Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1136 - Chương 1134. Người Của Lữ Đoàn Trung Vệ Không Thể Chết Vô Nghĩa

Chương 1134. Người Của Lữ Đoàn Trung Vệ Không Thể Chết Vô Nghĩa
Chương 1134. Người Của Lữ Đoàn Trung Vệ Không Thể Chết Vô Nghĩa

"Có gì thì nói cái đó, đến lữ đoàn Trung Vệ lại phải chuẩn bị tâm lý như vậy."

"Khi hai người kia còn sống đều chịu sự ngược đãi, móng tay bị rút, trên người đều là vết máu bầm, hai vết thương chỗ xương bả vai là bị cắm vào khi còn sống, người phụ nữ này còn từng bị cưỡng hiếp." Lâm Dật nói:

"Ngoài ra, xương đùi và xương tay của bọn họ đều bị đánh gãy, nhưng nguyên nhân thật sự dẫn tới cái chết là vì động mạch bị cắt đứt, máu chảy quá nhiều mà chết. Thời gian chết chân chính là khoảng một giờ trước, đã tắt thở đúng lúc hai chúng ta lên tàu, mà vết thương trên người bọn họ đều được gây ra trước đó."

"A…"

Khưu Vũ Lạc lau nước mắt, Ninh Triệt hít sâu một hơi, bầu không khí trên thuyền vẫn chìm trong bi thương.

Lại giống như Đào Thành đã nói trước đó, anh ta có thể tiếp nhận cái chết của đồng đội, nhưng không thể chấp nhận cách hy sinh như vậy.

Nhưng không có cách nào, gia nhập vào lữ đoàn Trung Vệ, rất nhiều chuyện lại không phải do mình quyết định.

Lâm Dật lấy chăn từ trong phòng ngủ dưới khoang thuyền ra, đắp lên trên thân hai người.

"Tôi đã thông báo với người của khu an ninh Trung Hải qua tiếp ứng." Lâm Dật nói:

"Hai người mau báo cáo chuyện này lên trên, xem tiếp theo phải xử lý thế nào."

"Ừ."

Khưu Vũ Lạc gật đầu và đứng qua một bên, báo cáo chuyện trước mắt với Lưu Hồng, hơn mười phút sau mới về.

"Sếp Lưu nói thế nào?" Ninh Triệt hỏi.

"Bây giờ ông ấy sẽ dẫn người chạy từ Trung Hải qua bên này, tất cả chờ sau khi ông ấy tới lại nói sau."

Ninh Triệt lấy từ trong túi ra một bao thuốc lá, châm cho mình một điếu.

"Mọi người nói ra suy nghĩ của mình xem, trong chuyện này có quá nhiều điểm đáng ngờ."

"Chắc hẳn người liên hệ với các người trước đó không phải là người của hai người bọn họ." Lâm Dật nói:

"Rất có thể là hung thủ mượn danh nghĩa hai người bọn họ, gửi tin cho chúng ta, muốn dụ dỗ chúng ta lên thuyền, cũng tìm được bọn họ."

"Nhưng hung thủ là ai? Động cơ là gì? Thủ đoạn quá tàn nhẫn như vậy." Khương Thanh nói.

Vấn đề này cũng là vấn đề cần phải giải quyết gấp lúc này.

Nhưng Lâm Dật chỉ có thể xác định chuyện này không phải do người áo đen làm.

Mình từng tiếp xúc với hắn hai lần, mỗi lần giao đấu đều điểm đến là dừng, sau khi chiếm ưu thế sẽ mau chóng rời đi.

Đặc biệt là lần thứ hai, hắn cướp quặng Bass từ trong tay Mitsui Paint.

Nhưng bất kể là đối mặt với Higashino Yoshika hay Mitsui Paint, hắn đều không ra tay quá nặng.

Không phải hắn nghĩ tới thân phận của Mitsui Paint, chỉ là không phải người lạm sát kẻ vô tội.

Cho nên hung thủ trong chuyện này không thể nào là hắn.

Mặc dù quặng Bass xuất hiện nhưng hắn không xuất hiện, hung thủ là người khác.

"Tôi có một suy đoán lớn mật." Lâm Dật nói:

"Hung thủ rất có khả năng là người của công ty Hắc Kim."

"Hắc Kim?"

Lời Lâm Dật nói làm ai nấy đều bừng tỉnh, quả thật là đáng nghi.

"Có một việc mà các người không biết." Lâm Dật nói:

"Ngoại trừ Jimmy và thủ hạ của hắn, tôi còn giết bốn người của công ty Hắc Kim, nhưng đẳng cấp không cao như Jimmy, lại thêm 10 phần dung dịch gen gốc bị chúng ta mang đi, công ty Hắc Kim mất trí lại làm ra chuyện như vậy."

Lâm Dật suy đoán hoàn toàn phù hợp tính logic trong chuyện này.

Nhưng trong đó còn có một điểm không hợp lý.

"Chúng ta mang Jimmy và thủ hạ của hắn, còn có mười phần dung dịch gen gốc đi, anh giết bốn người của công ty Hắc Kim, bọn họ quả thật có đủ lý do trả thù, nhưng nếu bọn họ thật có suy nghĩ về phương diện này, vì sao không dụ dỗ chúng ta lên thuyền rồi một lưới bắt hết?" Ninh Triệt hỏi.

"Điểm này rất dễ giải thích." Lâm Dật nói:

"Cho dù nơi chúng ta hành động là ở vùng biển quốc tế nhưng rất gần với vùng biển của Hoa Hạ, chiến hạm chịu trách nhiệm yểm hộ tiếp ứng chúng ta đang ở gần, một khi gây ra động tĩnh, chiến hạm được điều động, không người nào của công ty Hắc Kim có thể còn sống trở về. Hơn nữa làm ầm ĩ chuyện này lên, bọn họ sẽ hoàn toàn lộ ra trong phạm vi tầm nhìn của thế giới, đây không phải là lựa chọn sáng suốt. Cho nên bọn họ lại dùng cách báo thù như vậy, không thể không nói, Jeffrey kia quả thật rất thông minh."

"Tôi cho rằng Lâm Dật nói có lý." Khưu Vũ Lạc nói:

"Lữ đoàn Trung Vệ là tổ chức của nhà nước, phần lớn đều thực hiện nhiệm vụ giữa các quốc gia giống như nhiệm vụ này, bất kể bên nào bị tổn thất đều sẽ không xuất hiện chuyện đâm dao sau lưng, nhưng công ty Hắc Kim lại khác, hành vi cặn bã như vậy có khác nào súc sinh."

"Quả thật hợp tình hợp lý, hình như không có khả năng khác." Ninh Triệt vuốt mái tóc dài đen nhánh: “Tất cả đều lên tinh thần, sau này còn có rất nhiều chuyện chờ chúng ta tới làm đấy."

Gió đêm rất yên tĩnh, mỗi người đều không nói lời nào, ngồi yên lặng ở đó.

Cảm giác hình như đang bị cuộc sống trêu đùa, khi tới là một chuyến du lịch vui vẻ, lúc về lại gánh trên lưng và sự đau xót, không có cách nào kìm chế được.

Lâm Dật thậm chí cảm thấy những người quyết định rời đi trước đây thật sự là làm một quyết định vô cùng chính xác.

Bởi vì bọn họ không chừng có thể mất đi lúc nào đó, hơn nữa còn ra đi đặc biệt thê thảm như vậy.

Hơn hai giờ sau, thuyền về đến bến cảng Vọng Giang.

Xung quanh đều bị phong tỏa, Mạc Hồng Sơn và Cao Sùng dẫn người tới đây tiếp ứng cho đám người Lâm Dật.

Chủ yếu nhất là xử lý hai thi thể, đối với bọn họ, hai người nằm trên mặt đất, chính là anh hùng trong lòng bọn họ.

"Cúi chào!"

Mạc Hồng Sơn hô to một tiếng, tất cả mọi người đồng thời cúi chào.

"Vất vả cho các anh rồi." Khưu Vũ Lạc nói.

"Đây là chúng tôi nên làm." Mạc Hồng Sơn nói:

"Đi trước tới Quân bộ tổng viện, cấp trên tại nơi đó chờ các người tới."

"Được."

Đám người lái xe, đến Bộ chỉ huy quân sự trước, sau đó đưa hai thi thể đến bệnh viện, chờ kết quả báo cáo khám nghiệm tử thi.

Không bao lâu, Lưu Hồng và Tào Gia Độ cũng chạy tới đây.

Thấy hai cấp dưới do mình dẫn dắt chết thê thảm như vậy, bất kể là Lưu Hồng hay là Tào Gia Độ đều không có cách nào tiếp nhận được, lặng lẽ chảy nước mắt thật lâu vẫn không nói được lời nào.

Nhưng trong lòng bọn họ, tiếng kêu gào thù hận giống như tiếng sấm.

Thu xếp xong chuyện trước mắt, đám người Lâm Dật đều trở lại khu an ninh.

"Nhiệm vụ lần này các người vất vả rồi, có thể nói chi tiết mọi chuyện cho tôi nghe được không?" Lưu Hồng nói.

Bởi vì Lâm Dật và Đào Thành thực hiện hành động, hai người kể rõ những gì trải qua và phân tích khả năng của nó.

Lưu Hồng và Tào Gia Độ cũng cảm thấy công ty Hắc Kim rất có khả năng này.

"Mấy người phân tích rất có lý, nhưng chúng ta không hề có chứng cứ nào trong tay, không có cách nào kết luận được."

"Tôi cảm thấy chuyện này hoàn toàn không cần kết luận, chỉ cần xác định bọn họ là hung thủ thì có thể hành động." Khưu Vũ Lạc nói:

"Người của lữ đoàn Trung Vệ không thể chết một cách vô nghĩa."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1134.
Bình Luận (0)
Comment