Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 112 - Chương 110. Các Người Bị Đuổi Rồi

Chương 110. Các Người Bị Đuổi Rồi
Chương 110. Các Người Bị Đuổi Rồi

"Tôi biết rồi, hiệu trưởng Lý."

Tống Giai vội vàng trả lời rồi cúp điện thoại.

"Thầy Lâm, hiệu trưởng Lý muốn anh đi qua đó một chuyến."

"Văn phòng của ông ấy ở đâu?"

"Phòng 608."

"Được, tôi bây giờ đi qua."

"Thầy Lâm, khi anh đến phòng làm việc của hiệu trưởng, anh nhất định phải khiêm tốn một chút nha, cho dù bọn họ có nói gì không phải, nói không chắc còn có thể giảng hoà, bằng không anh liền không có cách nào ở lại trường học rồi." Lý Hưng Bang khuyên nhủ.

"Không có chuyện gì, trong lòng tôi tự cân nhắc được."

Lâm Dật huýt sáo rồi chậm rãi đi về phía phòng làm việc của Lý Đức Điền.

Văn phòng phó hiệu trưởng cùng văn phòng đoàn ủy trường đều tại một toà nhà, chỉ là không ở cùng một tầng lầu, không đến mấy phút sau đã tới cửa.

Đẩy cửa bước vào, anh thấy một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi đang ngồi sau bàn làm việc, mặc áo sơ mi trắng săn nửa tay áo và quần âu màu xám, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì người đàn ông này chính là Lý Đức Điền rồi.

Giao Gia Tuần vừa gặp lúc nãy đang ngồi trên ghế sô pha bên cạnh, mỉm cười nhìn anh.

"Lâm Dật, anh còn rất là đúng giờ, nhanh như vậy đã đến, đồ vật đều thu thập xong chưa?"

Lâm Dật kéo ghế đi tới, "Nói đi, tôi ngược lại thật muốn nghe một chút, các người muốn dùng lý do gì để đuổi tôi."

"Khụ khụ khục..."

Lý Đức Điền ho khan vài tiếng, giả vờ trấn định nói:

"Thầy Lâm, vừa nãy tôi xem hồ sơ cá nhân của cậu, tôi cho rằng bằng cấp của cậu, không quá thích hợp làm việc tại Đại học sư phạm, nên cậu tìm việc khác tốt hơn đi."

"Lý do này ngược lại là rất kỳ lạ."

"Thầy Lâm, cậu đừng hiểu lầm, tôi chỉ là đơn thuần cho rằng, bằng cấp của cậu không quá thích hợp làm việc ở trường học, cùng những chuyện khác không có quan hệ." Lý Đức điền nói.

Leng keng leng keng ——

Lâm Dật còn chưa nói, điện thoại di động trong túi vang lên.

Là một dãy số xa lạ.

"Là Thầy Lâm sao?"

Khi bắt máy Lâm Dật nghe giọng nói có chút quen thuộc, anh suy nghĩ vài giây liền phát hiện ra giọng nói này là của hiệu trưởng Triệu Kỳ.

“Vâng, tìm tôi có việc gì sao?"

"Tôi đã chuẩn bị xong nghị định bổ nhiệm cùng giấy chứng nhận thành tích, hiện tại lúc nào thầy có thời gian vậy? Đến phòng làm việc của tôi một chuyến, chúng ta ký hợp đồng."

"Việc ký hợp đồng e là không được rồi, tôi đã bị đuổi rồi, giang hồ đường xa, chúng ta có duyên sẽ gặp lại."

"Hả? Thầy bị đuổi?"

Giọng Triệu Kỳ cao lên không ít, "Tôi là hiệu trưởng Đại học sư phạm, tôi còn chưa lên tiếng, vậy mà ai dám đuổi thầy!"

"Lý Đức Điền chứ ai."

"Các thầy đang ở chỗ nào, tôi bây giờ lập tức đi qua." Triệu Kỳ mắng: "Cái tên chó này, xem tôi hôm nay làm sao trừng trị hắn!"

"Tôi đang ở văn phòng của ông ta đây này."

"Thầy chờ tôi, tôi bây giờ đi qua đó!"

"Được, ngài đến đi."

Tiện tay cúp điện thoại, nhìn qua thấy vẻ mặt của Lý Đức Điền có chút không tự nhiên, "Thầy Lâm, vừa nãy ai gọi điện thoại cho cậu vậy?"

"Đừng có gấp, một hồi nữa ông liền được gặp rồi." Lâm Dật cười ha hả nói.

"Cậu, cậu đừng để ý đến anh ta." Giao Gia Tuấn nói: "Cậu là Phó hiệu trưởng rồi, ở Đại học sư phạm Cậu chính là ông chủ, ai có thể quản được Cậu chứ?"

Lý Đức Điền gật đầu, tại toàn bộ trường học này, Triệu Kỳ lão đại, mình là lão nhị, ai có thể làm gì mình chứ.

Mà người tên Lâm Dật này, là cán bộ của trợ lý đoàn ủy trường học, có thể có cái năng lực gì?!

Nếu quả thật có mối quan hệ lợi hại, thì làm sao có khả năng làm một trợ lý đoàn ủy nho nhỏ chứ.

"Tôi nghĩ anh cũng đừng vùng vẫy nữa, nhanh lên một chút thu dọn đồ đạc rời đi đi." Giao Gia Tuấn cười nhìn Lâm Dật, nói:

"Nhưng nếu như anh ý thức được chính mình đã sai, tôi ngược lại có thể cho anh thêm một cơ hội nữa, nhưng mà anh không thể ở lại đoàn ủy làm việc nữa. Công việc của nhân viên bảo vệ ở cửa khá là phù hợp với anh đấy."

Cùm cụp!

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Triệu Kỳ từ bên ngoài đi vào.

"Hiệu trưởng Triệu!"

Nhìn thấy Triệu Kỳ đi vào, Lý Đức Điền cùng Giao Gia Tuấn đều bất ngờ, không nghĩ tới Triệu Kỳ lại âm thầm tới đây.

"Chuyện này là sao?" Triệu Kỳ chất vấn.

Lý Đức Điền trên mặt mang theo ý cười, nói:

"Đây là Thầy Lâm từ đoàn ủy của trường. Tôi mới vừa kiểm tra lý lịch của cậu ta, phát hiện cậu ta chỉ là sinh viên đại học trường chính quy bình thường, hơn nữa cậu ta cũng chưa có kinh nghiệm trong ngành giáo dục, tôi cho là cậu ta không quá thích hợp ở lại Đại học sư phạm làm việc, đang cùng cậu ta nói chuyện này đây."

"Đánh rắm!"

Triệu Kỳ mắng một câu, đem Lý Đức Điền cùng Giao Gia Tuấn đều mắng đến hôn mê rồi!

"Hiệu trưởng Triệu, đây là thế nào? Được rồi, làm sao lại phát hỏa lớn như vậy hỏa?."

Triệu Kỳ bị tức thở không ra hơi, "Các ngươi biết Lâm Dật là ai không? Tôi vất vả đem cậu ta mời tới làm Phó hiệu trưởng danh dự, ông lại muốn đem cậu ta đuổi đi, đầu óc có phải bị lừa đá rồi đúng không!"

"Cái gì? Phó hiệu trưởng danh dự!"

Lý Đức Điền và Giao Gia Tuấn cằm suýt chút nữa là rơi xuống mặt đất, sợ nói không ra lời!

"Tôi nói cho các người biết, Lâm Dật là viện trưởng viện nghiên cứu Long Tâm, còn quyên tặng miễn phí hơn 20 triệu thiết bị nghiên cứu khoa học cho Đại học sư phạm chúng ta. Muốn đuổi Lâm Dật, ông cũng không muốn ở Đại học sư phạm nữa phải không?"

"Cậu, cậu ta là viện trưởng viện nghiên cứu Long Tâm sao?"

Lý Đức Điền cũng biết về tình hình của viện nghiên cứu Long Tâm.

Nhưng có nằm mơ ông ta cũng không nghĩ tới, Lâm Dật sẽ đem thu mua phòng nghiên cứu khổng lồ Long tâm này!

"Cậu ta, cậu ta không phải là trợ lý đoàn ủy của trường sao? Làm sao có khả năng làm ra chuyện lớn như vậy?"

"Đoàn ủy của trường học?" Triệu Kỳ hừ lạnh một tiếng, "Các ngươi cho rằng Lâm Dật giống như các ngươi sao? Người ta là có chí lớn, muốn đem hết tất cả những gì mình có được cho sự nghiệp giáo dục nên đã đến dạy ở Đại học sư phạm. Nhưng hai người các ngươi lại đối xử với cậu ấy như thế, tôi xem các ngươi cũng đừng ở lại Đại học sư phạm làm việc nữa, chủ động từ chức đi!"

Giao Gia Tuấn choáng váng.

Chính mình vừa vặn bò đến vị trí phó giáo sư, còn chưa ngồi nóng đít, vậy mà lại bị đuổi đi.

Về sau nên làm sao!

Tình hình của Lý Đức Điền cũng không khá hơn Giao Gia Tuấn.

Ông ta là Phó hiệu trưởng Đại học sư phạm, quyền bổ nhiệm và cách chức đều thuộc bộ giáo dục.

Nhưng Triệu Kỳ có quan hệ mật thiết với bộ giáo dục, muốn đuổi mình, cũng chỉ cần một cú điện thoại là xong.

Hiện tại ông có lên tiếng, muốn ở lại Đại học sư phạm cũng khó.

"Triệu hiệu trưởng, việc này là chúng tôi không đúng, van cầu ông lại cho tôi một cơ hội nữa." Lý Đức Điền vẻ mặt buồn bã nói.

"Tốt xấu gì chúng ta cũng là cộng sự đã nhiều năm như vậy, ông không thể đuổi tận giết tuyệt như thế!"

"Đuổi tận giết tuyệt?" Triệu Kỳ hừ lạnh nói: "Ông suy nghĩ kỹ một chút, tôi đã cho ông bao nhiêu cơ hội rồi! Lấy đức hạnh của Giao Gia Tuấn, cậu ta làm sao lên được phó giáo sư, trong lòng ông còn không rõ sao?!"

"Nhiều năm như vậy, ông tại chức vụ này tham ô bao nhiêu tiền, chính ông rõ ràng nhất! Tôi giữ ông lại nhiều năm như vậy, cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi!"

Đến lúc này, Lý Đức điền triệt để há hốc mồm, biết đã không còn khả năng cứu vãn nữa.

Chát!

Lý Đức điền tát vào mặt Giao Gia Tuấn một cái, "Đều mẹ nó là chuyện tốt của mày làm! Chỉ vì một cô gái, hại tao mất đi công việc!"

"Cháu cũng không phải cố ý, sớm biết anh ta có bối cảnh lớn như vậy, cho dù cho cháu một trăm cái lá gan, cũng không dám động thủ."

"Được rồi, tôi cũng không muốn nhiều lời nữa, hai người các ngươi thu dọn đồ đạc rời đi đi."

"Biết, biết rồi hiệu trưởng Triệu, chúng tôi thu dọn đồ đạc ngay bây giờ đây."

Lâm Dật không lo chuyện tiếp theo như thế nào, mà đến văn phòng của Triệu Kỳ, ký vào giấy bổ nhiệm.

"Như vậy là được rồi." Lâm Dật nói.

"Ừm." Triệu Kỳ gật đầu nói: "Buổi chiều, tôi sẽ đem nghị định bổ nhiệm và giấy chứng nhận, đưa lên cục đóng dấu, coi như là đại công cáo thành."

"Việc này liền phiền phức Triệu hiệu trưởng rồi." Lâm Dật cười nói.

"Khách khí rồi, thầy vì trường học cống hiến lớn như vậy, đây đều là điều tôi nên làm." Triệu Kỳ nói:

"Thầy Lâm, nếu không tôi thu xếp cho thầy một văn phòng riêng nhé, phòng bên đoàn ủy trường quá nhỏ, cũng không phát huy được." Triệu Kỳ cười ha hả nói.

"Tôi lại không luyện võ trong đó, có một nơi ngồi là được rồi, hơn nữa tôi cũng không thường xuyên ở trường học, không cần thiết lại phô trương lãng phí như vậy."

"Tôi biết thầy khiêm tốn, không muốn bại lộ thân phận của mình, tôi sẽ không nói gì nhiều, hơn nữa chuyện trường học bên này, thầy cứ yên tâm, cho dù không đến trường học, cũng không ai có thể làm gì được thầy hết, chỉ cần trên danh nghĩa là được."

"Vậy thì cám ơn hiệu trưởng Triệu, nếu như không có việc gì, tôi đi về trước đây."

"Tôi tiễn thầy."

"Không cần không cần, tôi biết đường rồi."

"Như vậy sao được, vẫn là tôi tiễn thầy một đoạn đi."

Lâm Dật bất đắc dĩ, chỉ có thể cùng Triệu Kỳ cùng nhau đi.

...

Bên trong phòng làm việc Đoàn ủy trưởng học, Tống Giai và những người khác sắc mặt rất khó coi.

Đoán chừng Lâm Dật chuyến này đi, đợi lúc trở lại, phải thu dọn đồ đạc đi.

Vậy phải làm sao mới tốt bây giờ!

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 110.
Bình Luận (0)
Comment