôi leo rank tới kim cương, thế nào cũng phải cho tôi cơ hội cảm ơn anh chứ?!"

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Tôi không hẹn hò với gay."

Bách Điệp Quần:

"Tại sao anh không tin tôi là phụ nữ? Nếu không tôi gọi điện nói một câu, anh nghe một chút sẽ biết ngay."

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Quên đi, bây giờ cũng có thể đổi giọng, tôi không tin."

Bách Điệp Quần:

"Ai nha, cho dù tôi có là nam giới, thì gặp nhau một lần cũng có vấn đề gì đâu, chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà, không phải là anh sợ hãi tôi đấy chứ."

Lâm Dật sờ lên cái cằm, trả lời:

"Gần đây bận quá, chuyện này để tính sau đi."

Bách Điệp Quần:

"Được rồi, đại thần, Wechat của anh là gì? Để tôi thêm anh, ở trong game liên lạc bằng cách nhắn tin riêng thật bất tiện."

Bách Điệp Quần:

"Ừm vậy, tôi thêm anh ngay bây giờ."

Chẳng bao lâu, phía trên Wechat của Lâm Dật nhận được một cái yêu cầu kết bạn.

Thật đúng là em gái.

Biệt danh là Bách Điệp Quần, ảnh chân dung là con vịt con ngẩn ngơ dễ thương, trông cũng thật đáng yêu.

Nhưng mục bạn bè trên Wechat lại không nhìn thấy ai, cũng giống như mình, chặn tất cả người xa lạ xem xét.

Bách Điệp Quần:

"Đại thần, anh đã tin tưởng tôi là con gái rồi chứ?"

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Tôi tin tưởng làm sao được? Bằng vào một cái nick Wechat mà tin tưởng ngươi là phụ nữ?"

Chẳng bao lâu, phía trên Wechat của Lâm Dật nhận được một tấm ảnh.

Là ảnh chụp nửa người trên của một người phụ nữ, không có lộ mặt, nhưng toát ra những đường cong thướt tha mê hoặc. Không ngờ lại nóng bỏng và bùng nổ như thế, nhất là hai ngọn núi kia, trông còn lớn hơn của Kỷ Khuynh Nhan.

Bách Điệp Quần:

"Bây giờ đã có thể chứng minh rồi chứ?"

Ẩn Kê Sí Bàng:

"Không muốn nói, thật hung, nhưng nhìn khá quen mắt."

----

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 108.
Bình Luận (0)
Comment